Phúc Hắc Quyết Đấu

Chương 144 Ai nấy hoảng loạn

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thích Tự lề mề trong toilet đến cả 15 phút, đến khi xác nhận Phó Diên Thăng đã lên đường về trước rồi mới trở ra.

Thích Nguyên Thành vẫn đang nói chuyện điện thoại với cổ đông khác của tập đoàn trên xe, có vẻ cũng nghi ngờ chuyến thăm toilet lâu bất thường của con trai nhưng không có thời gian nói gì.

Xe lên cầu vượt cao tốc, Thích Nguyên Thành dập máy rồi thở dài nói: “Mới bảo con tranh thủ mà nghỉ ngơi thư giãn nhân dịp hôn lễ của ba mẹ đi thì lại xảy ra chuyện thế này…”

Kì thực cả hai cha con đều biết đây là kết quả tất yếu, nhưng vì trong xe còn cả người khác, bọn họ cũng chỉ đành ngầm hiểu lẫn nhau.

Thích Tự hỏi: “Ba, tình hình hiện giờ sao rồi?”

Thích Nguyên Thành: “Tư Nguyên đã lên cả sàn quốc tế, trước mắt nước ngoài chưa đưa tin về vụ nhà họ Tư gặp chuyện, giá cổ phiếu cũng chưa bị ảnh hưởng gì, nhưng 60% cổ phần tập đoàn vẫn nằm trong tay người Hoa, biết tin bác Tư bị bắt thì ai nấy đều hoảng loạn. Vừa rồi ba nói chuyện với chú Vương, cũng là để trấn an chú ý thay vì lo lắng về tình hình của Tư Nguyên thì cứ lo giữ vững cổ phần trong tay, tiện thể thăm dò xem nếu cổ phần của Tư Thị ở Tư Nguyên bị pháp luật cưỡng chế thì phía họ có bao nhiêu khả năng thu hồi…”

Người Thích Nguyên Thành vừa nhắc đến là một cổ đông khác của Tư Nguyên tên Vương Trăn Đống, có mở một công ti chuyên đồ bảo hộ y tế ở trong nước với vợ, còn hợp tác tương đối sâu với công nghiệp may dệt của MeiWei, sau khi nhận được khoản đầu tư từ Thích Nguyên Thành thì hai người thành bạn. Sau này ăn nên làm ra, Vương Trăng Đống cũng không ngừng mua lại cổ phần của Tư Nguyên, hiện đã trở thành cổ đông người Hoa lớn nhất sau Thích Nguyên Thành, Tư Thị và bên môi giới vốn nước ngoài.

Thích Nguyên Thành lại hỏi Thích Tự: “Phía con có tin tức gì không?”

Thích Tự: “Con chỉ biết Tư Hàng có một công ti game tên Công nghệ Hàng Phàm, mới lên sàn hôm qua, trước đó còn gọi điện kêu gọi con mua cổ phiếu, thế mà tối qua nghe nói, cậu ta cũng bị bắt ngay tại sàn giao dịch S cùng với Tư Trạch rồi…”

Đang nói, chuông điện thoại lại reo, Thích Nguyên Thành vội vàng nghe điện.

Thích Tự ngồi cạnh ông, vừa nghe ba nói vừa lướt qua tin nhắn chưa đọc trong máy mình.

Mấy người Vinh Kha, Đường Vĩ Diệp đều gửi tin nhắn riêng, hỏi xem hắn có biết chuyện hay biết thêm tin gì hay không.

Riêng Đường Vĩ Diệp đã nhắn cho hắn không dưới bốn chục tin, nhưng đêm qua Thích Tự với Phó Diên Thăng vần nhau đến nửa đêm, cả ngày hôm nay ngồi máy bay lại không có kết nối, hình đại diện của đối phương cũng vì thế mà chìm nghỉm xuống tận đáy.

Thích Tự nhấn mở nhìn lướt qua—

Đường Vĩ Diệp: “Thích Tự! Công ti của Tư Hàng sắp lên sàn rồi, tôi định mua một trăm ngàn, cậu thì sao?”

Đường Vĩ Diệp: “Đệt! Tôi vừa tiêu cả trăm ngàn thì công ti nó bị đình chỉ rồi!”

Đường Vĩ Diệp: “Má! Má! Thích Tự! Có chuyện lớn!”

Đường Vĩ Diệp: “Tư Hàng bị bắt rồi!”

Đường Vĩ Diệp: “Anh trai nó cũng bị bắt!”

Đường Vĩ Diệp: “WTF! Tôi nghe bảo ba mẹ nó bị bắt luôn rồi!”

