Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 1913: Đại chiến đã tới

Phanh Phanh.

Nhưng mà tên đệ tử này còn chưa dứt lời, trong bảy đầu của Cửu Đầu Yêu Giao, một hỏa cầu từ cái miệng bên trái của nó đánh xuống, thanh âm bạo liệt vang lên, toàn bộ cửa thành trực tiếp bị san bằng. Mặt đất nứt nẻ, đá vụn bắn tứ tung, hơn mười đệ tử dưới cửa thành lập tức tan xác.

Ngao.

Ngay khi mọi người trong thành đang sửng sốt vì thanh âm bạo liệt kia, Cửu Đầu Yêu Giao rít lên một tiếng, thân thể to lớn mang theo tàn ảnh trong nháy mắt đã phóng tới ngọn núi phía trước.

– Giết.

Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh nói xong đồng thời linh lực quanh người khuếch tán, thân ảnh lao thẳng về phía Thanh Phong môn.

– Giết.

Đám người Thanh Hỏa lão quỷ, Lộc Sơn lão nhân, Lưu Tinh Hà, Thiểm Điện Báo Ngô Dũng, Tả Thiên Khung, Linh Vũ song quái vốn là đám người hung danh vang xa, lúc này cả đám không có chút khách khí nào đằng đằng sát khí không có chút do dự lập tức lao thẳng về phía trước, bắt đầu xuất thủ.

Phanh Phanh.

Trong nháy mắt này thanh âm đinh tai nhức óc từ phía chân trời vang lên, năng lượng kinh khủng giống như một cơn lốc tức thì khuếch tán, toàn bộ bầu trời lắc lư. Người của Thanh Phong môn còn chưa kịp phản ứng đã gặp phải tai ương ngập trời. Loại tàn sát này bọn họ không thể chống lại được.

– A…

Tiếng kêu thảm thiết, thanh âm bạo liệt kinh người vang lên. Kình khí cường hãn khuếch tnas, không gian rung động tới một trình độ vô cùng kinh khủng. Trên mặt đất, đất đá bắn tứ tung.

– Người nào dám làn càn?

Trong Thanh Phong môn lập tức có mấy Vũ Suất phóng lên cao.

– Chết đi.

Thân thể to lớn của Hoa Mãn Lâu trên không trung trực tiếp tát một cái. Lúc này Hoa Mãn Lâu đã là Vũ Vương nhị trọng, một cái tát đánh ra, không gian tức thì nổ tung, một Vũ Suất lập tức bị đánh nát.

Phanh Phanh.

Một đạo trảo ấn trong tay Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh đánh xuống, hai Vũ Suất của Thanh Phong môn còn chưa biết là chuyện gì xảy ra đã trực tiếp hóa thành từng mảnh nhỏ.

Trong Thanh Phong môn, chỉ chưa đầy một chung trà sau toàn bộ ngọn núi cao nhất của Thanh Phong môn trực tiếp bị san bằng, khi Cửu Đầu Yêu Giao dữ tợn vỗ cánh rời đi thì vô số người trong đại thành vẫn còn đang trong chấn động, cả đám trợn mắt líu lưỡi. Đường đường là Thanh Phong môn không ngờ chỉ trong chốc lát đã bị san bằng, những cường giả này rốt cuộc từ đâu tới.

– Cửu Đầu Yêu Giao, đây hình như là tọa kỵ của Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh Phi Linh môn. Bọn họ là người của Phi Linh môn.

– Người Phi Linh môn tới đây diệt Thanh Phong môn.

Trên Cửu Đầu Yêu Giao, chúng cường giả Phi Linh môn đem sát khí thu liễm lại.

– Thanh Phong môn, Nam Hải môn, Bảo Đài môn đã bị diệt, chúng ta cũng không còn cách Thiên Môn cốc bao xa nữa. Dùng tốc độ nhanh nhất tới đó, chúng ta phải nhanh chóng tới Thiên Môn cốc.

Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh nhìn phía trước, hiện tại phải mau chóng tới Thiên Môn cốc. Lục Thiếu Du có Thiên Sí Tuyết Sư, tốc độ nhanh hơn không ít, đám người bọn hắn xuất phát trước nói không chừng còn tới sau.

… Trong Thiên Trụ giới, thời gian giống như cát chảy, trôi qua cực kỳ nhanh chóng. Tất cả mọi người đều đang tu luyện, tu luyện trong không gian này mọi người đều có thể cảm giác được dường như bản thân đang tiến vào trong trạng thái đặc biệt, một khi tu luyện lập tức có cảm giác thuận buồm xuôi gió, điều này càng khiến cho mọi người mừng rỡ không ngớt.

Một cỗ khí tức ba động càng ngày càng mạnh, trên lân phiến của Tiểu Long lúc này đang có lưu quang tràn ra, mỗi một khối lân phiến đều đang hấp thu năng lượng vô hình khổng lồ trong thiên địa.

