Tiên Nghịch

Chương 1458 Ngươi nói cái gì

Trong La Thiên Tinh Vực, Lôi Tiên Giới năm đó gần như bị hủy diệt hoàn toàn, giờ phút này chỉ còn là một đống hoang tàn. Nơi này yên tĩnh không có một tiếng động, càng không có dấu vết của một sinh linh nào.
 
Bên trong thiên địa bị nghiền nát, thi thoảng lại có một vài cái khe không gian lóe lên dường như là những sợi bông bị gió thổi bay.
 
Năm đó Viêm Lôi Tử đã lấy đi tuyệt đại bộ phận đại lục của Lôi Tiên Giới, lúc này chỉ còn lại một vài tảng đá vụn không ra một hình thù gì. Chúng trôi nổi bên trong thiên địa bị tàn phá này, chậm rãi chuyển động.
 
Ở sâu bên trong Lôi Tiên Giới bị tàn phá này, có một vầng sáng hình tròn lúc ẩn lúc hiện. Vầng sáng kia ước chừng lớn ngàn trượng, từ xa nhìn lại giống như là một quả cầu ánh sáng.
 
Ở bên trong đó có nhìn thể thấy một gian nhà tranh, bốn phía có trồng một vài loại cây cỏ. ở bên ngoài căn nhà có một lão già áo đen đang khoanh chân ngồi. Hắn không phải đang thổ nạp mà là đang cầm một đám lá cây, quan sát những đường vân trên đó.
 
Lão già này không ngờ chính là người mạnh nhất xuất hiện trong trận chiến đầu tiên ở Vân Hải, Chiến lão quỷ!
 
Không một người nào biết Chiến lão quỷ ẩn mình ở chỗ nào trong giới nội, càng không có người nào nghĩ tới ở trong Lôi Tiên Giới đã bị tàn phá này, không ngờ còn có một thế giới khác!
 
Chiến lão quỷ cầm đám lá cây, trong lúc đang tập trung quan sát, đột nhiên thần sắc khẽ động. Hắn ngẩng mạnh đầu nhìn về phía xa xa, hai mắt lóe lên tinh quang. Nhưng nếu nhìn kỹ, có thể nhìn thấy mơ hồ bên trong tinh quang lóe lên này, không ngờ còn có một tia kim sắc không thể ẩn giấu được!
 
Nhưng màu vàng này thật sự quá ít ỏi, gần như không đáng kể.
 
-Tiên!
 
Đồng tử trong hai mắt Chiến lão quỷ này co rụt lại, lá cây trong tay lập tức tan nát, hóa thành từng mảnh bay ra xa.
 
Chiến lão quỷ này biến sắc, chậm rãi đứng lên hai mắt lóe lên hào quang, dường như muốn phá khai thiên địa nhìn về phía xa xa, muốn tìm nguyên nhân khiến cho hắn phải biến sắc!
 
Ánh mắt hắn có thể nhìn thấu thiên địa, có thể nhìn thấu giới nội giới ngoại, nhưng giờ phút này lại không thể tìm được người đã khiến cho hắn biến sắc!
 
-Chẳng lẽ là hoàng tộc tiên!
 
Chiến lão quỷ lộ ra vẻ khiếp sợ, thở hổn hển, hồi lâu sau mới hồi phục lại. Hắn mơ hồ hiểu được loại tiên nhân chân chính này có huyết mạch cao quý, cũng nhờ vào sự tồn tại của huyết mạch này mà khiến cho những người khác chỉ có thể cảm nhận được tiên khí này, nhưng không thể tìm được chỗ của tiên khí ở đâu!
 
Đây là một loại thần thông cực kỳ huyền diệu, đây là huyết mạch thần thông!
 
Tiên nhân có huyết mạch càng tinh thuần, thì càng khó bị người khác tìm được. Thậm chí ngay cả vị trí xuất hiện cụ thể của tiên khí kia cũng như bị một đám sương mù che phủ, không thề biết được.
 
Vì thế nên thanh niên ở Triệu Hà kia mới hiểu lầm là có tiên nhân giáng lâm. bởi vì hắn không nhìn thấy chuyện ở tổng bộ của Liên Minh, hắn chỉ có thể hơi cảm nhận được trong giới nội có luồng tiên khí kinh thiên này xuất hiện mà thôi.
 
