Tiên Nghịch

Chương 1174 Chín luồng quy tắc

Bầu trời màu xanh lam mơ hồ sinh ra những quầng sáng bùng ra bao phủ khắp mặt đất, hàng loạt tiên khí lượn lờ bao phủ, những tiên thú có bộ dạng duyên dáng chậm rãi bay trên bầu trời.
 
Ngày hôm nay bầu không khí rất tốt lành, tiếng người nói chuyện cực kỳ náo nhiệt, phương xa có rất nhiều tiên nhân đang đạp tiên phong tiến đến. Bọn họ cười đùa nói chuyện và chỉ tay xuống bên dưới giống như đang nói về một thứ gì đó.
 
Trên mặt đất kia là những ngọn núi san sát, phương xa hình như còn vang vọng tiếng sóng vỗ rì rào, tiên khí bao phủ khắp núi sông. Từ xa nhìn lại có thể thấy những đám mây tiên đang kéo đến làm cho khung cảnh nơi đây trở nên cực kỳ tuyệt vời.
 
Có rất nhiều tiên nhân đang khoanh chân ngồi trên mặt đất giống như đang tạo thành một trận pháp khổng lồ. Trận pháp này có phạm vi vạn dặm, số lượng tiên nhân ngồi xuống đếm không xuể.
 
– Truyền đến ý chỉ của Viễn Cổ tiên vực, mở Tu Thông Tiên Môn nghênh đón Viễn Cổ Tiên lâm thế!
 
Một giọng nói uy nghiêm đột nhiên vang vọng khắp đất trời, truyền đi khắp tiên giới.
 
Khoảnh khắc khi âm thanh này vang lên, đám tiên nhân trong trận pháp khổng lồ bên dưới lập tức bấm pháp quyết bùng ra tiên lực. Tất cả tiên lực đều dung nhập vào trong làm mặt đất trận pháp xuất hiện những tiếng nổ vang vọng.
 
Không gian bốn phía lập tức xuất hiện dấu hiệu vặn vẹo giống như đang trở nên rối loại, một con sóng cuồn cuộn đột nhiên chậm rãi bùng ra hướng về bốn phía. Tất cả núi sống trong tiên giới đều bùng ra những luồng tiên khí cực đậm, tất cả tiên khí đều bị con sóng hút vào bên trong rồi bao phủ những vùng đất phương xa.
 
– Dùng ngọn núi phía đông làm cột trái tiên môn!
 
Giọng nói kia lại vang lên một lần nữa, tất cả tiên nhân trên mặt đất đều đồng thời truyền ra hàng loạt những câu nói lẩm bẩm. Một ngọn núi chọc trời ở vị trí cực đông của tiên giới đột nhiên tan vỡ ầm ầm, những tảng đá đột nhiên trở nên run rẩy. Chỉ trong khoảng thời gian cực ngắn, ngọn núi khổng lồ đột nhiên rời khỏi mặt đất, nó nhanh chóng bay lên giữa không trung rồi phóng thẳng về phía trận pháp tiên nhân.
 
Trong lúc phóng về phía trước, ngọn núi khổng lồ liên tục sụp đổ rồi cuối cùng trở thành một cột đá hình vuông, cột đá này rơi xuống đất phát ra những tiếng nổ ầm ầm. Lúc này mặt đất trở nên run rẩy, giọng nói kia lại tiếp tục vang lên:
 
– Lấy ngọn núi phía tây làm cột phải tiên môn!
 
Vùng cực tây tiên giới cũng có một ngọn núi cao ngất trời chuyển động ầm ầm rồi hóa thành một cột đá hình vuông, sau đó lại rơi trên mặt đất.
 
– Lấy dãy núi phía nam làm khung trên tiên môn.
 
Khoảnh khắc khi giọng nói này vang lên, một dãy núi hình rồng kéo dài liên tiếp ở phía nam tiên giới đột nhiên phát ra những đợt chấn động dữ dội, những tiếng nổ ầm ầm vang lên giống như rồng đang ngẩng đầu. Dãy núi tách khỏi mặt đất rồi bay đi, sau đó lại phóng thẳng, về phía trận pháp. Một lúc sau ngọn núi đã tới gần, nó liên tục tan vỡ rồi thu nhỏ lại. Một tiếng ầm vang lên, dãy núi đã thu nhỏ lập tức rơi xuống gác lên hai cây cột hình vuông.
 
– Lấy đại địa phía bắc làm cửa tiên môn.
 
