Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 155 Úc Muộn

Hàn Lập cầm lấy một quả ngọc đồng khe khẽ vung lên, lộ ra bề mặt xanh mướt.

Hắn ngọc đồng áp vào trên trán, tâm thần chậm rãi chìm vào trong đó, một phương pháp luyện chế đan dược đột nhiên xuất hiện trước mắt, dĩ nhiên là phương pháp luyện chế Trúc Cơ đan mà Hàn Lập hằng mơ tưởng, từ nguyên liệu đến quá trình ngưng luyện thành đan như thế nào đều không thiếu, làm cho hắn vừa mừng vừa sợ.

Hắn trong khoảng thời gian ngắn cũng không xem các ngọc đồng khác, mà vội vàng dụng tâm thần xem qua một lần toàn bộ nội dung. Nhưng vừa xem lướt qua câu “phải dùng tiên thiên chân hỏa để rèn luyện mới có thể thành đan” , Hàn Lập ngây ngẩn cả người, có loại cảm giác hoàn toàn choáng váng.

Tiên thiên chân hỏa là đạo gia cương hỏa mà Trúc Cơ kỳ tu sĩ mới có, là người tu tiên sau khi Trúc Cơ trời sinh sẽ có một loại pháp năng cơ bản. Nó sẽ làm cho tu sĩ khi luyện khí uy lực sẽ tăng vọt, thậm chí sau này đến Kết đan kỳ, chân hỏa này sẽ biến thành tam vị chi hỏa trong truyền thuyết, có thể đốt sạch thiên hạ vạn vật.

Nhưng loại tiên thiên chân hỏa này, thì loại Luyện khí kỳ như Hàn Lập làm sao có thể xuất ra! Chỉ có sau khi Trúc Cơ hắn mới có thể vận dụng được.

Nhưng nếu như Trúc Cơ mới luyện thành Trúc cơ đan, mà luyện thành Trúc cơ đan lại không thể thiếu tiên thiên chân hỏa mà sau khi Trúc Cơ mới có, cứ như vậy là liên kết với nhau, không cách nào hóa giải đoợc thì làm sao mà hình thành.

Làm cho Hàn Lập buồn bực chính là loại suy nghĩ như đâm đầu vào tường này!

Tìm tu sĩ Trúc cơ kỳ để hỗ trợ luyện đan, cái này càng không được. Cái này chẳng khác nào là đem bí mật nói rõ cho đối phương biết, đến lúc đó chỉ sợ rằng ngoời mà mình mời đến trợ giúp, sau khi thành sẽ tiện tay lấy luôn cái mạng nhỏ của mình.

Hàn Lập đứng ở trước bàn tâm phiền ý loạn một hồi, mới đem ngọc đồng này rời khỏi trán, để lại chỗ cũ. Sau đó không yên lòng lại cầm một ngọc đồng khác, chà sát vài cái, lộ ra màu đỏ rực.

“Chuyện Trúc cơ đan, để sau này hãy tính! Trước tiên xem thử trong đây có nội dung gì cái đã, nói không chừng bên trong sẽ có đan dược linh diệu khác!” Hàn Lập cũng là người quyết đoán, lập tức đem chuyện Trúc cơ đan gạt sang một bên, lại đưa cái ngọc đồng màu đỏ lên, hy vọng có thể tìm được một sự bất ngờ nào khác.

_”Định nhan đan” _ , Hàn Lập tâm thần mới vừa nhập vào bên trong, thì ba chữ này đã hiện ra trong óc. Làm cho hắn nhất thời cảm thấy không ổn, nhưng Hàn Lập vẫn tự an ủi một phen “Cái tên mặc dù như thế, nhưng hiệu quả của đan dược cũng không nhất định là như mình suy nghĩ, nói không chừng còn có hiệu quả gì khác!”

Nhưng mấy câu kế tiếp, hoàn toàn đã đánh nát những hy vọng của Hàn Lập, “có thể làm cho thanh xuân vĩnh trú, dung mạo trường tồn” đây là miêu tả công hiệu của đan dược này, cũng không có bất kỳ tác dụng gì khác!

Hàn Lập giống như bị đóng đinh tại chỗ, đứng ở nơi đó không nhúc nhích, một câu cũng không nói. Nhưng trong lòng rốt cuộc cũng không áp chế được lửa giận, âm thầm mắng.