Đường Vĩ Diệp: “A a a!! Làm sao đây! Người ta có tới bắt tôi không!”

Đường Vĩ Diệp: “A a tôi sợ quá! Thích Tự!” [khóc lớn]x2

Thích Tự: “…”

Hắn vừa định trả lời thì Thích Nguyên Thành cũng dập máy rồi quay sang: “Một luật sư của bác Tư vừa gọi ba, bảo là Tư Hàng không dính líu sâu, mang tiếng sở hữu công ti game kia nhưng không phải đại diện pháp lí hay chủ tịch, có mặt ở sàn giao dịch S cũng để góp vui là chính. Cả vợ bác Tư nữa, nghe nói không can dự gì vào sự vự của công ti, đơn giản chỉ bị triệu tập để tra hỏi thôi. Luật sư kia đã nộp tiền để bão lãnh cho hai mẹ con họ rồi.”

Thích Tự: “Tức là Tư Hàng không sao?”

Thích Nguyên Thành: “Chưa chắc, cho nên trước khi người ta điều tra ra được rõ ràng vấn đề của nhà họ Tư thì cũng chỉ có thể ở nhà chờ thẩm vấn thôi… Dù gì mẹ con họ cũng là những người thân cận nhất với Tư Lại và Tư Trạch, nhất định phải biết nhiều nhất rồi.”

Thích Tự: “Vậy Tư Trạch thì sao ạ?”

“Tư Trạch thì khó mà thoát được, ba thấy luật sư kia bảo, bọn họ nghi ngờ bên người Tư Trạch có một trợ lí họ Tống là gián điệp…” Nói đến đây, Thích Nguyên Thành lại dành cho Thích Tự một cái nhìn sâu xa.

Đương nhiên hắn biết Thích Nguyên Thành có ý gì, lúc trước khai ra nghi vấn về thân phận của Phó Diên Thăng với ba, Thích Tự cũng đã nhắc đến mối quan hệ giữa Phó Diên Thăng, Tống Phổ Tâm và Từ Nhất Chu.

Thích Nguyên Thành quay đi, lại điềm nhiên tiếp tục: “Người này đã tham gia vào không ít dự án của bọn họ, nhưng hình như Tư Trạch tín nhiệm hắn thái quá, đó giờ bị bác Tư phê bình nhắc nhở không biết bao nhiêu lần, từ năm ngoái thì Tư Trạch bắt đầu không cho cậu ta tiếp xúc với công việc nữa. Thấy bảo trợ lí Tống biến mất hồi tháng 5 vừa rồi, lúc ấy người ta không để ý lắm, giờ sự việc vỡ lở, luật sư mới phát hiện ra có điểm kì quặc.”

Thích Tự: “…”

Cũng không biết phải do chột dạ hay không mà nghe những lời này, Thích Tự lại cảm giác như Thích Nguyên Thành đang ám chỉ về quan hệ giữa hắn và Phó Diên Thăng…

Hắn làm bộ bình thản hỏi lại: “Trợ lí Tống tham gia vào những hạng mục gì ạ?”

“Cũng dạng như vụ công ti game này của Tư Hàng thôi, làm giả công tác niêm yết, thao túng thị trường chứng khoán với giao dịch tay trong, chưa kể còn không phải một lần… Ra tòa thì tính chất tương đối nghiêm trọng.” Thích Nguyên Thành lắc đầu thở dài.

Thích Tự hỏi: “Thế bác Tư bị bắt vì tội gì ạ?”

Thích Nguyên Thành giải thích: “Quan hệ của Tư Trạch đều qua bác Tư hết, bao gồm Chủ tịch Chứng khoán Minh Thái, Quản lí sàn giao dịch S, Chủ tịch Uông của ngân hàng XX chi nhánh Hải Thành… Mấy người này chẳng cớ gì lại hỗ trợ không công, cho nên nhất định là cũng thu lợi gì đó ở đằng sau, chưa kể những việc làm của Tư Trạch kiểu gì chẳng được ba mình ngầm đồng ý rồi, giờ bị điều tra thì dĩ nhiên bác Tư phải sa lưới chung rồi.”

Nói đoạn, điện thoại của Thích Nguyên Thành đã lại rung lên lần nữa.

Tuy truyền thông vẫn chưa chính thức đưa tin, sự kiện Tư Lại bị bắt hôm qua cơ hồ vẫn kinh động đến toàn bộ giới thương nghiệp, người nào người nấy đều đang tranh thủ từng giây để thu thập tin tức, hòng hiểu rõ về nội tình hơn.

