Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 1773 Thức Tỉnh

Bạch sắc phù văn rậm rạp từ trong huyết trì tuôn ra, khẽ chớp động trong không trung một cái liền tiến nhập vào bên trong Huyết tinh quan không thấy bóng dáng, sau đó liền ngưng tụ lại mà huyễn hoá thành bạch sắc nhân ảnh trong nháy mắt.

Thấy vậy, Hứa Giao không chút lưỡng lự hướng về phía trước phất tay áo lên. Trong phút chốc, một cái huyết sắc tiểu bình từ trong tay áo bay ra, sau khi hơi xoay tròn một chút liền trôi nổi ở trước mặt.

Vật này vừa hiện ra, Hứa Giao hít sâu một hơi, một tay vừa lật liên tục đánh ra từng đạo pháp quyết. Số pháp quyết này chợt loé lên liền nhập vào bên trong tiểu bình. Mặt ngoài tiểu bình chợt xuất hiện một tầng huyết quang trong suốt, sau khi hơi run lên một chút liền tự hành khai mở ra.

Sau một tiếng “phốc” nhỏ, một sợi huyết ti từ trong miệng bình nhất thời phun ra, dưới sự thúc dục của Hứa Giao, sợi huyết ti này không chút lưỡng lự liền hướng thẳng về phía cỗ Huyết tinh quan trên không kích bắn tới, chỉ chợt loé lên liền dễ dàng tiến nhập vào bên trong. Ngay sau đó, một màn quỷ dị xuất hiện!

Ngay khi sợi huyết ti tiến nhập vào bên trong Huyết tinh quan, một cỗ huyết sắc thoáng cái bắt đầu lan ra toàn thân bạch sắc nhân ảnh, chỉ chốc lát công phu đã biến bạch ảnh thành một huyết nhân!

Thấy cảnh này, Hứa gia tu sĩ bốn phía tựa hồ cũng biết đã tới lúc mấu chốt, linh quang ngoài thân đại phóng, thanh âm niệm chú trong miệng đồng thời thoáng cái lớn hẳn lên. Còn số tu sĩ Luyện Hư kỳ còn lại lại càng thêm điên cuồng thúc dục huyết kỳ.

Huyết sắc quang hà bên trong pháp trận trên đầu, đột nhiên xuất hiện một đám huyết sắc phù văn chuyển động không ngừng, rồi tự hành vây quanh lấy Huyết tinh quan lại.

Huyết sắc toàn phong ở trong huyết trì trong phút chốc cũng phát ra một tiếng nổ lớn. Một chùm huyết ti rậm rạp theo tiếng nổ hiện ra, chợt loé lên liền kích thẳng về phía Huyết tinh quan rồi vây lấy huyết nhân vào trong.

Huyết nhân nguyên bản có chút mơ hồ dưới rậm rạp huyết ti liền bị bao kín vào trong, thoáng cái liền hoá thành một thứ giống như một cái kén, theo đó huyết ti không ngừng dũng mãnh tiến vào, kích thước của cái kén vì thế mà càng ngày càng lớn, hơn nữa ngày càng rõ ràng hơn.

Kết quả, sau một lát công phu, kích thước của huyết kén chẳng những xấp xỉ như người bình thường mà ở phần đầu ngũ quan cũng mơ hồ hiện ra đầy đủ. Từ xa nhìn lại, thật sự trông rất quỷ dị!

Nhưng nếu lúc này mà sử dụng thần niệm xâm nhập vào trong đó thì dễ dàng nhận thấy được số huyết ti này không những chỉ quấn quanh huyết nhân thành cái kén mà còn dần dần bị khô héo từ bên trong ra ngoài biến thành từng đám tro tàn biến mất không thấy.

Thời gian từng chút trôi qua, cho dù Hứa gia tu sĩ ngay cả điên cuồng thúc dục pháp trận nhưng số huyết ti từ huyết trì phun ra thuỷ chung không thể gia tăng mảy may.

Dưới tình huống này, thể tích của huyết kén cũng vì đó không những kích thước liên tục giảm xuống mà còn bắt đầu co rút lại, theo đó gương mặt của huyết kén cũng dần dần lộ ra vẻ thống khổ.