-Tiên nhân có cửu phẩm, trong đó chỉ có La Huyền Thiên Địa mới có màu vàng! Tiên khí này cực kỳ tinh thuần, đúng là hạng người có huyết mạch cao quý, nhưng tu vi của hắn cũng chỉ bằng thất phẩm tiên nhân mà thôi. Năm đó ta có được cơ duyên, lấy được truyền thừa của tiên nhân, đến nay tu vi đã đạt tới Không Kiếp Sơ Kỳ, tương đương với Địa Tiên, nếu có thể lấy được huyết mạch của người này Chiến lão quỷ hai mắt lóe lên, trở nên trầm mặc.
 
Trong tinh vực của giới nội còn có một chỗ nơi này là một mặt đất rộng lớn bầu trời là một màn u ám. Nó vừa tồn tại trong giới nội. nhưng đồng thời cũng không tồn tại.
 
Nói một cách chính xác, nơi này là một thế giới khác chồng lên trên giới nội.
 
Giống như là một bức họa ở trong một bức họa, kéo lớp thứ nhất của bức họa xuống mới có thể nhìn thấy bức họa khác ở phía sau.
 
Nơi này có rất nhiều pho tượng cổ Thần, cổ Yêu, cổ Ma đứng sừng sững trên mặt đất mênh mông. Nơi này, năm đó khi Vương Lâm độ kiếp đã từng tới đây, cũng là chỗ mà thanh niên ở Triệu Hà kia đang muốn đến.
 
Nơi này là một truyền thuyết trong giới nội, là Viễn cổ Tinh Vực đã biến mất trong tinh không. Những pho tượng cổ Tộc trên mặt đất có ước chừng trên một vạn, chi chít rất nhiều, trải rộng khắp nơi. ở chỗ sâu bên trong, có bốn pho tượng cổ Thần rất lớn, những pho tượng này dường như là cao tới tận trời.
 
Trên mi tâm của những pho tượng cổ Thần này không có tinh điểm, dường như tinh điểm đã bị người ta hấp thụ, bị lõm xuống rất sâu. Từ xa nhìn lại, trên mi tâm những pho tượng cổ Thần này là những lỗ sâu.
 
Bên trong lỗ sâu kia không ngờ có một người toàn thân được kim quang bao phủ đang khoanh chân ngồi.
 
Trên ba pho tượng còn lại cũng giống như vậy.
 
-Tiên lực tiên lực thật là tinh thuần. Nếu chủ nhân có thể lấy được, nhất định sẽ nhanh chóng khôi phục lại được trí nhớ!
 
Bóng người màu vàng bên trong mi tâm của pho tượng thứ nhất thì thào, hình như định giơ tay phải lên muốn vươn ra bên ngoài lỗ sâu ở trên mi tâm cổ Thần này. Nhưng hắn vừa mới nhấc tay lên, lập tức từ bên trong pho tượng cổ Thần này liền có một sức mạnh kỳ dị đột nhiên xuất hiện, điên cuồng ngưng tụ tại mi tâm, hóa thành một phong ấn kỳ dị.
 
Tay phải của bóng người màu vàng kia lập tức chạm vào phong ấn này, bị bắn trở về. Hắn ở bên trong truyền ra một tiếng rít gào phẫn nộ.
 
-Bạch Hổ, đừng có lãng phí tiên lực. Phong ấn này đã giam giữ chúng ta bao nhiêu năm không còn dùng được bao lâu nữa nhất định chúng ra sẽ có thể xông ra!
 
Bóng người màu vàng trong mi tâm của pho tượng thứ hai chậm rãi nói.
 
-Chu Tước, ngươi có nhiều mưu lược, kế hoạch kia có bao nhiêu khả năng thành công!
 
Từ trong pho tượng thứ ba truyền ra một thanh âm âm trầm.
 
-Sẽ không thất bại đâu, rất nhanh sẽ có kết quả Bốn người đang bị bốn pho tượng khổng lồ này phong ấn không ngờ chính là tứ đại chiến tướng của Viễn cổ Tiên Tôn, Thanh Long, Bạch Hổ, Huyền Vũ, Chu Tước!
 
Nếu Vương Lâm ở đây, sau khi nhìn thấy cảnh tượng này, nhất định sẽ thất kinh, tâm thần chấn động. Ý nghĩ hiện lên đầu tiên trong đầu hắn chính là nếu chiến tướng Chu Tước thực sự đang ở đây, vậy người tự xưng là Chu Tước đời thứ nhất đang ở trong vùng đất Điên Lạc tại Thái Cổ Tinh Thần là ai!
 