Thích Nguyên Thành nghe máy rồi gọi một tiếng “Oánh Oánh”, sau đó không biết nghe được cái gì mà sắc mặt lập tức tối đi: “Thật sao?… Chắc chắn chứ?… Ừ, anh biết rồi…”

Thấy ba dập máy, Thích Tự lập tức truy hỏi: “Mẹ à ba? Gọi bảo gì vậy ạ?”

“Mẹ con mới nghe ngóng được một chuyện, đêm trước khi nhà họ Tư xảy ra chuyện, ủy viên XX của thành phố B cũng đã bị giải đi trong bí mật, người này chính là cấp dưới cũ của ông ngoại Tư Trạch…” Đúng lúc xe cũng đến trước cổng trụ sở Tư Nguyên ở Hải Thành, Thích Nguyên Thành xuống xe với sắc mặt trầm trọng, “Xem ra đây không chỉ là một vụ án kinh tế thông thường nữa rồi…” Đi được vài bước lại lẩm bẩm một câu, “Lai lịch của Phó Diên Thăng này đúng là không đơn giản…”

Thích Tự: “…”

Nhóm người bọn họ đi thang lên máy lên tầng quản lí, tiến thẳng vào phòng họp nơi Đổng Mẫn và các lãnh đạo cấp cao của tập đoàn đã đang chờ sẵn, dĩ nhiên là trong đó có cả Phó Diên Thăng, không hề giống như vừa chạy từ sân bay về chút nào.

Thích Tự trao đổi ánh mắt với Phó Diên Thăng rồi ngồi xuống cạnh ba mình.

Qua cuộc họp, Thích Nguyên Thành trao đổi với cấp dưới về tình hình trước mắt, nhằm đưa ra phương án đối phó trong thời gian ngắn nhất.

Đối với Tư Nguyên, nơi đầu tiên chịu tác động từ sự vụ của nhà họ Tư chính là MeiWei, công ti niêm yết duy nhất trực thuộc tập đoàn. Ngày hôm ấy cổ phiếu MeiWei tụt 3 điểm, tuy vẫn chưa đến giới hạn giá xuống, nhưng tất cả đều có thể nhìn ra tầm ảnh hưởng của sự kiện lần này.

(*giới hạn giá xuống: limit downmức giảm tối đa cho phép với giá của một cổ phiếu trong một ngày giao dịch)

Chưa kể đây cũng mới chỉ là khởi đầu, Tư Thị làm ăn bao lớn, móc nối trăm bề, không chỉ đầu tư vào Tư Nguyên mà còn rất nhiều doanh nghiệp lớn khác như Đường Khải Nhất Khí nhà Đường Vĩ Diệp hay Bất động sản Vinh Thị nhà Vinh Kha. Ngày đó giá cổ phiếu của các công ti liên quan đều xanh lét một màu, khiến trong lòng ai nấy hoảng loạn không thôi.

(*theo bên Trung thì màu xanh chỉ sự giảm điểm của cổ phiếu, đến mức xanh lét thì chính là ngã giá siêu chấn động)

Thích Nguyên Thành ngồi nghe từng người phát biểu, thỉnh thoảng lại liếc sang Phó Diên Thăng, không biết là suy nghĩ điều gì.

Thích Tự ngồi ngay bên cạnh, cứ thấy ba nhìn tới Phó Diên Thăng là căng thẳng tim đập nhanh.

Nhưng suốt hai tiếng họp, Thích Nguyên Thành cũng không hề bày tỏ nghi vấn gì, đến lúc kết thúc mới nói với Phó Diên Thăng: “Cậu đến phòng làm việc của tôi một lát.”

Thích Tự: “…”

Trước giờ Thích Nguyên Thành chủ yếu làm việc bên New York, chẳng mấy khi về Hải Thành, nhưng văn phòng chủ tịch có người dọn dẹp thường xuyên nên vẫn rất sạch sẽ nghiêm túc.

Hai người vừa vào, thư kí Hà đã nhanh nhẹn kịp pha một bình trà mới cho Thích Nguyên Thành.

Thích Nguyên Thành ra hiệu cho thư kí rời đi, chỉ để Phó Diên Thăng ở lại, lắc lắc chén trà vài vòng rồi nhìn chằm chằm đối phương, hỏi: “Cậu thấy thế nào về sự việc lúc này?”

Phó Diên Thăng: “…”

Phó Diên Thăng: “Cháu thấy cứ tiến hành như Chủ tịch kết luận trong buổi họp là được.”

Vừa rồi Thích Nguyên Thành đã quyết ngày mai sẽ tổ chức họp hội đồng quản trị, triệu tập các cổ đông trong nước để làm công tác ổn định tinh thần cho nội bộ.

