Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 1770: Giết chóc chấn nhiếp 2

  • Cửu tử nhất sinh a. Nơi này quả thực quá kinh khủng, Lục chưởng môn, đa tạ.

Tiêu Dao Vương Quân Lâm Hàn nói, hắn cũng biết đám yêu thú kia hiện tại không dám tiến tới là do công lao của Tiểu Long. Cũng dựa vào sự bảo họ của Lục Thiếu Du bằng không đám người bọn họ bị yêu thú cùng đám linh thú kia vây công, kết quả không cần nói cũng biết. Cho dù không chết cũng phải bị lột da.

– Lục chưởng môn, đa tạ.

Âm Dương Vương và Thiên Ưng công tử đều cảm kích hành lễ. Lúc này mà Phi Linh môn vẫn có thể giúp đỡ bọn họ quả thực vô cùng hiếm thấy.

– Chư vị khách khí rồi.

Lục Thiếu Du mỉm cười nói.

– Sao lại có nhiều yêu thú, linh thú còn có khôi lỗi như vậy?

– Phiền toái lớn rồi.

Trước không trung lần nữa xuất hiện không ít thân ảnh, từng đạo thân ảnh xuất hiện lập tức kinh ngạc. Đám người vừa tới chính là Phiên Hải Vương Lạc Kiến Hồng cùng các cường giả Nhật Sát các, phía xa còn có Đạm Đài Tuyết Vi, Kim Sí Vương Kỷ Diệu Tông, Hắc Linh Linh Vương Ô Chấn Vũ của Kiền Hiên đảo và các cường giả của Tinh Ngục các. Phía xa hơn nữa là đám người Thánh Linh Thiên Tôn, Thánh Vũ Thiên Tôn cùng chúng cường giả Thánh Linh giáo.

Mọi người vừa mới xuất hiện trong nháy mắt đã bị yêu thú, linh thú ngập trời công kích. Vô số yêu thú, linh thú lục giai cùng thất giai phía dưới nhanh chóng phóng lên cao, trực tiếp hung hăng công kích đám người vừa mới xuất hiện.

Phanh Phanh.

– Ta còn tưởng rằng có lợi ích, sao lại có nhiều yêu thú, linh thú như vậy cơ chứ?

Phiên Hải Vương Lạc Kiến Hồng dùng một chưởng đánh chết một đầu yêu thú, trong mắt tràn ngập vẻ khiếp sợ. Lúc này trong tai hắn vang lên thanh âm của Lục Thiếu Du:

– Lạc lão ca, mau tới bên này.

– Ồ?

Lạc Kiến Hồng ngẩng đầu nhìn xuống phía dưới, nhìn thấy không gian chung quanh đám người Lục Thiếu Du không ngờ lại không bị yêu thú công kích, ánh mắt hắn nghi hoặc một lát rồi lập tức mỉm cười.

– Tất cả đi theo ta.

Lạc Kiến Hồng hét lớn một tiếng, trong tay đánh ra từng đạo công kích mang theo lực lượng bàng bạc. Trong lòng hắn lúc này cũng kêu khổ không ngớt, hiện tại mỗi một lần thi triển công kích sẽ tiêu hao chân khí gấp ba bốn lần so với bên ngoài. Dưới loại tiêu hao này, quả thực rất dễ khiến cho người ta tiêu hao hầu như không còn.

– Lục lão đệ, lão đệ thật thoải mái nha. Ta đếm chiếm chút tiện nghi vậy.

Một lát sau, Lạc Kiến Hồng cùng chúng cường giả Nhật Sát các một đường chém giết đi tới trước mặt Lục Thiếu Du. Dọc đường đi trong Nhật Sát các còn mấy cường giả Vương cấp bị thương.

Sưu Sưu.

Thánh Vũ Thiên Tôn, Thánh Linh Thiên Tôn cùng chúng cường giả Thánh Linh giáo cũng đi theo sau mà tới, sau đó trực tiếp rơi vào phía sau đám người Lục Thiếu Du. Nhìn thấy hai cỗ khí tức xa lạ, từ khí tức cũng có thể nhận ra là cường giả khiến cho đám người Lạc Kiến Hồng, Thiên Địa các, Thiên Ưng lâu, Thánh Linh cốc, Tiêu Dao bang lập tức nhìn vào.

Thánh Vũ Thiên Tôn, Thánh Linh Thiên Tôn, Quân Bất Phàm, Viên Tự Thành đều ở phía sau đám người Lục Thiếu Du. Cả đám không nói gì chỉ lẳng lặng đứng ở một chỗ.

– Mau nhìn, sao lại không có yêu thú vây công bọn họ?

Lúc này đám người bị yêu thú, linh thú vây công có người nhìn thấy đám người Lục Thiếu Du, Lam Thập Tam, Tử Yên, Lạc Kiến Hồng, Âm Dương Vương, Thiên Ưng công tử không ngờ lại nhàn nhã, không có bất luận một yêu thú nào vây công, sắc mặt cả đám tức thì đại biến.

