Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 1894 Kinh Ma

“Thiên Quỷ Môn, Tử Mẫu Chân Ma phiên! Đây là hai vật trong thập đại ma khí tại Linh giới chúng ta à?” Khi nghe vậy, thần sắc của Hàn Lập cũng khẽ động, có phần bất ngờ hỏi.

“Hàn huynh phải cẩn thận đó, phần lớn thập đại ma khí trong Linh giới chúng ta là đồ phỏng chế bảo vật nổi danh trong Linh giới. Hai vật trong tay ma đầu kia chỉ sợ mạnh hơn thập đại ma khí trong Linh giới chúng ta. Nếu trong tay đã có thứ bảo vật này, xem ra bắt bọn chúng không hề đơn giản, chúng ta cũng không nên dây dưa với hai tên ma đầu này nữa, trực tiếp rời đi thôi. Mà bọn chúng nói không chừng cũng không nguyện ý liều mạng ngăn cản hai chúng ta đâu.” Ngân Quang Tiên Tử nhanh chóng nhắc nhở Hàn Lập, nàng có phần chần chờ đưa ra đề nghị.

Hiển nhiên khi thấy hai lão ma vừa mới xuất hiện, đồng thời trong tay có vật hộ thân khác thường, Ngân Quang Tiên Tử cảm thấy phần thắng không lớn, cho nên trong lòng đã có ý lùi bước.

“Chậm đã. Chúng ta đến Ỷ Thiên thành còn một đoạn đường nữa, nếu cứ để hai lão ma này rời đi, lộ trình phía sau khẳng định sẽ không yên ổn. Chỉ cần đạo hữu trước tiên giúp ta cầm chân một người, ta tất có thể tiêu diệt từng bộ phận.” Hàn Lập không hề trậm trễ truyền âm nói, trong lời nói tràn ngập tự tin.

Ngân Quang Tiên Tử tự nhiên cũng minh bạch đạo lý trong lời nói của Hàn Lập, trong lòng lập tức cả kinh, nhưng tự nhiên cũng có phần vui vẻ, qua một phen suy ngẫm, cuối cùng nàng gật gật đầu đồng thời truyền âm trả lời: “Hàn huynh đã chắc thắng như vậy, tiểu muội sẽ hết sức giúp đỡ. Lát nữa ta sẽ xuất động một kiện chí bảo vây khốn một người trong đó, người còn lại phải giao cho Hàn huynh ứng đối rồi.”

Vừa dứt lời, Ngân Quang Tiên Tử duỗi hai bàn tay ra, mười ngón tay bỗng nhiên nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, trên mặt mặt nạ bạc không ngờ linh quang đại phóng, hiện ra phù văn kim sắc dày đặc, ngay từ đầu chỉ lớn cỡ hạt gạp, thế nhưng trong nháy mắt đã trải rộng cả mặt nạ.

Nàng quát lớn một tiếng, mặt nạ màu bạc vặn vẹo một hồi, lại thoáng cái tróc ra khỏi gương mặt.

Tiếp đó nhoáng một cái, trước mặt Ngân Quang Tiên Tử hiện ra một cái đầu mỹ nữ lớn gần trượng, ngân quang chói lọi, trên đầu là mái tóc như tơ vàng dài vài thước, hai mắt nhắm nghiền.

“Động thủ.”

Ma tộc đầu trọc phía đối diện vừa thấy cảnh này, trong mắt lóe lên hàn quang, lúc này hắn cũng không có bất cứ do dự nào, hét lớn một tiếng, sau đó cắn đầu lưỡi rồi há miệng phun ra một đoàn máu đen, hóa thành một mảnh huyết vụ bao phủ lấy quỷ môn thanh sắc.

Ma đầu này vừa rồi mắt thấy Hàn Lập cường hoành giết lão giả một sừng, trong lòng sớm đã không còn khinh thị nữa, vừa xuất thủ liền không tiếc tinh huyết muốn thúc dục một kiện bảo vật mà mình ẩn dấu.

Cánh cửa cực lớn màu xanh thoáng cái bị huyết vụ bao lại, bên ngoài minh ấn, hai con mắt trên hai khỏa quỷ đầu cự đại đỏ lên, không ngờ thoáng cái oanh động như nhìn thấu tương lai quá khứ, cái miệng há ra liền hấp thu toàn bộ đoàn huyết vụ kia.

Nguyên bản cánh cửa cực lớn loang lổ thoáng cái trở nên đỏ tươi như máu, đồng thời một cỗ mùi tanh hôi khác thường xông vào mũi.

Hai khỏa quỷ đầu đột nhiên ngẩng lên phát ra một tiếng quỷ tiếu thê lương, tiếp đó đột nhiên bổ nhào về phía trước, thoáng cái lộ ra một nửa thân thể ác quỷ.

Vù vù hai tiếng!

Hai thân hình ác quỷ uốn éo, đều tự duỗi ra một cánh tay thô to, một phát bắt được một bên cánh cửa, ra sức kéo ra.

Cánh cửa cực lớn phát ra thanh âm kẽo kẹt, từ từ mở ra.

Tuy chỉ lộ ra một khe hở nhỏ, nhưng âm phong quỷ khóc sói tru bên trong lại cuồn cuộn nổi lên, thanh thế cực kỳ kinh người.

Về phần Ma tộc lam vân bên này, trong nháy mắt khi đồng bạn hô lớn “động thủ” , hắn cũng đồng thời xuất thủ.

Hắn và tên Ma tộc đầu trọc bất đồng, một tay bấm niệm pháp quyết, trên trăm phi xà óng ánh lập tức phát ra thanh âm rè rè, hai mắt lập lòe hung quang, trong miệng phun ra từng đoàn lam sắc hàn khí, đem thân hình bao lại trong đó.