Số tu sĩ cao giai Hứa gia sắc mặt đại biến, liều mạng thúc dục pháp lực còn sót lại trong cơ thể, bất quá dù có làm như vậy thì càng làm tình trạng của huyết kén trong Huyết tinh quan vẫn không cải thiện được bao.

Thời gian kế tiếp, khi số Hứa gia tu sĩ trong đại sảnh sắc mặt tất cả đều đã chuyển sang tái nhợt, bộ dáng pháp lực toàn thân như đã cạn kiệt không còn. Đến lúc này, Hứa Giao không khỏi trong lòng đầy lo lắng, rốt cục không nhịn được mà hướng về một góc trong đại sảnh, nơi Hàn Lập đang ngồi nhìn lại. Chỉ thấy Hàn Lập lúc này vẫn giữ nguyên bộ dáng khoanh chân xếp bằng như lúc trước, một tay đang chống cằm quan sát tình hình trước mặt, bộ dáng có vẻ đăm chiêu suy nghĩ tới vấn đề gì đó.

“Hàn tiền bối!”

Hứa Giao có chút khẩn cầu hô to một tiếng.

Hàn Lập dường như sớm hiểu rõ ý tứ của nam tử này, lạnh nhạt nói:

“Đạo hữu không cần nóng vội, Hàn mỗ nếu đã đáp ứng tự nhiên trong lòng hiểu rõ.”

Sau đó hắn không chút hoang mang đứng dậy rồi bỗng nhiên hướng về phía thiên linh cái vỗ nhẹ một cái. Một đạo hắc quang chợt loé lên, bên trong hắc quang ẩn ẩn có một hắc sắc nhân ảnh cao nửa thước, hắc sắc nhân ảnh này một thân chiến giáp, đôi tay trần trụi, mặt không chút biểu tình, đúng là đệ nhị Nguyên anh của hắn!

Tiếp theo, tay áo bào Hàn Lập lại nhấc lên, một đoàn kim quang bắn ra, sau một cái chớp động liền hoá thành một đầu kim sắc tiểu thú. Tiểu thú này toàn thân phát ra một loại khí tức đáng sợ, hai mắt lạnh như băng, đúng là Báo lân thú!

Vừa thấy một người một thú xuất hiện, Hứa Giao và số tu sĩ xung quanh trong lòng không khỏi đều phát lạnh một trận nhưng cả đám chưa kịp phản ứng gì thì tay áo Hàn Lập đã run lên, thấp giọng phân phó một câu.

“Đi!”

Nhất thời Ma anh hai tay bắt quyết, thân hình nhoáng lên một cái liền quỷ dị biến mất không thấy. Ngay sau đó, lão giả Hứa Hoả chỉ cảm thấy trên đỉnh đầu phát ra tiếng xé gió, Ma anh quỷ dị hiện ra ngay trên đó. Lão giả sắc mặt khẽ biến, vài kiện bảo vật trong cơ thể lập tức rục rịch muốn động, trong lòng hoàn toàn cảnh giác nhưng Ma anh căn bản là không để lão giả trong mắt, nhất thời khẽ đưa hai cánh tay nhỏ bé hướng về đám huyết phiên trước người lão vỗ tới.

Sau hai tiếng “phốc phốc” vang lên, lưỡng đạo hắc sắc quang trụ nhất nhất phun ra, thoáng chốc liền nhập vào bên trong huyết kỳ. Nguyên bản huyết kỳ lão thả ra lúc trước linh quang ảm đạm do pháp lực trong nội thể lão giả không còn bao nhiêu, nhất thời một tiếng “vù vù” vang lên, huyết quang đại phóng hơn nữa còn chói mắt viễn siêu lúc trước. Lão giả Hứa Hoả thoáng cái ngẩn ra nhưng ngay lập tức mừng rỡ, pháp quyết trong tay bắt đầu biến hoá.

Cùng lúc đó, phụ cận một lão giả khác đồng dạng thân hình Báo lân thú xuất hiện ngay bên cạnh. Chỉ thấy con thú này há mồn phun ra một cỗ linh lực cực kỳ tinh thuần, cỗ linh lực này vừa ra khỏi miệng liền biến thành một đạo quang trụ kim sắc đồng dạng đánh lên trên huyết kỳ trước mặt.