“Cái này rốt cuộc là tàng thư kiểu gì vậy, sao lại một chút cách điều chế cũng không có, chỉ toàn là những thứ tào lao, lại đi cất dấu ở đây! Cái gì mà Kim châm bí thuật, Định nhan đan gì gì đó, đối với người tu tiên làm gì có cái tác dụng quỷ quái gì, mà lại được trang trọng cất dấu tại chỗ này…”

Trong lúc Hàn Lập đang cảm giác được sự vô ích hão huyền, thì cái thanh âm đáng ghét kia lại truyền tới.

“Thời gian đã hết, nếu muốn tiếp tục nữa…”

“Xuống ngay!”

Hàn Lập lần này cũng không tính sẽ cho đối phương một khối linh thạch nữa, nên cầm lấy ngọc đồng có chứa phương pháp luyện chế Trúc cơ đan chuẩn bị rời khỏi nơi này.

Nhưng mới vừa đi tới cửa cầu thang, hắn do dự một chút. Cảm giác được _”Định nhan đan” _ kia mặc dù đối với việc trợ giúp tinh tiến pháp lực thì không có chút ảnh hưởng nào, nhưng tựa hồ cũng có thể đem cho các người tu tiên khác. Hơn nữa chủ yếu nhất chính là, Định nhan đan này cũng không cần đến tiên thiên chân hỏa, hắn có thể điều chế được.

Nghĩ tới đây, Hàn Lập quay đầu chạy lại cái bàn, lấy chộp lấy ngọc đồng màu đỏ vào tay, lúc này mới bước nhanh về phía cầu thang lầu, đi xuống lầu.

“Thế nào, tiểu hữu! Có thu hoạch gì không?” Lão giả vừa thấy Hàn Lập xuống tới, lập tức trên mặt tươi cười hỏi, nhưng Hàn Lập nghe như thế lại có cảm giác rất là dối trá.

“Hứa lão, trên lầu thật sự là là nơi bổn môn cất giữ các bí phương điều chế đan dược sao? Sao lại toàn những thứ phế thải như vậy, không phải là còn có chỗ cất dấu khác chứ?” Hàn Lập đối với câu hỏi của lão giả cũng không để ý, ngược lại hỏi về nghi vấn từ nãy đến giờ, vẻ mặt buồn bực.

Lão giả thấy ánh mắt của Hàn Lập như thế, không khỏi hắc hắc cười gian.

“Từ khi lão phu ở nơi này tới nay, tiểu hữu cũng không phải là người đầu tiên có nghi vấn này. Cơ hồ người mới tới Nhạc Lộc điện, đến lầu này xem, đều sẽ hướng tới lão phu hỏi thăm về chuyện này. Bất quá phải biết được nguyên gốc của chuyện này…” Vị Hứa lão này cố ý nói dông dài, nhưng trong lời nói cũng có ý làm rõ ràng việc này.

Đối phương làm ra vẻ mặt đòi tiền, thật sự làm cho Hàn Lập không biết nói gì. Người trước mắt đây đâu phải là một tu sĩ Trúc Cơ kỳ, rõ ràng là một gian thương ở thế tục giá lâm nơi đây, làm ra bộ dáng hút máu người khác.

Lúc này, Hàn Lập cuối cùng hiểu rõ đối phương lúc đầu không cho gọi là sư bá, mà xưng hô tôn lão là có dụng ý. Cái này rõ ràng là nếu là trưởng bối sư môn, sẽ không tiện bắt chẹt, cho nên mới bày ra cái trò này.

Hàn Lập chân mày cau lại một chút, không nói hai lời, _”Bộp” _ _”Bộp” _ hai tiếng, đem hai ngọc đồng đặt ở trước bàn lão giả.

“Vãn bối nguyên là muốn đem hai ngọc đồng này phục chế, nhưng hôm nay linh thạch tựa hồ không đủ! Nói như vậy, vãn bối cũng chỉ tạm thời phục chế một cái, còn cái kia sẽ quay lại sau” Hàn Lập cũng đã lăn lôn tại thế tục khá lâu, cũng hơi phản kích một chút, để ngừa đối phương được nước lấn tới.

“Tiểu hữu muốn phục chế cả hai?” Hứa lão mừng rỡ, mở lớn hai mắt.

“Nguyên lúc đầu là vậy, nhưng vãn bối vẫn muốn biết đáp án của vấn đề vừa rồi, tựa hồ cũng chưa đủ!”