Phó Diên Thăng lại nói thêm: “Trước mắt cũng phải chú ý theo dõi giá cổ phiếu thật sát sao, mặc dù nhà họ Tư xảy ra chuyện, nhưng chúng ta cần khiến các cổ đông tin rằng giá cổ phiếu của MeiWei và Tư Nguyên chỉ đang sụt giảm nhất thời, kể cả không có nhà họ Tư thì vẫn đầy đủ tiềm lực phát triển lâu dài.”

Thích Nguyên Thành ghé lại gần hắn một chút, thấp giọng hỏi: “Sau đây sẽ không còn đại sự gì nữa chứ?”

Phó Diên Thăng ho nhẹ một tiếng, nói: “Chủ tịch Thích, chuyện đời khó lường, cháu cũng không thể đoán được tình hình của tương lai, chỉ có thể làm tốt việc trước mắt mà thôi.”

Thích Nguyên Thành xụ mặt lùi lại: “Thôi được rồi, cậu ra ngoài đi…”

Nhưng Phó Diên Thăng đang định đi thì bị Thích Nguyên Thành gọi lại: “Khoan đã.”

Phó Diên Thăng quay người lại, nghe Thích Nguyên Thành bảo: “Nửa tháng trước giám đốc điều hành Hứa Kính của Đầu tư Sơn Vũ đã xin từ chức, cuối tháng này sẽ đi. Thích Tự vẫn còn một năm nữa mới tốt nghiệp, tôi xem qua thì chưa tìm được ai phù hợp để thay thế, vừa hay cậu cũng hiểu chút ít về tình hình của Sơn Vũ, tạm thời qua đó quản lí đi, không cần đầu tư gì vội, cứ tập trung theo dõi giá cổ phiếu của MeiWei là được.”

Phó Diên Thăng sửng sốt: “Hứa tổng từ chức?”

Thích Nguyên Thành: “Ừ.”

Phó Diên Thăng nhíu mày hỏi: “Thích Tự có biết không ạ?”

“Nó biết rồi.” Thích Nguyên Thành giải thích thêm vài câu rồi cho hắn đi, “Gọi giúp tôi Thích Tự vào đây, tôi có mấy chuyện cần nói với nó.”

Bước ra đã thấy Thích Tự đợi ngay bên ngoài, Phó Diên Thăng bèn chuyển lại lời của Thích Nguyên Thành.

Thấy đối phương nhìn mình với ánh mắt phức tạp, Thích Tự lại càng thấp thỏm, vừa vào đã hỏi luôn: “Ba, ba vừa nói gì với Thầy Phó thế?”

Thích Nguyên Thành lạnh lùng hừ một tiếng: “Tùy tiện hỏi mấy lời thôi, mà thằng nhóc này nói cũng như không… miệng gì kín như bưng.”

Thích Tự: “…”

Thích Nguyên Thành bực mình quay lưng đi, nói: “Cuối tháng này Hứa Kính nghỉ việc rồi, ba đã bảo Phó Diên Thăng sang quản lí Sơn Vũ giúp con một thời gian, bao giờ rảnh con qua gặp Hứa Kính đi, có gặp gỡ thì cũng nên có tạm biệt. Mà giờ Tư Trạch gặp chuyện rồi, con cũng nên để mắt đến việc của bộ phận Công nghệ hơn một chút. Vụ Hồng Trang chuẩn bị hợp tác với Phi Á mà đứa bạn họ Chương của con tiết lộ ấy, không thể xem nhẹ được đâu, nhớ bàn lại với Diệp Khâm Như xem cậu ta có kế sách gì không, rồi báo lại với ba.”

****

<Epilogue>

Thích Nguyên Thành: “Đồng chí Tiểu Phó, cơ hội của cậu đây, tiết lộ cho tôi ít bí mật đi.”

Phó Diên Thăng: “Nhạc phụ đại nhân, gả con trai của người cho con đi rồi con nói.”

Thích Nguyên Thành: “Đả cẩu bổng của ta đâu rồi!” (╯‵□′)╯︵┻━┻

(*đả cẩu bổng: gậy trúc phòng chó của Cái Bang trong tiểu thuyết kiếm hiệp Kim Dung =))))

vtrans by xiandzg

T/N: Tự dưng thấy bác Thành dễ thương ghê, muốn hỏi dò mà khổ nỗi nàng dâu này quá kín miệng, ngay cả con trai bác còn chẳng moi được nữa là =))))

Tin tức bên lề cho thuyền Tư Tống—xác nhận gần nhất là OE lợ~