Về phần Hàn Lập, hắn chỉ nhẹ nhàng tiến lên phía trước từng bước một, thanh bạch hồ quang dưới chân chợt loé lên, ngay sau đó đã xuất hiện ngay trước mặt Hứa gia đại trưởng lão cách chỗ hắn đứng lúc trước hơn mười trượng. Không cho đối phương kịp lộ ra vẻ giật mình, một cánh tay từ trong ống tay áo của hắn chợt lộ ra, sau đó liền hướng về phía cây huyết kỳ còn lại búng ra một cái.

Thanh quang ở ngay đầu ngón tay chợt bộc phát, trong nháy mắt liền hoá thành một đoá thanh liên cỡ nắm tay, chớp động một cái liền bắn thẳng ra, ngay sau đó thanh liên thoáng mơ hồ đi rồi tiến nhập vào bên trong huyết phiên. Huyết phiên lập tức kịch liệt run rẩy, huyết quang thoáng cái liền cuồng trướng lớn hơn một vòng so với lúc trước, huyết sắc phù văn giống như thuỷ triều từ trong huyết kỳ tuôn ra.

Những ngón tay khác của hắn đồng dạng liên tiếp bắn ra từng đoá thanh liên, vô thanh vô tức theo thứ tự tiến nhập vào bên trong huyết kỳ mà biến thành một cỗ linh lực tinh thuần.

Nguyên bản Hứa Nguyên đã cảm thấy cố hết sức thúc dục huyết kỳ, nhất thời càm thấy áp lực nhẹ hẳn đi, không khỏi lộ ra vẻ kinh hỉ.

Lúc này, toàn phong ở bên trong huyết trì cùng với uy lực của trận pháp thoáng cái tăng, sau một tiếng tiêm minh phát ra, tất cả bỗng nhiên dừng lại nhưng toàn phong thoáng cái mở rộng ra mấy lần, cơ hồ chiếm cứ hơn phân nửa huyết trì.

Theo sự biến hoá của toàn phong, số huyết quang ngoài thân từng sợi huyết ti liên tục chớp động rồi hoá thành một chùm tơ máu điên cuồng bắn đi.

Huyết kén ở bên trong Huyết tinh quan nguyên bản đang héo rút, sức sống nhất thời cuồng tăng, chẳng những nhanh chóng khôi phục lại thể tích ban đầu mà còn liên tục ngọ nguậy, hình thái thân thể dần dần lộ ra vẻ thướt tha, có phần giông giống với thân thể nữ tử.

Lúc này, Hứa Giao mừng rỡ hét lớn một tiếng:

“Bắt đầu ngưng hoá huyết khu!”

Theo tiếng hét, Hứa gia tu sĩ xung quanh dưới sự chỉ dẫn của Hứa gia Luyện Hư kỳ mà bắt đầu biến đổi. Số huyết sắc phù văn nguyên bản đang vây quanh Huyết tinh quan thoáng cái liền dũng mãnh tiến vào, chỉ chợt loé lên liền tiến nhập vào bên trong.

Huyết nhân ở trong huyết kén nhất thời rối rít hấp thu toàn bộ số huyết sắc phù văn đó, ngoài thân linh quang lưu chuyển một trận, màu sắc cũng bắt đầu dần dần chuyển sang vẻ trong suốt nhưng có kèm theo một chút ngưng đọng.

Kết quả, sau thời gian khoảng một chén trà nhỏ công phu, nhân ảnh ở bên trong huyết kén dần dần trở nên gần như người thật nhưng lại không hề có chút nhúc nhích nào, bộ dáng giống như một pho tượng toàn thân đỏ tươi như máu trôi nổi ở trong Huyết tinh quan.

“Thành!”

Hứa giao thấy vậy, thở dài một hơi, theo đó mà dẫn đầu thu pháp quyết lại. Số Hứa gia tu sĩ khác tự nhiên dừng động tác trong tay lại, cả pháp trận linh quang chợt tắt, đình chỉ vận hành. Mà số tu sĩ xung quanh lúc này mới rối rít đứng dậy, sôi nổi hướng về phía Huyết tinh quan ở trên không trung nhìn lại. Mà động dạng Hứa Giao cùng Hứa gia cao giai tu sĩ mắt không chớp một cái gắt gao nhìn về phía vật thể ở bên trong đó.

