Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 1797: Toàn bộ thực lực

Vũ kỹ và linh kỹ đại hồn anh đều có thể thi triển. Bản thân nó vốn là do sát khí và tàn hồn ngưng tụ, trải qua Tử Kim Huyền Lôi ngưng tụ cho nên cũng không có cấp bậc nhất định, cũng không thể đơn độc tu luyện, chỉ có thể thôn phệ hồn anh và sát khí tăng cường tu vi.

Từ trước cho tới nay đại hồn anh đều không ngừng thôn phệ sát khí và hồn anh đột phá, tu vi thậm chí so với bản thể Lục Thiếu Du còn mạnh hơn. Lúc này thi triển bí pháp Cửu Chuyển Thiên Linh, khí tức lập tức tăng vọng. Dưới sự bao phủ của năng lượng vô hình trong thiên địa, khí thế tuyệt đối không tầm thường.

Trong thời gian ngắn ngủi, vốn khí tức trên người đại hồn anh chỉ có thể so sánh được với Linh Tôn nhất trọng hiện tại đã nâng lên Linh Tôn nhị trọng, thế nhưng khí tức vẫn cực kỳ bất ổn. Trên cấp bậc Linh Vương, thi triển bí pháp Cửu Chuyển Thiên Linh có thể đề thăng một trọng. Thế nhưng tới Linh Tôn, bốn chuyển mới có thể miễn cưỡng đề thăng một trọng. Lục Thiếu Du không biết chuyện này là bởi vì đại hồn anh không phải là thực thể hay là bởi vì đẳng cấp khác biệt giữa Tôn cấp và Vương cấp.

– Bí pháp Cửu Chuyển Thiên Linh, chuyển thứ năm.

Lục Thiếu Du cũng không có thời gian tìm hiểu nguyên nhân, khí tức Linh Tôn nhị trọng hiện tại của đại hồn anh còn chưa ổn định, trong lòng Lục Thiếu Du cũng không cảm thấy hài lòng, tâm thần khẽ động. Trong tay đại hồn anh lần nữa đánh ra từng đạo thủ ấn phức tạp. Trong không gian lại có một cỗ năng lượng thiên địa bàng bạc vô hình kéo tới. Một đạo quang tráo chói mắt trong nháy mắt bao phủ quanh thân đại hồn anh, khí tức trên người lần nữa kéo lên. Liên tiếp thi triển năm chuyển, khí tức sau khi ổn định lại nhị trọng rồi lập tức kéo lên một chút, cảm giác vô lực xuất hiện, khí tức không thể kéo lên được nữa.

Lúc này quanh thân đại hồn anh trong lúc vô hình xuất hiện từng cái khe trong không gian, sát khí bao phủ, khí tức cường hãn này khiến cho tim bản thể Lục Thiếu Du không khỏi đập nhanh hơn vài phần. Đây là Tôn cấp, không phải là đẳng cấp mà hiện tại hắn có thể so sánh.

– Cũng chỉ có thể thi triển đến chuyển thứ năm mà thôi.

Trên khóe miệng đại hồn anh và bản thể đều mang theo nụ cười lạnh lẽo, lúc này Lục Thiếu Du cảm giác khí tức trên người đại hồn anh tuy rằng so ra vẫn kém đám người Quân Bất Phàm và Viên Tự Thành là Linh Tôn nhị trọng đỉnh phong. Thế nhưng so với khí tức của Linh Tôn nhị trọng bình thường sợ rằng còn cao hơn một chút.

– Linh hồn thể này vì sao lại quỷ dị như vậy?

Nhìn tất cả chuyện này cơ mặt lão giả áo xám co quắp run rẩy, linh hồn thể này quá mức quỷ dị, có sát khí ngập trời bao phủ, khí tức khiến cho tim đập nhanh từ trên thân thể tràn ra, dường như linh hồn lực có thể tăng vọt vậy, có vẻ cực kỳ quỷ dị.

– Tiểu tử, hôm nay mặc kệ như thế nào thì ngươi cũng phải chết.

Ánh mắt lão giả áo xám tràn ngập vẻ lạnh lẽo, lúc này hắn đã không muốn kéo dài thời gian nữa. Tránh cho người khác lại xông tới, nói không chừng hai đầu yêu thú bát giai bên người tiểu tử này đang ở bên ngoài. Vạn nhất hai đầu yêu thú bát giai bên người tiểu tử này chạy vào, khi đó muốn giết tiểu tử này đã là chuyện không thể.

