Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 1448 Băng Sát Yêu Vương

Nói thật, bởi vì báo lân thú này chỉ có thực lực tương đương với tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, cho nên sau khi thu phục, hắn rất ít khi thả ra đối địch. Bất quá từ khi con thú này theo Hàn Lập thì chưa từng dùng qua các loại đan dược trân quý, nhưng những năm gần đây, tu vi rõ ràng tăng lên rất nhiều, đã là yêu thú cấp mười. Chỉ cần bước thêm một bước nữa là sẽ phá tan chướng ngại, trở thành tồn tại Hóa Thần Kỳ.

Dựa theo lẽ thường mà nói, đại bộ phận yêu thú khi đạt đến cấp tám sẽ trải qua lôi kiếp, biến thành hình người, mở ra linh trí.

Nhưng cũng có một số biến dị linh thú cùng linh thú có huyết mạch đặc thù, chúng nó đem giai đoạn biến hóa đặt vào cấp cao hơn, cũng có thể cả đời không thể biến ảo hình thái. Nhưng loại thú này một khi tiến giai, hóa hình thì linh trí và thần thông cũng vượt xa loại thú cùng cấp, thậm chí tiêu diệt đối thủ trên mình một cấp cũng không phải là không có khả năng.

Báo lân thú vốn kế thừa huyết mạch của kỳ thú Kỳ Lân, đây là cơ duyên xảo hợp, sau này có cơ hội hóa hình hay không thì chỉ có trời mới biết.

Bất quá hiện tại xem ra băng sát chi khí trong cơ thể băng sát yêu vật chính là cơ duyên để con thú này đột phá bình cảnh Hóa Thần Kỳ.

Hàn Lập không suy nghĩ nhiều, rất nhanh liền biết được con thú này đang cần gì. Nhưng trong lòng lại cười khổ không thôi, nếu là con thú này đột phá chướng ngại vào lúc khác thì tất nhiên là chuyện cầu còn không được, nhưng hiện tại ở nơi nguy hiểm mà đột phá thì đúng là…Ai biết khi con thú này tiến giai, có thể làm ra phiền toái gì không cơ chứ.

Mặc dù đám người Lôi Lan không biết tình hình của báo lân thú, nhưng nhìn thân thể bạch quang của nó càng lúc càng sang, khí tức càng lúc càng mạnh thì cũng bắt đầu lưu tâm. Mà lúc này đám người Hàn Lập đã xâm nhập vào chỗ sâu trong băng sát chi địa, lộ trình tính ra đã đi được gần nửa khu vực.

Báo lân thú cứ sau khi thôn phệ băng sát thì nằm bất động trên đầu vai Hàn Lập, hai mắt nhắm lại, bội dáng lười biếng. Nhưng bạch quang trên người con thú này lại không hề giảm chút nào, lưu chuyển không ngừng, rất bắt mắt.

Lúc này mọi người bay qua một ngọn núi băng, phía trước xuất hiện một hạp cốc rất dài, còn có từng trận hắc phong, cơ hồ che kín cả bầu trời. Duy chỉ có trong hạp cốc là cực kỳ an tĩnh. Đối với loại kỳ cảnh này, đám người Hàn Lập cũng không lộ ra dị sắc.

Loại tình hình này bọn họ đã gặp qua trên đường, cho nên không chút trì hoãn, bay vào hạp cốc.

Hạp cốc không quá rộng, chỉ có ba bốn trăm trượng, sâu hơn ngàn trượng. Hơn nữa trên đỉnh lại không ngừng có hắc phong gào thét, người bay trong đó hiển nhiên sẽ bị áp lực.

Cũng may đám người Hàn Lập không phải kẻ đầu đường xó chợ, hiển nhiên sẽ không bởi vì thế mà nhiễu loạn tâm thần, độn quang có vẻ rất bình tĩnh. Đột nhiên có tiếng gầm nhẹ, thần sắc Hàn Lập vừa động, không khỏi ngẩng đầu nhìn lại.

Chỉ thấy nguyên bổn báo lân thú vẫn nằm trên vai, hiện tại đã đứng dậy, hai mắt trợn tròn, lông thú dựng thẳng đứng, phảng phất như lâm đại địch. Hàn Lập liền ngẩn ra.

Lúc trước khi con thú này gặp phải rất nhiều băng sát chi yêu thì cũng không có loại phản ứng này. Lúc này sao lại biểu hiện như thế, chẳng lẽ là…. Hàn Lập như nghĩ tới cái gì, độn quang không khỏi ngừng lại.