Giọng nói kia lại vang lên một lần nữa, mặt đất phía bắc tiên giới lại chấn động dữ dội, những âm thanh két két vang lên, một vết nứt xuất hiện trên mặt đất. Sau khi vết nứt liên tục kéo dài thì một mảng đất lớn hình chữ nhật đột nhiên tách hẳn ra.
 
Mảng đất hình chữ nhật liên tục phóng lên không rồi dần đi tới vị trí trận pháp, nó liên tục thu nhỏ lại rồi hóa thành một cánh cửa khổng lồ khảm lên trên ba cây cột.
 
– Tế tiên!
 
Khoảnh khắc khi cánh cửa đã được hình thành, hầu như tất cả tiên nhân đều đồng thời hét lên một tiếng kinh thiên động địa. Ngay sau đó, con sóng tràn đầy tiên lực đang cuồn cuộn phóng đi trong tiên giới đột nhiên cuồng cuốn ngược trở lại, con sóng quét ngang một đường rồi phóng về phía cảnh cửa ngưng tụ lại.
 
Những tiếng nổ ầm ầm lại trở nên vang vọng, khi con sóng liên tục co rút lại thì những luồng tiên khí nồng đậm dung nhập vào trong làm cánh cửa chính thức trở thành tiên môn.
 
– Viễn Cổ tiên vực có chỉ, khi mở cửa thì tiên vực sẽ hàng lâm.
 
Hình ảnh lại được thay đổi, hình như thời gian đã trôi qua rất lâu. Tiên giới vẫn là tiên giới nhưng vầng sáng mê người trên bầu trời đã hoàn toàn biến mất, tất cả tiên giới đều bị bao phủ trong những luồng máu tanh nồng nặc, hàng loạt tiếng kêu thảm trước khi chết vang vọng khắp đất trời, mặt đất vang lên những tiếng nổ ầm ầm, hàng loạt vết nứt xuất hiện.
 
Bầu trời đột nhiên trở nên đục ngàu giống như đổ mực vào nước trong mà dần trở nên đen kịt. Phương xa có những luồng cầu vồng do tiên nhân hóa thành đang phóng thẳng đến đây. Đám tiên nhân này khoảng mười người, cả đám đều phóng đi như tên bắn, đột nhiên có ba người bị rơi lại phía sau, thân thể họ run lên rồi tan vỡ ầm ầm. Đám người này hóa thành máu thịt rơi xuống đất, những âm thanh thê thảm lại vang lên.
 
Hơn mười tiên nhân vùng vẫy đi đến trước cánh cửa, bọn họ đều quỳ xuống đất, người ngồi đầu lập tức dùng giọng nói thê lương mang theo những đau khổ cùng cực hướng về phía cánh cửa mà gầm lên:
 
– Thông Tiên Môn đã tu sửa bốn vạn năm, Viễn Cổ Chân Tiên vì sao còn chưa hàng lâm?
 
Cửa đá khổng lồ vẫn giống hệt như năm xưa, không có chút thay đổi nào. Tấm ván cửa bên trên do mặt đất hóa thành vẫn như bình thường, không có khe hở, đừng nói đến chuyện được mở ra.
 
Khi giọng nói này được vang lên thì trong đám tiên nhân đang quỳ xuống ở phía sau lại có vài người run lên, trong mắt bùng ra vẻ sợ hãi. Khoảnh khắc sau thân thể đám người này lại tan vỡ ầm ầm, máu tươi đột nhiên bắn lên mặt và lên người đám tiên nhân còn sống làm người khác nhìn thấy phải giật mình.
 
– Năm xưa Viễn Cổ Tiên Vực lưu lại ý chí, Phong giới sắp có đại nạn phải xây Thông Tiên Môn để hóa giản kiếp nạn. Hôm nay kiếp nạn đã đến, vì sao Viễn Cổ Chân TIên còn chưa tới cứu?
 
Nơi chân trời xa lại có vài trăm tiên nhân hóa thành cầu vồng, bọn họ liên tục chết đi rất nhiều người mới tiến đến nơi này quỳ trên mặt đất. Một lúc sau, càng ngày càng có nhiều tiên nhân phóng đến, vẻ mặt đám người đều cực kỳ đau thương, tất cả đều nhìn về phía cánh cửa khổng lồ mà gầm rống không cam lòng.
 
– Nếu Viễn Cổ Chân Tiên đã không cứu thì chúng ta tự cứu lấy mình, dù chết cũng được nằm lại trên tiên giới.
 
