Tiên Nghịch

Chương 1365 Chia rẽ!

Lấy âm bổn nguyên đại thành để phá vỡ cửa ải không niết, sau khi trở thành cao thủ bước thứ ba, lại luyện hóa Thái Cổ Thiên Tinh Hải, ngẫu nhiên có được cơ may lớn vô cùng, khiến cho thủy bổn nguyên trở thành chính quả, mặc dù vẫn chưa viên mãn đại thành, nhưng nếu dung hợp uy lực của cả hai, thì cũng đủ long trời lở đất. Đây chính là Diệu âm đ*o Tôn trong Thái Cổ Ngũ Tôn.
 
Lúc này hơn phân nửa những vảy tím trên toàn thân hắn đã tan vỡ, máu thịt rơi xuống, bộ dáng hắn cực kỳ dữ tợn, ngay khi hướng về một bên lui lại, hắn liền kêu lên một tiếng kinh thiên động địa.
 
Đây là một nguy cơ sinh tử hiện ra trước mắt Diệu âm đ*o Tôn.
 
– Đại Hoang Lão Độc, thệ phù của ngươi đang ở trong tay ta, để ta xem ngươi ứng phó với lời thề hương hỏa thế nào?
 
Trong lúc lui về phía sau, Diệu Âm vung tay phải lên, trong tay hắn lập tức xuất hiên ký hiệu lúc trước lời thề hương hỏa của Đại Hoang biến thành.
 
Cầm ký hiệu này, Diệu Âm hung hăng vuốt một cái, trong tiếng ầm vang, ký hiệu này lập tức tan vỡ, hóa thành những điểm tinh quang tứ tán.
 
Bên trong bàn tay màu đen đang gắt gao truy kích đến kia, Đại Hoang Thượng Nhân lập tức sắc mặt tái nhợt, phun ra một ngụm máu tươi, nhưng thần sắc lại không hề có chút uể oải nào, trong lúc tiến về phía trước nhe răng cười nói:
 
– Công pháp lão phu tu luyện khác với ngươi, lấy tạo hóa của thiên địa, chỉ là một hương hỏa thệ phù, hoàn toàn không thể khiến cho lão phu trọng thương. Một ngụm máu tươi đã là đủ rồi.
 
Ngay khi Đại Hoang Thượng Nhân phun ra máu tươi, trong tinh không của Thái Cổ Tinh Thần bên ngoài vùng đất cổ mộ, trên một tinh cầu hoang dã, bổn tôn của Đại Hoang Thượng Nhân đang khoanh chân ngồi cũng phun ra một ngụm máu tươi. Nhưng ngay khi phun ra ngụm máu tươi này, toàn bộ sinh linh trên tinh cầu hoang dã này, thậm chí cả núi sông, toàn bộ trong nháy mắt héo rũ, trở thành một đống cát vàng đổ nát, theo tinh cầu hoang dã này trong thời gian ngắn như trải qua thời gian vô tận trở thành một tinh cầu chết.
 
Bên trong vùng đất cổ mộ, Đại Hoang Thượng Nhân vung tay phải lên, hắc phong ngợp trời, bàn tay khổng lồ kia lao thẳng tới Diệu âm đ*o Tôn. Trong nháy mắt này, năm ngón tay của bàn tay kia cũng bỗng nhiên biến đổi. Ngón trỏ hóa thành một con rết dài trăm trượng, con rết này dài trăm trượng, râu rất dài, thân thể không ngừng uốn lượn, dữ tợn vô cùng, sau khi xuất hiện rít lên, chấn động nhân tâm.
 
Bốn ngón còn lại đồng thời lóe lên hào quang, lần lượt hóa thành một con hắc xà trên đầu có một sừng dài trăm trượng, một con nhện đen rất lớn, còn có một con bọ cạp khổng lồ, cái đuôi của con bọ cạp này lay động, dường như có thể phá vỡ hư vô. Cuối cùng là ngón cái biến thành một con cóc hình dáng rất sợ, trên lưng con cóc này có rất nhiều những cái u, ẩn chứa độc lực không thể nào tưởng tượng được.
 