Thấy Hàn Lập dừng lại, đám người Lôi Lan cũng dừng theo, nhưng đều dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn lại. Hàn Lập không nói một lời, chỉ là lam mang trong mắt chợt lóe nhìn về phía trước. Không chờ những người khác mở miệng hỏi gì, hắn đánh một chưởng về phía hư không trước mặt.

Một đạo kim quang từ tay phát ra, trực tiếp chem. Về chỗ sâu trong hạp cốc.

Sau nhiều tiếng ầm ầm, trong bóng đêm chợt lóe kim quang, đáy hạp cốc bị trảm thành hai, hiện ra một vết nứt thật dài.

Một tiếng quái khiếu từ dưới lòng đất truyền ra, lập tức vô số hắc khí từ trong băng tuôn ra, trong nháy mắt ngưng tụ thành một hắc sắc vụ cầu đường kính mười trượng. “Băng sát yêu vương, là băng sát yêu vương! Nơi đây dĩ nhiên có loại yêu vật này.” Bạch Bích có chút thất thanh la lên, nhị nữ Lôi Lan và Tần Hiểu nghe vậy thì cũng lập tức cả kinh.

Đúng lúc này, cự đại vụ cầu xoay tròn trong hư không, vô số băng vụn từ dưới đất bay lên, đem phương viên xung quanh vây chặt, hắc quang đại phóng!

Một hắc sắc băng phượng hơn hai mươi trượng hiện ra, toàn thân trong suốt tối đen, hai mắt chớp động hắc mang quỷ dị, gắt gao nhìn chằm chằm Hàn Lập.

Không, chính xác là nhìn tiểu thú ở đầu vai Hàn Lập, bộ dáng như gặp sinh tử đại địch.

Báo lân thú thấy vậy, trong miệng gầm nhẹ không thôi, nhưng trong cặp mắt xanh biếc lại hiện lên lửa nóng, muốn thử sức. Hàn Lập nhíu mày, trầm ngâm một chút.

Hắn đột nhiên giơ tay ôm lấy tiểu thú, rồi dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, hắn dùng sức ném tiểu thú lên cao.

Tiếp theo hai cánh sau lưng Hàn Lập vỗ lên, hóa thành một đạo thanh bạch điện hồ, biến mất không thấy.

Tiếp theo trên đỉnh đầu băng phượng hiện lên tiếng xé gió, Hàn Lập quỷ dị hiện ra. Nhưng vai khẽ động, liên tiếp tàn ảnh hạ xuống thân hình khổng lồ của băng phượng. Băng phượng đầu tiên là ngẩn ngơ, nhưng lập tức phát cuồng.

Nó nổi giận kêu to một tiếng, một đôi cự trảo đen thui xuất ra, lập tức đánh vào thân hình Hàn Lập.

Nhưng Hàn Lập coi như không nhìn thấy cự trảo, hai cánh hơi đập, hai hắc bạch quyền ảnh hiện ra, trực tiếp nghênh đón. Tiếng “phanh phanh” phát ra liên miên không dứt, hắc bạch quang mang chạm vào cự trảo thì hiện ra một màn quỷ dị!

Sau khi hai cự trảo va chạm, liền phát ra tiếng vỡ giòn tan như đồ sứ bị nghiền nát, tiếp theo liền vỡ vụn, biến mất.

Hắc sắc băng phượng phát ra một tiếng kinh thiên động địa, há miệng phun ra một luồng hàn phong cực mạnh, trong nháy mắt đã tới đỉnh đầu Hàn Lập, muốn phá giải quyền của hắn.

Nhưng ánh mắt Hàn Lập chợt lóe, ngay lúc hắc phong tới liền dựa theo đó chuyển thân, biến mất không thấy.

Băng phượng ngẩn ra, xoay đầu muốn tìm đối thủ.

Nhưng đúng lúc này, không gian sau lưng hắc phượng ba động, một đạo nhân ảnh vô thanh vô tức hiện ra.

Thân hình vừa động, nhân ảnh quỷ mị kia dẫm lên lưng băng phượng, hai nắm tay hắc bạch chợt lóe, mang theo một cổ ác phong đánh lên lưng băng phượng. “Oanh long long” .

Một chút phản ứng cũng không có, thân hình khổng lồ của băng phượng phát ra từng vệt sáng chói mắt, tiếp theo vang lên tiếng răng rắc, sau đó liền vỡ thành băng trong suốt rơi xuống.