Một vị tiên nhân đang quỳ trên mặt đất đột nhiên ngẩng đầu đứng lên, người này mang theo khí thế điên cuồng trực tiếp phóng lên bầu trời, nhưng kết quả cũng chỉ có một tiếng nổ vang vọng. Máu thịt người kia tan vỡ rồi rơi xuống mặt đất, cũng có một phần rơi lên cánh cửa đá, nhưng một phần máu thịt này lại quá nhỏ bé.
 
Phần lớn máu thịt còn lại đều rơi lên đám tiên nhân đang quỳ bên dưới, đám người này đều ngẩng đầu lên, trong mắt bùng ra vẻ điên cuồng. Sau khoảnh khắc, tất cả tiên nhân đều lao thẳng lên trời.
 
– Dù chết cũng phải nằm lại trên tiên giới!
 
Tiên nhân liên tục phóng lên bầu trời, những tiếng nổ cũng liên tục vang lên. Đám tiên nhân bên dưới cũng bị lực lượng kỳ dị quét xuống rồi tan vỡ mà căn bản không có bất kỳ lực phản kháng nào. Lúc này đã có rất nhiều máu thịt bắn lên cánh cửa đá, những vệt máu loang lổ làm không gian tràn ngập khí thế bi hùng.
 
Đúng lúc này đột nhiên bầu trời đen tối lại bắt đầu chuyển động, khoảnh khắc này tất cả bầu trời bao la trong tiên giới điên cuồng ngưng tụ lại. Bóng đen cũng liên tục ngưng tụ, một cây cột giống như ngón tay được hắc khí bao quanh đột nhiên chìa ra từ trên bầu trời. Cột hắc khí mang theo những tiếng gào thét kinh thiên động địa rồi hướng về phía cánh cửa đá mà đâm tới.
 
Khi ngón tay khổng lồ xuất hiện thì tất cả các tu sĩ đều vỡ nát thân thể mà chết. Cuối cùng ngón tay giống như hấp thu toàn bộ bầu trời đen tối rồi hàng lâm trên mặt đất, ngón tay được hắc khí bao phủ đập thẳng lên tấm ván cửa do đại lục hóa thành phát ra những tiếng nổ ầm ầm.
 
Khoảnh khắc khi những âm thanh dữ dội vang lên thì chèn ép tất cả những tiếng động khác trong thiên địa. Trên cánh cửa đá khổng lồ đột nhiên xuất hiện vết nứt, cuối cùng thì tan vỡ ầm ầm.
 
Khoảnh khắc này mặt đất nổ vang, cánh cửa đá đã tràn đầy vết nứt, tất cả mặt đất tiên giới, ngay cả những vị trí ngoài rìa cũng vỡ hẳn rơi ra bên ngoài.
 
Khi mặt đất liên tục tách rời thì tiên giới vỡ nát.
 
Đại lục chấn động rồi phân ra thành rất nhiều mảnh nhỏ, tiên giới trở thành một đống hoang tàn trong những tiếng nổ ầm ầm. Nhưng quá trình tan vỡ vẫn không ngừng mà càng trở nên kịch liệt.
 
Một luồng khí tức hủy thiên diệt địa bùng ra nghiền nát tất cả sinh linh.
 
Sau một lúc lâu, mặt đất đã ngừng run rẩy, toàn bộ tiên giới trở nên cực kỳ yên tĩnh, không còn bất kỳ tiếng động nào vang lên. Lúc này bầu trời đen tối đã dần biến mất, cuối cùng cũng không còn tung tích, chỉ còn một cánh cửa khổng lồ mất đi tấm ván, chỉ còn một khung cửa vẫn đứng vững như tượng giữa đất trời.
 
Tình cảnh lại bắt đầu xoay chuyển, cũng không biết trải qua bao lâu, ở vị trí sâu nhất trong tiên giới đột nhiên xuất hiện một khe nứt. Khe nứt này dài vạn trượng, bên trong cực kỳ u tối, còn mơ hồ thấy được cả tinh không. Trong tinh không có một tinh cầu màu tím, trên đó tràn đầy những hung thú cực kỳ dữ tơn, đám hung thú này đều có một bộ dạng giống nhau nhưng dễ phát hiện nhất chính là cái mũi khổng lồ. Tất cả hung thú đều chen chúc nhau phóng đến tiên giới, mãnh thú xuyên qua vết nứt và xuất hiện tại Phong Tiên giới.
 