“Ha ha, tiểu hữu đã sảng khoái như vầy, vấn đề vừa rồi đương nhiên là miễn phí. Lão phu trước tiên phục chế cho tiểu hữu đã!” Lão giả cuống quít đem hai khối ngọc đồng cầm nơi tay, rồi lấy từ trên giá ở phía sau ra hai cái bạch ngọc đồng, vội vàng phục chế, bộ dáng sợ Hàn Lập đổi ý.

“Phục chế hoàn thành, cầm lấy đi!” Lão giả động tác nhanh nhẹn vô cùng, trong khi Hàn Lập trợn mắt há hốc mồm, đã đem ngọc đồng phục chế xong, sau đó đưa phục chế phẩm đến trước mặt Hàn Lập. Tiếp dùn một loại ánh mắt ngowi còn không nhanh đưa linh thạch, nhìn thẳng vào Hàn Lập.

Hàn Lập khóe miệng giật giật, muốn mở miệng nói cái gì đó, nhưng vẫn không nói ra khỏi miệng. Sau khi hơi trầm mặc một chút, liền lấy từ trong túi trữ vật ra hai mươi khối linh thạch cấp thấp, không nói tiếng nào đưa cho lão giả.

Lão giả vui vẻ ra mặt tiếp nhận lấy linh thạch này, nhất thời mừng rỡ không kịp ngậm miệng. Sau khi lão đem linh thạch kiểm qua kiểm lại ba bốn lần, mới chú ý tới Hàn Lập vẫn đang đứng ở một bên đợi câu trả lời của lão.

Lúc này, Hứa lão mới hai lòng đem linh thạch cất vào, dùng một loại ánh mắt như nhìn thấy đại tài chủ một lần nữa đánh giá Hàn Lập.

“Thật làm người không thể xem tướng mạo! Tiểu hữu thân gia có thể thâm hậu như thế, thật đúng là làm cho lão phu. Bất quá, lão phu mặc dù yêu tài, nhưng cũng là một lời ngàn vàng. Hôm nay tiểu hữu có vấn đề gì cứ nói ra, lão phu tuyệt đối sẽ làm cho tiểu hữu hài lòng mà về!” Lão giả sau khi đem ánh mắt thu hồi lại, lộ ra bộ dáng trịnh trọng nghiêm nghị nói.

Hàn Lập thoáng có chút ngoài ý muốn, nhưng cũng không chút khách khí yêu cầu trả lời vấn đề vừa rồi.

“Thật ra đáp án rất đơn giản, đại bộ phận cách điều chế đan dược sớm đã bị mất. Không chỉ có Hoàng Phong cốc chúng ta như thế, mà cả mấy môn phái khác, thậm chí cả tu tiên giới đều là tình cảnh như vậy!” Lão giả chậm rãi nói.

Hàn Lập nghe vậy giật mình, có chút khó hiểu nhìn lão giả.

“Thật ra tiểu hữu cứ tĩnh tâm suy nghĩ một chút sẽ hiểu rõ. Cách điều chế đan dược giá trị là gì? Đương nhiên là bởi vì có thể đem các loại thiên tài địa bảo tương ứng hóa thành đan dược để cho người tu tiên chúng ta dùng” .

“Nhưng tiểu hữu không có nghĩ tới, thiên tài địa bảo trên đời này rất có hạn, hơn nữa mỗi loại cần phải có một thời gian rất dài cả trăm năm thậm chí cả ngàn năm mới thành. Mà số lượng người tu tiên không hề giảm bớt, thậm chí ngày càng gia tăng. Vì vậy, việc ghi lại cách điều chế cùng các loại nguyên liệu ngày càng thưa thớt đi, thậm chí còn từ từ hoàn toàn diệt tuyệt. Đợi đến khi người của tu tiên giới chú ý đến vấn đề nghiêm trọng này, thì thiên tài địa bảo trên đời này sớm đã bị người ta đào bới không còn, chỉ có một số chỗ có chút đặc thù là còn lưu lại một chút, nhưng những chỗ này cho dù đối với người tu tiên mà nói, cũng là hung hiểm vô cùng, cực kỳ nguy hiểm” .

“Cứ như vậy, các cách điều chế hoàn toàn không còn nguyên liệu, đã trở nên không còn giá trị, còn có ai coi trọng nữa? Lại trải qua một đoạn thời gian dài cùng với mấy lần tu tiên giới đại kiếp, các cách điều chế đan dược này cũng dần dần biến mất trong lịch sử, chỉ còn lại có vài loại. Mà Trúc Cơ đan chính là một trong số ít những loại may mắn còn tồn tại” .