Đồng thời, trên đầu Tiểu Long, con mắt thứ ba mở ra, năng lượng thiên địa vô hình trong bầu trời tức thì cuồn cuộn tiến vào trong con mắt thứ ba của nó. Cùng lúc đó một cỗ khí thế cường hãn bỗng nhiên từ trong cơ thể phô thiên cái địa bạo phát ra.

Dưới khí tức này, toàn bộ không gian chấn động, bất an. Cỗ khí tức này duy trì rất lâu khiến cho đám người Như Hoa, Thiên Độc Yêu Long, Huyết Mị, Hắc Hùng, Phi Thiên Ngô Công không thể tu luyện bình thường. Cả đám sắc mặt tái nhợt, yêu nguyên cùng linh nguyên trong cơ thể bị ảnh hưởng.

Khí thế bạo phát, khí tức Tiểu Long giống như đột phá bình cảnh đột nhiên kéo lên cao. Theo cỗ khí tức bạo phát có một cỗ khí thế tràn ra đồng thời mang theo một cỗ uy áp tuyệt đối. Không gian chung quanh dưới cỗ khí tức cường hãn này lập tức run rẩy.

Thân thể to lớn của Tiểu Long lúc này cũng chậm rãi tăng lên, trên lân phiến màu vàng toàn thân mang theo khí tức nóng bỏng không gì sánh được. Một cỗ uy thế chấn động nhân tâm lan tràn ra. Cảm nhận cỗ uy thế kinh người kia bên trong còn có một cỗ khí tức khiến cho linh hồn rung động.

– Uy áp thật mạnh mẽ.

Lúc này Hắc Vũ nhìn bản thể khổng lồ của Tiểu Long, đối với khí tức trên người Tiểu Long ngay cả hắn cũng bị ảnh hưởng.

Thời gian cứ như vậy trôi qua, khoảng chừng một canh giờ sau, trong miệng Tiểu Long mới phát ra một tiếng ngâm.

Ngao.

Tiếng long ngâm này hóa thành tiếng gầm lan tràn ra chung quanh. Một cỗ khí tức nồng đậm lan tràn, trong khí tức này ẩn chứa một loại uy áp không thể kháng cự tức thì khiến cho Huyết Mị, Hắc Hùng, Thiên Độc Yêu Long, Như Hoa, ngay cả Bàn Hủy, Bàn Vân, Long Linh cũng cảm thấy toàn thân run lên, bắt đầu phủ phục.

– Huyết mạch Thanh Long Linh Hoàng chân chính, còn có huyết mạch Yêu Hoàng Huyền Vũ, lại là huyết mạch cao nhất. Quá mạnh, chỉ tiếc không thể thu được sự đồng ý của hai tộc a..

Hắc Vũ nhìn vào bản thể của Tiểu Long thì thào nói nhỏ.

Ngao.

Tiểu Long lần nữa rít lên một tiếng, thân thể lơ lửng trên không trung rồi cuồn cuộn. Khí tức trên người trong nháy mắt này kéo lên tới một độ cao mới, uy áp trên người ngày càng mạnh.

Tới lúc này, động tĩnh lớn như vậy cũng không duy trì quá lâu nữa.

Sưu.

Khi không trung khôi phục lại sự yên tĩnh thì thân thể to lớn của Tiểu Long bắt đầu thu nhỏ lại, sau đó hóa thành một đám quang mang nồng đậm, bên ngoài tràn ngập hỏa diễm màu vàng. Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người quang mang thu liễm, thân ảnh một thiếu niên chậm rãi xuất hiện trước mắt bao nhiêu người.

Đạo thân ảnh này ước chừng mười ba mười bốn tuổi, so với dáng dấp ban đầu thì trưởng thành hơn không ít. Trường bào màu vàng khiến cho khí tức tôn quý không thể che dấu, khí tức vô hình chấn động nhân tâm quanh thân khiến cho linh hồn không thể khống chế được mà ba động.

Giữa không trung, Tiểu Long đứng trên bầu trời, hai mắt nhắm chặt, dường như đang nghĩ tới điều gì đó.

Thân ảnh Lục Thiếu Du lúc này mới xuất hiện ở không gian này. Động tĩnh cường hãn vừa rồi so với đám người Hắc Hùng, Huyết Mị đột phá bát giai còn chấn động hơn nhiều. Tất cả mọi thứ xảy ra trong Thiên Trụ giới đều nằm trong tâm thần dò xét của Lục Thiếu Du.

– Chủ nhân.

Huyết Mị, Hắc Hùng hành lễ, Lục Thiếu Du phất tay ý bảo miễn lễ. Ánh mắt nhìn chăm chú vào Tiểu Long trên bầu trời. Tiểu Long đột phá bát giai, sợ rằng trong đầu lại có thêm ấn ký linh hồn mà mẫu thân tiểu tử này lưu lại.