Ngũ độc hiện ra, mang theo tinh phong sắc bén gào thét, lao thẳng tới Diệu âm đ*o Tôn. Ở giữa bon chúng là Đại Hoang Thượng Nhân kia, hắn hai tay bấm quyết, phun ra một ngụm độc khí. Độc khí này không nhắm về phía Diệu Âm mà cuộn lên lập tức trên mặt của Đại Hoang. Trong nháy mắt, thân thể phân hồn của Đại Hoang này đột nhiên đại biến.
 
Dung nhan có màu vàng đen này giống như là bị thối rữa, phát tán ra từng trân hơi thối, nhúc nhích một cách quỷ dị, gần như ngay lập tức, bộ dáng của hắn đã hoàn toàn biến thành dung nhan của bổn tôn. Khuôn mặt đầy sẹo, đôi môi bị ba cây châm xuyên qua, tóc đen trên đầu rối tung, ánh mắt lộ ra hàn quang vô tận.
 
– Lão phu bốn vạn năm trước đã luyện hóa Đại Hoang Tam Tiên thành những cây châm phong ấn ở trên miệng, hôm nay giết ngươi, ta sẽ cho ngươi biết vì sao ta phải tự phong ấn mình. Tam Tiên, giải ấn!
 
Đại Hoang Thượng Nhân trong lúc tiến về phía trước từ trong cơ thể truyền ra tiếng quát khẽ. Chỉ thấy trên khuôn mặt của bổn tôn vừa mới biến hóa thành, ba cây châm đang xuyên qua môi kia đột nhiên trực tiếp bay ra, hóa thành ba đạo hắc quang bay thẳng tới Diệu âm đ*o Tôn. Cùng lúc đó, đôi môi của Đại Hoang Thượng Nhân mở ra một chút.
 
Diệu âm đ*o Tôn trong lúc lui về phía sau , hai tay vung lên phía trước người, tiếng nổ ầm ầm bỗng nhiên xuất hiện. Tiếng vang này càng ngày càng kịch liệt, chỉ trong thời gian ngắn, át đi hết thảy những thanh âm trong thiên địa.
 
Còn có một hải dương màu tím bên trong thân thể hắn hiện ra, tiếng sóng đánh ầm ầm. âm đ*o, thủy đạo kết hợp, nếu hình thành biển lớn thì âm thanh chính là thanh âm của biển, tiếng gào thét của biển. Thanh âm này sau khi phóng đại vô số lần đủ để hủy thiên diệt địa. Thanh âm ầm ầm điên cuồng vang lên, vùng đất phong ấn này đột nhiên sụp đổ.
 
Ngay cả gần một trăm tu sĩ trên mặt đất lúc này cũng không cách nào né tránh, dưới tiếng gào thét của biển này, cả đám kêu lên thảm thiết, thân thể ầm ầm tan vỡ . Vùng đất bị phong ấn này tan rã, trong nháy mắt đã vỡ tung ra, bên ngoài có một lượng lớn sương mù tràn vào, dung hợp với biển sương mù thành một thể.
 
Vương Lâm phản ứng cực nhanh, ngay khi thần thông của Diệu âm đ*o Tôn xuất hiện, vung tay áo thu lấy toàn bộ Văn Thú lại, thân thể hướng về phía trước tiến tới, đối diện với Đại Hoang Thượng Nhân, lại lần nữa hình thành thế giáp công.
 
Lúc này trong khi hắn tiến về phía Diệu Âm, bên ngoài thân thể lóe lên hàn quang, đề kháng lại chất độc, lôi đồ bốc cháy chắn ở phía trước người triệt tiêu tiếng biển rống ầm ầm kia.
 
– Hải dân giới! Mở!
 
Diệu Âm ngửa mặt lên trời gào lên một tiếng, thiên địa phía sau trong lúc sụp đổ đột nhiên xuất hiện một cái khe khổng lồ mấy vạn trượng. Ở bên trong cái khe là một vùng tinh không, nhưng trong đó không có bất cứ một tu chân tinh nào, mà là một vùng biển màu tím. Trong vùng biển này có vô số sinh linh, chúng toàn bộ đều là hương hỏa hải dân của Diệu Âm.
 