Nói xong, trong tay lão giả áo xám lần nữa đánh ra một đạo quang mang, năng lượng đáng sợ khiến cho không gian không ngừng rung động, tiếng trầm muộn vang vọng phía chân trời. Trong nháy mắt một đạo chưởng ấn khổng lồ lặng lẽ hiện lên.

– Hừ.

Đại hồn anh quát lên một tiếng lạnh lẽo, hai mắt đột nhiên đỏ rực, thủ ấn không ngừng biến hóa, tâm thần trong nháy mắt liên hệ với thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ.

Rống.

Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ rít gào một tiếng, lân phiến màu xanh quanh thân dựng lên, một cỗ khí tức hung hãn mạnh mẽ khuếch tán. Cỗ khí tức quỷ dị này lần nữa được kéo lên, giống như đột nhiên được dùng một liều thuốc kích thích, điện mang trong cơ thể giữ lại chút nào mà bạo phát. Thân thể khổng lồ dữ tợn nhúc nhích, thú hồn lực hùng hậu bạo phát khiến cho linh hồn người ta cảm thấy đau đớn.

Lúc này Lục Thiếu Du trực tiếp để đại hồn anh thôi động thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ. Dùng thực lực của đại hồn anh hiện tại thôi động thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ mà nói, uy lực so với tu vi Linh Vương bát trọng của hắn đương nhiên phải mạnh hơn nhiều.

– Sao lại mạnh như vậy?

Chưởng ấn của lão giả áo xám ngưng tụ, lúc này hắn cũng cảm giác dược khí tức của thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ tăng vọt. Trong lòng cảm thấy lạnh lẽo, cỗ khí tức này đã bắt đầu khiến cho hắn kiêng kỵ.

Sưu.

Lão giả áo xám cũng chỉ kinh ngạc một lát, chưởng ấn trong tay mang theo năng lượng bàng bạc lập tức bắn về phía trước. Ngay sau đó đem không gian chung quanh bao phủ vào bên trong chưởng ấn.

Rống.

Thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ rống lên một tiếng, khí thế đại tăng. Nhìn chằm chằm về phía trước, một đạo trảo ấn xé rách không gian mang theo khí thế kinh người được đánh ra. Hai cỗ lực lượng va chạm, dưới trảo ấn của thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ, chưởng ấn của lão giả áo xám trực tiếp tán loạn.

Sưu.

Một trảo xé rách chưởng ấn, đạo trảo ấn này còn chưa tiêu tán, lợi trảo mang theo năm cái khe trong không gian hung hăng chộp về phía lão giả áo xám. Gợn sóng trong không gian lan tràn sang hai bên.

Nhìn thấy uy thế mạnh mẽ của một trảo kia, sắc mặt lão giả áo xám đại biến, không dám có chút chậm trễ nào, chân khí trong cơ thể bắt đầu lưu chuyển. Một đạo quyền ấn mang theo uy lực kinh người đột nhiên ngưng tụ, trong nháy mắt đánh ra ngăn cản đạo trảo ấn kia.

Phanh Phanh.

Thanh âm bạo liệt kinh người vang lên, không gian nổ tung. Thân hình lão giả áo xám lập tức bị đẩy lui, không ngờ lại không thể chống lại được một đạo trảo ấn tàn dư của thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ.

Phía xa, Lục Thiếu Du và đại hồn anh nở nụ cười nhạt giống nhau như đúc, giống như một đôi huynh đệ sinh đôi, vốn Linh Vương bát trọng thi triển thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ có thể tương đương với Vũ Tôn tam trọng, mà lúc này đại hồn anh thôi động thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ, thực lực đã sớm vượt lên trên thực lực của lão giả áo xám kia.

– Lão đại, phải giết lão gia hỏa kia chúng ta mới hả giận.

Tiểu Long nhìn thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ chiếm thế thượng phong, tức thì mỉm cười nói.

Bản thể Lục Thiếu Du và đại hồn anh liếc nhìn nhau, trong tay hai người đều lặng lẽ kết thủ ấn, quanh thân đại hồn anh có một cỗ năng lượng linh hồn quỷ dị ngưng tụ, sát khí ngập trời cũng lặng lẽ ngưng tụ.

Rống.

Cùng lúc đó, thân thể to lớn của Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ bỗng nhiên nhảy lên trên trời, trảo ấn to lớn lần nữa phá không đánh xuống. Trảo ấn khổng lồ xé rách không gian mang theo uy áp kinh người lóe lên, lập tức xuất hiện trên đầu lão giả áo xám.

– Tiểu tử này có chút quỷ dị.

Cảm nhận uy năng của thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ tăng lên, trên khuôn mặt lão giả áo xám hiện lên vẻ ngưng trọng.