– Mẫu thân…

Một lát sau đôi mắt Tiểu Long mở ra, tinh quang trong mắt bắn ra, giống như khiến cho người khác chỉ cần nhìn vào đều phải thần phục.

– Tiểu Long, làm sao vậy?

Thân ảnh Lục Thiếu Du chợt lóe lên rồi đi tới bên người Tiểu Long trên không trung.

– Lão đại, mẫu thân đệ để lại linh hồn ấn ký, nói cho dù đệ đột phá bát giai cũng không nên đi tìm người.

Trong mắt Tiểu Long có chút ướt át, bàn tay nhỏ nắm chặt lại.

– Việc này tạm thời gác lại, một đoạn thời gian nữa lão đại đi cùng với đệ.

Lục Thiếu Du nói, Tiểu Long vẫn muốn đi tìm mẫu thân, hắn thân là lão đại sao có thể mặc kệ. Xong việc này có lẽ Nam thúc cũng đã khôi phục, hắn cũng có thể thử đột phá Tôn cấp một chút. Sau khi đột phá Tôn cấp, hắn có muốn đi tới Tổ Yêu lâm hoặc là Linh Hoàng nhai cũng có thực lực để dựa vào.

– Được.

Tiểu Long gật đầu.

– Thời gian không kém bao nhiêu nữa, chúng ta cũng chuẩn bị ra ngoài thôi.

Lục Thiếu Du hít sâu một hơi, hàn ý trong mắt bắn ra.

Ngoài Thiên Môn cốc rộng lớn có từng ngọn núi trùng điệp. Lúc này đã tới mùa đông, cảnh vật tiêu điều, trong không khí mang theo sự lạnh lẽo.

Ầm ầm.

Ngọn núi to như vậy không ngờ lại rung động giống như địa chấn. Cường giả Phi Linh môn không khó có thể cảm giác ra được bên ngoài Thiên Môn cốc lúc này có đại quân quy mô lớn đang tới gần.

Trong Thiên Môn cốc, chúng cường giả Phi Linh môn lúc này vẻ mặt ngưng trọng. Trong lòng hai mươi vạn đệ tử Phi Linh môn cũng có chút lo lắng.

– Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo sắp tới.

Một đại hán áo lam lên tiếng, đây là một đà chủ phân đà của Phi Linh môn, người này là đệ tử của Lộc Sơn lão nhân có tu vi Vũ Suất.

– Yên tâm đi, chưởng môn nhất định sẽ chạy tới kịp.

Khoái Kiếm Vương nhìn phía trước, thời gian sắp tới, nếu như chưởng môn không tới, đệ tử Phi Linh môn sẽ bị nhốt trong Thiên Môn cốc, đến lúc đó bị ba sơn môn này vây công thì có chạy đằng trời.

– Cùng lắm thì liều mạng với bọn họ. Mấy ngày nay chúng ta nhẫn nhịn đủ rồi.

Hoàng Bác Nhiên nổi giận nói. Từ trước tới nay ba sơn môn này khiêu khích Phi Linh môn đều một mực nhẫn nhịn, thế nhưng ba sơn môn này càng lúc càng quá phận.

– Nếu như thực sự không được thì liều mạng cũng phải khiến cá chết lưới rách, giết một người không thiệt, giết hai thì coi như lãi một người.

Trương Minh Đào nói.

– Chủ nhân tới.

– Yêu hoàng tới.

Lúc này trong đám người Phi Linh môn, Thạch Vượn Yêu Vương cùng đám yêu thú thất giai lập tức cảm ứng được khí tức phía xa. Nghe Thạch Vượn Yêu Vương nói, toàn thân đám người Khoái Kiếm Vương run lên.

Rống rống.

Trong không trung yên tĩnh có một tiếng rống lớn vang vọng, một dạo thú ảnh màu trắng cắt vỡ không gian bay tới. Trong nháy mắt đầu thú ảnh màu trắng này giống như lưu tinh xuất hiện trên bầu trời.

Trên lưng yêu thú màu trắng này có chục đạo thân ảnh đứng đó. Phía trước có một người mặc áo xanh chắp tay đứng đó.

Trong Thiên Môn cốc, hai mươi vạn đệ tử ngước nhìn lên bầu trời, nhìn thấy Thiên Sí Tuyết Sư khổng lồ, trong lòng tất cả đệ tử Phi Linh môn như được uống một liều thuốc trợ tim, tức thì kích động hẳn lên.

– Thiên Sí Tuyết Sư, là tọa kỵ của chưởng môn. Chưởng môn tới rồi.

– Bái kiến chưởng môn.

– Bái kiến yêu hoàng.

– Ra mắt tiểu thư.