Lúc này, Diệu âm đ*o Tôn thi triển thần thông, hai tay hắn ở phía sau kéo mạnh một cái, ầm một tiếng, chỉ thấy cái khe mấy vạn trượng kia lại bị xé rách, đã lớn lên gấp mười lần, dường như độ lớn của cái khe này là vô biên vô hạn, trong khi vùng đất bị phong ấn đang sụp đổ, lập tức lại bị kéo dài ra.
 
Tiếng sóng biển ầm ầm kinh thiên, từ bên trong cái khe khổng lồ này, nước biển màu tím vô tận cuồn cuộn nổi lên cao vạn trượng. Ở bên trong đó còn hàng triệu sinh linh hương hỏa, ầm ầm lao ra khỏi cái khe, giống như một cơn đại hồng thủy, hướng về phía Đại Hoang Thượng Nhân ở phía trước vỗ tới.
 
Hết thảy chuyện này đều diễn ra chỉ trong nháy mắt, nước biển màu tím ngợp trời trong tiếng gào thét không cách nào hình dung được va chạm với ngũ độc của Đại Hoang Thượng Nhân.
 
Tiếng ầm vang điên cuồng khuếch tán, vùng đất bị phong ấn hoàn toàn vỡ thành từng mảnh, khiến cho chỗ ba người vừa đứng lúc này hoàn toàn bị vây bên trong biển sương mù. Đám sương mù kia bị tấn công cuộn lên, hướng về bốn phía không ngừng lui lại.
 
Thân ảnh của Đại Hoang Thượng Nhân sắp bị nước màu tím bao phủ, nhưng trong khoảnh khắc này, có một tiếng gào thét truyền ra. Chỉ thấy một đạo hào quang màu tím đen từ trong đôi môi của Đại Hoang chợt lóe lên.
 
Đó là một cái lưỡi!
 
Một cái lưỡi dường như không thể nào là của một con người, nó có màu tím đen, ngay khi lao ra lập tức va chạm với nước biển màu tím đang ào tới kia. Tiếng ầm ầm vang lên. Đại Hoang Thượng Nhân kia kêu lên một tiếng đau đớn, nước biển màu tím tràn qua cái lưỡi quỷ dị kia, trực tiếp vỗ lên thân thể hắn, khiến hắn phun ra máu tươi, thân thể trực tiếp tan vỡ.
 
Một phân hồn hiện ra lập tức lui về phía sau.
 
Cùng lúc đó, nước biển màu tím kia đột nhiên biến đổi màu sắc, màu tím vốn có sau khi chạm vào cái lưỡi của Đại Hoang Thượng Nhân lập tức hóa thành màu đen. Trong nháy mắt còn có một mùi thối nồng nặc bốc lên, toàn bộ biển hương hỏa đã hoàn toàn biến thành biển độc.
 
Bên trong nước biển, ngũ độc vốn bị tấn công vặn vẹo như thể sắp tan vỡ, nhưng lúc này cũng lập tức hóa thành năm đạo hắc khí dung nhập vào bên trong biển nước hôi thối này, nhanh chóng lao thẳng tới Diệu Âm ở phía trước.
 
Trong nháy mắt, ở phía sau biển độc vô tận, Diệu âm đ*o Tôn phun ra máu tươi, thân thể vội vàng lui về phía sau, trên mi tâm của hắn bất ngờ bị ba cây châm đâm vào.
 
Một nửa của ba cây châm này hình thành một lượng lớn màu đen khuếch tán ra. Trên ngực máu thịt lẫn lộn của Diệu Âm còn có năm đạo hắc khí xoay tròn, hóa thành hình dáng của ngũ độc, chui sâu vào trong cơ thể của Diệu Âm.
 
Biển hương hỏa bị vấy bẩn, bản thân bị trúng độc, nhưng đã hủy diệt được thân thể đối phương, chỉ còn lại một phân hồn, trận chiến này xem như Diệu Âm đã chiến thắng một cách thê thảm.
 
Chỉ là hết thảy chuyện này nếu không có Vương Lâm thì có lẽ sẽ không có biến cố gì, nhưng vì có Vương Lâm tồn tại, nên ngay lúc đó xuất hiện kịch biến.
 
Vương Lâm chỉ chờ có vậy, trong lúc tới gần hai mắt lóe lên hàn quang, Diệu âm đ*o Tôn lại đang lùi về phía sau, khoảng cách giữa hai người càng ngày càng gần.
 