– Nhanh đi tới gần bọn họ, những yêu thú, linh thú này không dám tới gần khu vực bọn họ.

Có người quát lớn một tiếng. Phát hiện ra bí mật này khiến cho vô số người chú ý, bị đám yêu thú, linh thú này vây công bọn họ chỉ có thể chạy trốn mà thôi.

Phanh Phanh Phanh.

Mọi người điên cuồng công kích mạnh mẽ, đánh chết không ít yêu thú và linh thú, trực tiếp đi tới khu vực đám người Lục Thiếu Du đang đứng. Cả đám muốn chiếm chút tiện nghi.

– Ca ca, làm sao bây giờ?

Lục Tâm Đồng nhíu mày, vốn không có yêu thú và linh thú vây công bọn họ. Đại bộ phận đều vây công đám người kia. Nếu như đám người kia đi tới g ần thì sẽ lập tức hấp dẫn đám yêu thú điên cuồng kia còn có thú cốt khôi lỗi. Mùi máu tanh tràn ngập khiến cho đám yêu thú, linh thú này triệt để hung ác, sợ rằng ngay cả Tiểu Long cũng không thể làm cho bọn chúng kinh sợ được nữa.

Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, đám người kia không ngờ lại nghĩ đẹp như vậy, cũng muốn tới đục nước béo cò.

– Mọi người nghe rõ cho ta. Nếu ai dám tới gần, chết không tha.

Thanh âm của Lục Thiếu Du quanh quẩn trong không trung khiến cho đám người đang lao tới lập tức sửng sốt.

– Lao tới, dù sao tất cả mọi người đều đang gặp phiền toái. Dựa vào cái gì mà để cho bọn hắn nhàn nhã như vậy? Để cho đám người này làm ngư ông đắc lợi sao?

Một thanh âm lạnh lùng vang lên. Chính là Huyền Minh Tôn giả của Linh Vũ giới vừa mới lên tiếng.

– Đúng vậy, dựa vào cái gì mà để cho bọn họ làm ngư ông đắc lợi? Chúng ta chạy tới đó.

Đám người vừa mới dừng lại tức thì bị kích động. Lúc này mọi người đang ở trong hiểm cảnh, dựa vào cái gì mà để cho người khác nhàn nhã như vậy. Tất cả mọi người lập tức cảm thấy bất bình trong lòng, trong nháy mắt lần nữa lao tới.

– Tiến tới.

Mọi người ở dưới sự bao vây của linh thú, yêu thú còn có thú cốt khôi lỗi lao thẳng về phía đám người Lục Thiếu Du.

Nhìn thấy mọi người bị kích động, đám người Huyền Minh Tôn giả không khỏi mỉm cười. Đám người Không Nhận Tôn giả phía xa cũng cười nhạt một tiếng.

Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, nhân số vô cùng nhiều, sợ rằng đám yêu thú này sẽ không khống chế được nữa. Đến lúc đó ngay cả Tiểu Long cũng không thể làm chúng nó kinh sợ.

Một tiếng đao minh giống như long ngâm từ trên thân đao vang lên. Thanh âm xuyên thấu không gian bao phủ chung quanh khiến cho vô số yêu thú chung quanh toàn thân run rẩy. Tiếng long ngâm này giống như tiếng rít gào của Tiểu Long, uy áp mạnh mẽ tới cực hạn. Dưới tiếng đao minh này không ít yêu thú, linh thú toàn thân run rẩy, bị uy áp làm cho sững lại.

– Người tới gần giết không tha.

Thân ảnh Lục Thiếu Du nhảy ra, tay cầm Huyết Lục. Huyết sắc quang mang trên Huyết Lục lóe lên, mơ hồ có sát khí tràn ngập. Đao mang bắn ra. Đao mang mang theo huyết sắc quang mang khiến cho năng lượng trong thiên địa nhộn nhạo, khí tức trên người Lục Thiếu Du cũng đột nhiên trở nên sắc bén ngập trời.

– Chết đi.

Một tiếng quát khẽ vang lên. Huyết Lục trong tay Lục Thiếu Du chém ra, một đạo đao mang hơn một nghìn thước bắn ra.

– Chết đi, ai dám tới gần giết không tha.

– Chết cho ta.

Sưu Sưu.

Từng tiếng quát của Lục Thiếu Du vang lên, đao mang phá không chém tới. Từng đạo đao mang huyết sắc tạo thành một đường vòng cung, sóng gợn chung quanh giống như bị chém đôi, nhanh chóng khuếch tán sang hai bên. Đao mang mang theo tiếng sẽ gió, khi thế bàng bạc giống như vạn mã, trong nháy mắt Lục Thiếu Du bổ ra ba đao.

Phanh Phanh Phanh.

Đao mang mang theo kình khí phô thiên cái địa bắn tới