Một đoàn hắc sắc vụ khí lớn xuất hiện giữa hư không, chỉ là không có hình dáng cụ thể, hắc mang chớp động quỷ dị. “Vù” một tiếng, một bóng dáng nhỏ nhắn chợt lóe lên, phóng thẳng vào hắc sắc vụ khí, dùng tứ chi ôm lấy thôn phệ, trong mũi còn phát ra tiếng hưng phấn. Đúng là báo lân thú mà Hàn Lập đã ném lên cao trước đây!

Con thú này vừa hạ xuống, thấy băng phượng bị đánh thành hắc vụ, hiển nhiên sẽ không buông tha cho vật đại bổ này. Nhất thời mừng rỡ, liều mạng thôn phệ.

Hắc sắc vụ khí hiển nhiên là do băng sát yêu vương biến thành, không dễ cam lòng để tiểu thú thôn phệ, chẳng những từ cơ thể vươn ra hắc sắc xúc tu, mà đồng thời trên mặt đất cũng có rất nhiều khối băng đen bay lên, muốn lần nữa ngưng tụ lại thân thể. Nhưng xúc tu chưa tiếp xúc được với báo lân thú thì đã bị trảo của nó đánh nát bấy.

Về phần hắc băng, tay áo Hàn Lập phất lên, bị vô số hỏa diễm đánh trúng, hóa thành nước rơi xuống. Từ khi Hàn Lập rat ay đánh nát hắc sắc băng phượng đến bây giờ, bất quá chỉ là thời gian mấy lần hô hấp.

Ngay cả đám người Lôi Lan không phải lần đầu tiên nhìn thấy Hàn Lập ra tay, nhưng vẫn bị thủ đoạn sét đánh của hắn làm thất kinh, trên mặt không khỏi hiện lên các loại thần tình khác nhau!

Sắc sắc vụ khí bị tiểu thú thôn phệ liền không ngừng quay cuồng, lúc to lúc nhỏ, nhưng căn bản không thể làm được gì. Bốn trảo tiểu thú ôm cứng, phảng phất như mọc rễ. Trong nháy mắt, hắc khí to như thế đã bị thôn phệ được gần một nửa.

Sau đó tiểu thú gầm nhẹ một tiếng, bạch quang trên thân thể chợt cuồng hiện, từ trên hắc vụ nhảy xuống, nằm bất động trên mặt đất.

Sắc mặt Hàn Lập khẽ biến, không nói hai lời lấy ra một bình ngọc màu trắng, ném thẳng về phía hắc vụ còn sót lại, miệng lẩm bẩm.

Bình ngọc xoay tròn, từ trong miệng bình phun ra một cổ thanh hà.

Hà quang bay ra, nhất thời hắc khí còn sót kia bị hút vào bình.

Đám người Bạch Bích và Lôi Lan thấy cảnh này thì trên mặt không khỏi hiện lên một tia hâm mộ.

Băng sát yêu vương này mặc dù được gọi là yêu vương, nhưng trên thực tế thần thông cũng tầm thường, Hóa Thần Kỳ bình thường cũng có thể dễ dàng đối phó. Nhưng yêu vật này cực kỳ hiếm thấy, ngoài việc băng sát chi khí cực kỳ tinh thuần thì vô luận là luyện đan, luyện khí, thậm chí dùng để tu luyện một số bí thuật, thần thông đều có tác dụng lớn. Vượt xa những băng sát yêu vật bình thường.

Nhưng yêu vật này đã bị Hàn Lập đánh tan, ngay cả khi bọn họ có biết phương pháp thì cũng không dám nói ra. Chỉ một lát sau, băng sát chi khí đã bị bình ngọc hấp thu không còn chút nào. Hàn Lập ngoắc một cái, bình ngọc lập tức hóa thành một đạo bạch quagn bay vào cổ tay áo. Sau đó ánh mắt Hàn Lập xoay chuyển, hơi lo lắng nhìn tiểu thú trên mặt đất. Giờ phút này báo lân thú cuộn mình lại, hai mắt nhắm nghiền. Thông qua liên lạc tâm thần, Hàn Lập rõ ràng cảm nhận được nội tâm tiểu thú đang hưng phấn, rốt cuộc mới ngừng lo lắng.

Nhẹ thờ dài một hơi, hắn từ trên không trung hạ xuống cạnh tiểu thú, ngồi xuống.

Dùng tay vuốt ve đầu tiểu thú, cảm thấy lông thú vô cùng mềm mại, sau đó thần niệm vừa động, nhẹ trấn an nó.

Báo lân thú vươn cái lưỡi màu đỏ, liếm một chút vào tay Hàn Lập, tâm tình bất an rốt cục dần dần bình phục lại.