Trong nháy mắt, khoảng cách giữa hai người chỉ còn chưa đến mười trượng. Diệu Âm không ngừng phun ra máu tươi, lúc này quay mạnh đầu lại,giơ tay phải vung về phía sau, trong tiếng ầm ầm, cánh tay của hắn không ngờ đứt lìa khỏi cơ thể, ầm một tiếng nổ tung, hóa thành một đám máu thịt cùng với xương vỡ, hình thành một cơn cuồng phong quét thẳng tới Vương Lâm.
 
Bên trong cơn cuồng phong này còn ẩn chứa một đòn Diệu Âm chặt tay để giết người. Lúc hắn như ngọn đèn đã cạn dầu, phải lập tức giết chết Vương Lâm mới có đường lui.
 
– Biến!
 
Mặc dù lúc trước hắn bị huyết kiếm của Vương Lâm đánh lén, nhưng trong lòng của Diệu Âm, Vương Lâm này một khi chưa trở thành tu sĩ bước thứ ba thì vẫn chỉ là một con kiến.
 
Thân thể Vương Lâm bỗng nhiên dừng lại, ngay khi cơn cuồng phong này tấn công tới, hắn giơ tay phải điểm mạnh lên mi tâm. Đột nhiên trong lúc đó, tinh điểm Cổ Thần trên mi tâm hắn hiện ra, từ bên trong một tinh điểm, Thiên Hoàng Lô biến ảo hiện ra.
 
Thiên Hoàng Lô hư ảo dường như trong nháy mắt thực chất hóa, ngay khi nó xuất hiện cơn cuồng phong kia quét ngang tới, trực tiếp đánh lên Thiên Hoàng Lô.
 
Thiên Hoàng Lô ầm vang chấn động, nhưng đúng lúc này, trên mặt ngoài của cái lò hướng về phía Diệu Âm như là đang tan ra, một luồng sát khí đã ẩn dấu từ lâu trong nháy mắt tuôn ra, một thân ảnh cực nhanh, trực tiếp đang từ chỗ hòa tan lao ra, xông thẳng vào bên trong cơn cuồng phong.
 
Ngay khi thân ảnh này xuất hiện, một pho tượng màu đen rất lớn bỗng nhiên theo thân ảnh này hiện ra. Pho tượng này giống như là một Ma Thần, hai tay ôm trước ngực, lúc này theo một tiếng gào thét, song chưởng của pho tượng này chợt buông xuống, một sức mạnh hủy diệt thiên địa ầm ầm tuôn ra, trực tiếp xông thẳng tới Diệu Âm.
 
Thời cơ được nắm cực kỳ chuẩn xác, đúng lúc Diệu âm đ*o Tôn kia đang trọng thương, khoảng cách lại quá gần, hắn hoàn toàn không thể né tránh. Cho tới bây giờ hắn cũng không thể ngờ, Vương Lâm giống như một con kiến, không ngờ còn có thủ đoạn khiến hắn hoảng sợi tâm thần kịch chấn.
 
– Linh Động!
 
Sắc mặt Diệu Âm đại biến, lời nói vừa ra khỏi miệng, sức mạnh hủy diệt trên pho tượng kia ầm ầm cuốn lấy thân thể hắn. Bên trong sức mạnh hủy diệt này, tay phải của Linh Động điểm mạnh lên mi tâm của Diệu Âm, khiến cho ba cây châm trên trán hắn đâm sâu vào một tấc, nhưng vẫn chưa đâm hết vào trong mi tâm hắn.
 
Diệu âm đ*o Tôn kêu lên thảm thiết, hắn lập tức bị màu đen bao phủ, độc tố trong cơ thể hoàn toàn bộc phát, lại thêm sức mạnh hủy diệt này, trọng thương gần chết.
 
Thân thể hắn lảo đảo, toàn thân tuôn ra sương máu, lao thẳng về phía sau. Cùng lúc đó, phân hồn của Đại Hoang Thượng Nhân đã mất đi thân thể kia vội vàng lao tới, muốn nhập vào trong cơ thể của Diệu âm đ*o Tôn, cưỡng bức đoạt xá.
 
Đây chính là đòn sát thủ của Vương Lâm, vì đối phương mà chuẩn bị, là một đòn mạnh nhất cực kỳ bất ngờ.