Lúc này, thần niệm Hàn Lập khẽ động liền triệu hồi Ma anh cùng Báo lân thú lại. Một người một thú vô thanh vô tức quay trở lại bên cạnh hắn, sau khi hào quang chớp động liền quỷ dị tiến nhập vào trong ống tay áo hắn không tháy bóng dáng. Lúc này hắn mới cảm thấy hứng thú nhìn về phía trên không huyết trì.

Chỉ thấy pho tượng huyết sắc bên trong Huyết tinh quan tinh quang lưu chuyển không ngừng, bỗng nhiên “ba ba” hai tiếng nhỏ truyền ra. Ngay vị trí hai mắt của pho tượng này nguyên bản đang nhắm chặt hai mắt, đột nhiên vỡ ra để lộ ra hai lỗ nhỏ. Mà ở bên dưới lỗ nhỏ này lại có một đôi mắt xinh đẹp, đỏ tươi như máu. Đôi mắt này chỉ thoáng di chuyển xuống dưới vậy mà lại có thể thả ra một loại dị quang dường như có thể chấn nhiếp linh hồn!

Hàn Lập thấy cảnh này, thần sắc khẽ động nhưng không có biểu tình gì khác, mà ngoại trừ hắn ra, cả gian đại sảnh thoáng cái trở nên yên tĩnh cực kỳ. Toàn thể Hứa gia tu sĩ vậy mà đều không dám thở mạnh, im lặng quan sát biến hoá ở bên trong Huyết tinh quan.

Ngay khi hai tiếng nhỏ vang lên, dường như đấy mới chỉ là bắt đầu mà thôi!

Đôi huyết sắc chi nhãn sau khi đảo xuống phía dưới lại tiếp tục nhắm lại, sau một lát công phu, toàn thân pho tượng huyết sắc giống như đồ sứ mà nứt ra, một loạt âm thanh thuý vang lên, ngoài thân pho tượng hiện ra vô số vết rách tinh tế. Tiếp theo, sau một tiếng hừ dễ nghe từ bên trong phát ra, thứ bao phủ mặt ngoài pho tượng thoáng cái liền biến thành vô số mảnh nhỏ rơi xuống. Ngay khi vừa rơi ra khỏi pho tượng, số mảnh nhỏ này trực tiếp hoá thành một đoàn huyết vụ, phải mất một lúc lâu mới tiêu tán đi để lộ ra thân hình một nữ tử xinh đẹp tuyệt luân xuất hiện ngay trong Huyết tinh quan. Vô luận là thân thể, đôi chân dài hay là bụng (Nguyên văn: bụng cứng) cũng đều lộ ra một cỗ hấp lực trí mạng. Mà da thịt toàn thân nữ tử này lại bóng loáng dị thường, khuôn mặt tựa bạch ngọc, toàn mỹ vạn phần.

Nữ tử này hai mắt vẫn nhắm nghiền, song chưởng đan chéo trước ngực, đem cảnh tuyệt luân trước ngực che lại hơn phân nửa, dù thế cũng đủ khiến cho hơn nửa số nam tu sĩ có mặt trong đại sảnh không tự chủ thầm nuốt nước miếng.

Trong số tu sĩ này ít nhiều tu vi đã đều ngoài Nguyên Anh kỳ, định lực tự nhiên đều hơn xa bình thường, nếu không chỉ sợ thật đúng là đã có không ít người lập tức làm ra một ít trò khôi hài.

Không cần đám Hứa Giao hành động gì cả, ngoài thân nữ tử đột nhiên xuất hiện một tầng huyết sắc quang hà, một bộ cung trang thanh lịch đỏ đậm trống rỗng hiện ra đem thân thể trên không nghiêm cẩn che lại.

Theo đó, đôi lông mi của nữ tử này khẽ động rồi chậm rãi mở ra, một đôi con ngươi đỏ oánh hiện lên trong mắt mọi người, bộ dáng không hề có chút tình cảm ba động nào.