Từng thanh âm hội tụ thành tiếng gầm truyền đi rồi quanh quẩn trong bầu trời Thiên Môn cốc.

Sưu Sưu.

Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, chục đạo thân ảnh này từ trên nhảy xuống. Sau một cái lắc mình lập tức xuất hiện bên cạnh đám người Khoái Kiếm Vương và chúng cường giả đầu lĩnh của Phi Linh môn.

– Lưu Kiếm bái kiến chưởng môn.

– Bái kiến chưởng môn.

Trên ngọn núi, chúng đệ tử Phi Linh môn lập tức cung kính hành lễ. Chục đạo thân ảnh từ trên bầu trời nhảy xuống vô hình trung mang theo một cỗ khí tức khiến cho chân khí, linh lực trong cơ thể mọi người bị kiềm hãm.

– Khí tức thật mạnh mẽ.

Lưu Kiếm thầm nghĩ trong lòng, dưới mấy khí tức này chân khí trong cơ thể hắn không nhịn được mà đình trệ một chút. Khí tức mấy người bên cạnh chưởng môn không ngờ lại mạnh tới tình trạng này.

– Tất cả mọi người cực khổ rồi, đứng lên đi.

Lục Thiếu Du phất tay nói với mọi người, ánh mắt nhìn Thiên Môn cốc rộng lớn. Hai mươi vạn đệ tử Phi Linh môn phía dưới, ánh mắt hắn run lên, đây đã là toàn bộ nhân mã mà Phi Linh môn hiện tại có thể xuất ra được. So với năm sáu mươi vạn nhân mã mà Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo điều động quả thực Phi Linh môn còn xa mới bằng.

– Chưởng môn, đại quân Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo đã sắp tới Thiên Môn cốc. Xin chưởng môn ra lệnh.

Khoái Kiếm Vương Lưu Kiếm thầm thở dài một hơi, chưởng môn đã tới, áp lực trên người hắn vô hình trung cũng đã nhẹ đi không ít.

– Thiếu chủ, bọn họ cần hai ngày nữa mới có thể tới được đây.

Hắc Vũ nhìn về phía chân trời xa xa, lập tức nói với Lục Thiếu Du.

– Còn có hai ngày sao? Chỉ mong thời gian còn kịp.

Lục Thiếu Du nhíu mày, thời gian hai này có chút ngắn ngủi. Đám người Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo này quả thực đi vô cùng nhanh. Nhìn chung quanh, dường như đám người Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Thiên Thủ Quỷ Tôn, Xích Viêm dường như còn chưa tới. Cửu Đầu Yêu Giao tuy rằng đột phá thất giai, thế nhưng tốc độ so với Thiên Sí Tuyết Sư mà nói còn kém hơn không ít.

– Chưởng môn, Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo tổng cộng mang theo một trăm năm mươi vạn người tới đây, chúng ta có nên chuẩn bị trước hay không?

Trương Minh Đào hỏi Lục Thiếu Du. Tất cả mọi người đều nhìn kỹ vào trên người Lục Thiếu Du. Đối mặt với hơn trăm vạn đại quân của Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo, hai mươi vạn đệ tử của Phi Linh môn quả thực yếu thế.

Lục Thiếu Du mỉm cười, hai mươi vạn đệ tử Phi Linh môn lúc này cũng có sĩ khí không kém. Đối mặt với hơn trăm vạn đại quân của ba thế lực lớn, nói trong lòng không có áp lực là giả.

Sưu.

Thân ảnh Lục Thiếu Du biến mất tại chỗ, tiếp đó đã lăng không đứng trên không trung. Ánh mắt đảo qua trên người hai mươi vạn đệ tử. Hai mươi vạn đệ tử chính là thành tích mà mấy năm nay Phi Linh môn đạt được, đây đều là đệ tử của hắn.

Trong Thiên Môn cốc, mọi người ngẩng đầu nhìn chưởng môn trên không trung. Nhìn thân ảnh màu xanh đang lăng không mà đứng, một cỗ khí thế vô hình nhìn ra khiến cho mọi người nhìn vào trong lòng không khỏi sôi trào.

– Nói cho ta biết, mấy năm nay các ngươi chịu đủ chưa? Chịu Hóa Vũ tông, Lan Lăng sơn trang, Hắc Sát giáo kiêu ngạo, khi dễ chúng ta như vậy, lại còn được một tấc tiến thêm một bước. Các ngươi chịu đủ chưa?

Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn thẳng xuống phía dưới, thanh âm không lớn thế nhưng đủ để khiến cho hai mươi vạn đệ tử Phi Linh môn nghe rõ.

Nhìn thân ảnh màu xanh trên không trung, trong lòng những đệ tử cũ của Phi Linh môn đã sớm sôi trào. Bọn họ theo chưởng môn từ trước tới nay còn chưa từng chịu thiệt bao giờ.