Trong tổng bộ của Tu Chân Liên Minh ở Côn Hư Tinh Vực, tay phải Vương Lâm chỉ lên bầu trời, chưởng ấn khổng lồ kia ầm ầm hiện lên, hướng về phía Sơn Hà Đồ khổng lồ ở phía trước trực tiếp giáng xuống.
 
Thần sắc Vương Lâm bình tĩnh, nhưng tâm thần lại cực kỳ ngưng trọng. Khi Long Bàn Tử này vừa mới xuất hiện, tu vi vẫn chỉ ở cảnh giới Không Niết, cho nên hắn mới có thể dễ dàng phá vỡ hai cánh tay.
 
Nhưng lúc này, sau khi Sơn Hà Đồ kia xuất hiện, Long Bàn Tử đã dung hợp thành một thể với tu chân tinh kia lại bộc phát ra một khí tức mạnh mẽ của Không Linh Trung Kỳ!
 
Nhất là phối hợp với hương hỏa bên trong Sơn Hà Đồ kia, khí tức này lập tức ngưng đọng lại trở thành cực kỳ chân thực!
 
Long Bàn Tử là cao thủ bước thứ ba, có hương hỏa, điểm này Vương Lâm cũng đã đoán được. Đối phương là sư phụ của Trọng Huyền Tử đã tồn tại từ trước khi Tứ Đại Tiên Giới sụp đổ, là người cùng thời với Phong Tôn đời trước.
 
Trước khi Tứ Đại Tiên Giới sụp đổ, Tứ Đại Tiên Giới này vốn là nơi sản sinh ra hương hỏa, Long Bàn Tử này nhất định là đã nhờ vào đó mà có được cơ duyên rất lớn.
 
Mặc dù không hiểu vì duyên cớ bất đắc dĩ gì mà người này lại phải dung hợp với tu chân tinh, nhưng thực lực của hắn nhất định là sẽ rất mạnh!
 
-Không Linh Trung Kỳ.
 
Vương Lâm trầm mặc trong mắt lóe lên kim quang. Hắn nhớ lại lúc trước giết Thiên Triệu Thượng Sư, nhìn thì có vẻ đơn giản, nhưng thực tế có thể không để ý tới lực bài xích, bộc phát ra toàn bộ sức mạnh, một quyền, một đạo thiểm điện, một biển lửa lúc đó mới có thể tiêu diệt thân thể thu lấy hồn phách của đối phương.
 
Đây đã là cực hạn của hắn! Mà hậu quả lại rất nặng nề, lực bài xích kia rất khó để áp chế hoàn toàn, cuồn cuộn ở bên trong cơ thể như muốn phá nát toàn thân. Những cơn đau nhức kia mặc dù người ngoài không nhìn ra chút nào, nhưng Vương Lâm vẫn phải đang cố gắng chịu đựng.
 
Giờ phút này đối mặt với Không Linh Trung Kỳ, Vương Lâm hoàn toàn không nắm chắc được chút nào, cho nên hắn mới liều hết thảy, thi triển ra Dịch Linh Ấn này!
 
Thi triển ra Dịch Linh Ấn này là Vương Lâm lại một lần nữa không để ý tới lực bài xích trong cơ thể, ầm ầm bộc phát ra toàn bộ tiên lực huyết mạch trong cơ thể. Vì thế lực bài xích ở trong cơ thể lại càng tàn phá, trong làn da ở dưới lớp áo đã có rất nhiều mạch máu màu xanh nổi lên, trong lúc nhúc nhích, còn có vô số tia máu lộ ra.
 
Nhưng hết thảy chuyện này Vương Lâm đã bất chấp. Mục đích của hắn tới đây chính là để cứu Thanh Thủy! Để cứu hắn Vương Lâm không tiếc hết thảy!
 
Thần sắc lộ ra vẻ dữ tợn, Vương Lâm tiến về phía trước, giơ tay phải lên. Trong một tiếng gầm nhẹ, Dịch Linh Ấn kia ầm ầm giáng xuống, sau khi được tiên lực vô tận dung nhập vào, đã trở thành tiên thuật thực sự!
 