Vương Lâm bừng tỉnh, hắn nhìn về phía cánh cửa đá khổng lồ, khoảnh khắc vừa rồi khi dung hợp hắn thấy được ký ức của cánh cửa. Sau một lúc trầm tư, ánh mắt Vương Lâm lóe lên, thân thể trực tiếp phóng thẳng vào bầu trời đón những luồng gió gào thét. Khi liên tục tiến lên bầu trời, Vương Lâm đã đi đến nóc cánh cửa và khoanh chân ngồi xuống đó.
 
Vị trí này Vương Lâm có thể nhìn thấy toàn bộ tiên giới, vị trí này gió chướng càng trở nên dữ dội. Gió thổi vào người giống như đao cắt, mái tóc trắng trên đầu bắt đầu tung bay, quần áo cũng phát ra những âm thanh lạch phạch.
 
Vương Lâm hít vào một hơi thật sâu rồi nhắm chặt hai mắt lại, hắn tiếp tục chìm đắm vào trong cảm giác kỳ dị, cảm thụ những luồng khí tức cuồn cuộn của cánh cửa đá. Lúc này hắn và cánh cửa dung hợp, dần dần trong tâm thần của hắn cũng xuất hiện một cánh cửa rất mơ hồ. Hắn đã dung nạp cánh cửa đá vào trong lòng và chuẩn bị mang đi.
 
Nhưng cánh cửa xuất hiện trong lòng Vương Lâm cũng không rõ ràng, mơ hồ không thể tự ngưng tụ lại thành hình dáng. Lúc này Vương Lâm cũng mơ hồ cảm nhận được tám luồng lực lượng kỳ dị vờn quanh thân thể. Vì sự tồn tại của tám luồng lực lượng này cho nên cánh cửa xuất hiện trong tâm thần không thể nào trở nên rõ ràng.
 
Cánh cửa đá này hoàn toàn khác biệt với Tàn Dạ được Vương Lâm cảm ngộ từ trên vách núi ngoài bờ biển. Lần cảm ngộ trước đó trong thiên địa chỉ có một loại quy tắc, hắn cũng không cần lựa chọn mà chỉ cần dẫn thẳng vào tâm thần.
 
Nhưng tình hình hiện tại thì khác hẳn, tám loại lực lượng kỳ dị, trong lúc Vương Lâm cảm ngộ thì phát hiện ra đây là loại quy tắc ẩn giấu trong thiên địa, nếu hắn không cảm ngộ được tất cả thì cánh cửa đá sẽ chẳng bao giờ thành hình. Trừ khi Vương Lâm phải dựa vào tạo hóa và ở đây rất nhiều năm, nếu không thì mãi đến khi tu vi đạt đến Toái Niết đại viên mãn mới có thể thành công.
 
Rõ ràng Vương Lâm sẽ không bao giờ lựa chọn con đường này, hắn vẫn để tâm thần dung nhập vào trong tám loại quy tắc. Trong lúc quan sát, tâm thần Vương Lâm đột nhiên khẽ động, thân thể hắn đột nhiên trở nên nhẹ bổng.
 
– Ngoài tám loại quy tắc này, vẫn còn một loại nữa.
 
Hai mắt Vương Lâm đột nhiên mở bừng ra, hắn nhìn chằm chằm vào vị trí bên dưới của cánh cửa đá khổng lồ.
 
Khoảnh khắc này trên cánh cửa đá đột nhiên bùng lên một luồng khí tức năm tháng cực kỳ thê lương, đây là một vật phẩm đã tồn tại từ rất lâu, tất nhiên phải có luồng khí tức này. Vấn đề này cũng không có gì kỳ lạ, thậm chí trên một số tu chân tinh cổ xưa thì luồng khí tức năm tháng này lại càng nồng đậm.
 
Nhưng cũng không biết vì nguyên nhân gì mà dấu vết năm tháng trên cánh cửa đá này lại xảy ra dị biến, loại dị biến này giống như sự biến hóa ý cảnh của tu sĩ, từ dấu vết năm tháng trở nên vĩnh hằng. Năm tháng và vĩnh hằng là hai loại tồn tại bản nguyên giống nhau, nhưng những khái niệm về mức độ lại hoàn toàn khác biệt.
 
“Lời tác giả: Sẽ rời khỏi Phong giới rất nhanh thôi, mọi người đừng nóng vội. Thần thông thứ hai do Vương Lâm nghĩ ra phải danh chấn Vân Hải, ha ha!”