Tiếng ầm ầm vang lên kinh thiên, Dịch Linh Ấn này biến thành một bàn tay khổng lồ ở xung quanh có rất nhiều gợn sóng quanh quẩn, càng ngày càng tới gần Sơn Hà Đồ kia. Từ xa nhìn lại, cảnh tượng này cực kỳ kinh người.
 
Bàn tay kia giống như muốn xé Sơn Hà Đồ ở phía trước, trong nháy mắt đã tới gần. Ngay khi nó giáng xuống vô số gợn sóng ở bên ngoài liền va chạm với Sơn Hà Đồ này. Trong lúc chấn động, lực hút của Sơn Hà Đồ bạo tăng khiến cho những gợn sóng này vặn vẹo.
 
Ngay khi những gợn sóng này vặn vẹo, chưởng ấn khổng lồ kia đánh vào Sơn Hà Đồ!
 
Tiếng ầm ầm kinh thiên đột nhiên vang lên, hóa thành một lực tấn công khổng lồ hướng về bốn phía điên cuồng cuốn ra. Thân thể Vương Lâm chấn động, khóe miệng tràn ra máu tươi, thân thể đạp đạp lùi ra phía sau mấy bước, lực bài xích trong cơ thể nhanh chóng bộc phát, gào thét phá phách trong cơ thể hắn!
 
Nguyên tiên giống như nguyên thần của hắn đang điên cuồng tấn công thân thể, còn thân thể hắn cũng bộc phát ra sức mạnh của Đạo cổ, muốn hủy diệt nguyên tiên này!
 
Hai sức mạnh giằng co, khiến cho Vương Lâm trong lúc lui về phía sau toàn thân truyền ra tiếng bị xé rách, dường như thân thể chuẩn bị chia làm hai.
 
về phần Dịch Linh Ấn kia, ngay khi lực tấn công kia khuếch tán ra, liền túm chặt vào Sơn Hà Đồ kéo một cái, khiến cho bức tranh này bị xé mất một góc. Sau đó nó xông vào bên trong bức tranh, trong tiếng ầm ầm vang vọng, đem núi sông bên trong đó lần lượt nghiền nát!
 
Nhưng Sơn Hà Đồ này cũng có chút huyền diệu. Ngay khi núi sông sụp đổ, không ngờ lập tức lại một lần nữa được vẽ ra, không chỉ như vậy, ở bên trong bất ngờ xuất hiện một chưởng ấn khổng lồ. Chưởng ấn này mới đầu còn mơ hồ nhưng rất nhanh liền như thể ngưng tụ lại, trong nháy mắt trở thành giống như thật, trực tiếp va chạm với Dịch Linh Ấn của Vương Lâm.
 
Tiếng ầm ầm vang vọng chấn động tinh không, khí thế toàn thân lão già bên trong đám bạch quang trên tu chân tinh kia không ngờ lại một lần nữa bạo tăng, mơ hồ đã đạt tới đỉnh của Không Linh Trung Kỳ!
 
-Người xâm phạm Liên Minh ta, hồn bay phách tán, thân thể tiêu tan!
 
Thanh âm tang thương kia truyền ra, Sơn Hà Đồ chợt khôi phục lại nguyên dạng, chỗ bị xé rách lại một lần nữa khép lại, trong lúc mở ra hướng về phía Vương Lâm chậm rãi đè xuống.
 
Vương Lâm cười lên phẫn nộ, nhìn chằm chằm lão già bên trong đám bạch quang kia, giơ tay phải vung về phía trước, bất ngờ từ trong thân thể hắn xuất hiện một cây cung!
 
-Liên Minh của ngươi để làm gì! Giới ngoại Thái cổ Tinh Thần xâm lược giới nội bị tàn phá, tu sĩ Vân Hải tử vong vô số, Triệu Hà bị vây hãm. La Thiên không tiếc sống chết, Côn Hư lại đang vật lộn! Nhưng Trọng Huyền Tử đệ tử của ngươi lại trở thành tay sai của giới ngoại, Liên Minh của ngươi đã bị tu sĩ giới ngoại chiếm cứ trở thành một bộ lạc, còn có Thất Thải Giới đang ẩn giấu trong đó! Ta là đương kim Phong Tôn, tới đây để hủy Thất Thải Giới, cứu Thanh Thủy sư huynh của ta, giết tu sĩ giới ngoại. Ngươi dựa vào cái gì để cản trở ta!
 
-Ngươi. nói cái gì?
 
Thanh âm tang thương kia chợt dừng lại.