Tiếp theo đầu Ma thần này lại thúc dục mười ba cây Ma phiên!

Lập tức một cỗ hắc khí từ trong phiên cuồn cuộn mà ra. Đám Ma phiên quay tít thoáng cái hóa thành mười ba cỗ hài cốt trắng hếu, mỗi một cỗ đều cao lớn như thường nhân, hai mắt chớp động toát ra huyết quang lành lạnh, thân thể cũng vặn vẹo, há miệng phát ra tiếng cười êm tai của nữ tử.

Thanh âm này hoặc lớn hoặc nhỏ đều phi thường quỷ dị, cho dù Hàn Lập nghe xong cũng cảm thấy thần thức đông lại, có phần choáng váng.

Thế nhưng một màn quỷ dị vẫn còn ở phía sau!

Mười ba cỗ hài cốt đột nhiên thu lại tiếng cười, thân hình nhoáng lên một cái, bí mật mang theo một cỗ thanh âm phượng hoàng, đều lao tới bản thể lam vân Ma tộc.

Lam vân Ma tộc mắt thấy cảnh này cũng không chút nào hoảng hốt, ngược lại trong miệng khẽ quát một tiếng, tay áo rung lên.

Mười ba viên huyết hồng đan sớm đã được chuẩn bị bắn ra.

Những đan dược này lớn ước chừng quả trứng gà, tựa hồ có lực hấp dẫn rất lớn đối với đám hài cốt kia.

Những hài cốt kia cũng lập tức biến đổi phương hướng, há miệng khẽ hấp đan dược.

Mười ba viên đan dược vừa đủ để mỗi một bộ hài cốt hấp thu.

Mà trong nháy mắt, vài bộ hài cốt sau khi hấp thu xong, từng mảnh huyết quang từ trên thân lập tức tản ra, thoáng cái hoan hỉ bay múa trong ma khí, tiếng cười một lần nữa truyền ra, tựa hồ như cực kỳ vui mừng.

Tiếp đó mười ba bộ hài cốt này đột nhiên vặn vẹo, huyết quang quanh thân lập tức cuốn tới trước mặt, cũng hóa thành từng tầng chân huyết nhiễm trên hài cốt.

Trong khoảnh khắc mười ba ma nữ kiều mỵ bán khỏa thân xuất hiện trước mắt mọi người.

Người người đều có dáng vẻ thướt tha mềm mại, cười khẽ nói nhỏ, có vẻ kiều mỵ vạn phần!

Hàn Lập mắt thấy cảnh này, con ngươi cũng không khỏi co lại.

“Đi” , hai hàng lông mày của Ma tộc lam vân dựng lên, quát khẽ một tiếng, pháp quyết liên tục thúc động, đột nhiên hung hăng chỉ về hướng Hàn Lập bên này.

Mười ba cỗ hài cốt biến thành nữ tử kiều mỵ lập tức biến sắc, hai tay nâng lên, đều sinh ra tiêm giáp dài vài tấc hung hăng bổ nhào về phía Hàn Lập.

Mà hơn trăm con phi xà lam sắc cũng đồng thời rung lên hai cánh, lam sắc hàn khí phụ cận điên cuồng cuộn lên, lại bị bọn nó thu vào trong cơ thể, trong nháy mắt đều biến thành cự đại băng trùy dài hơn một trượng cực kỳ hung ác, phảng phất giống như cung tiễn bắn ra.

Trên mặt Hàn Lập lóe lên thanh khí, cũng không nói hai lời, tay áo rung lên, lập tức bảy mươi hai kiện tiểu kiếm màu vàng lượn lờ xuất hiện, nhoáng một cái liền biến thành phi kiếm dài ba xích, thế nhưng vẫn chưa dừng lại, mỗi một kiện không ngờ hóa thành mấy đạo bóng kiếm. Mấy trăm đạo kiếm quang rung lên, phát ra tiếng xé gió, lại biến thành kim ti hung ác tàn nhẫn nghênh tiếp băng trùy đối diện.

Về phần ngân sắc Hỏa Điểu, vào lúc này cũng phát ra một tiếng trong trẻo, hai cánh mở rộng, hóa thành một khối hỏa cầu khổng lồ bổ nhào về phía trước.

Mục tiêu chính là mười ba cỗ hài cốt biến thành ma nữ!

Trong nháy mắt Hàn Lập giao chiến trực diện với ma đầu này.

Bên kia, mắt thấy phiến quỷ môn cự đại có xu thế muốn hoàn toàn mở ra, Ngân Quang Tiên Tử cũng lập tức cắn răng xuất thủ.

Đầu lâu ngân sắc mỹ nữ trôi nổi trước người, khi được nàng thúc dục pháp quyết, hai mắt của đầu lâu chậm rãi mở ra, lại lộ ra một đôi đồng tử xích kim sắc quỷ dị.

Lúc hai mắt mở ra, đồng thời đầu lâu mỹ nữ cũng khẽ hé ra đôi môi đỏ, thổi phù một tiếng, liền phun ra một chùm tinh ti.

Tinh ti vừa ra khỏi miệng, không hề có dấu hiệu thu về, thế nhưng chỉ qua một lần chớp động, lại đột nhiên biến ảo hóa thành kình thiên cự võng, ùn ùn mà xuất.

Vị Ma tộc đầu trọc đang toàn lực thúc dục phiến đại môn cự đại, vừa thấy cảnh này, trái tim hắn khẽ nhảy lên, không hề lưỡng lự dùng ngón tay mà điểm lên một mảnh lá chắn hắc sắc dày đặc trước người.

Tấm lá chắn lập tức lóe lên hắc quang, hình thể điên cuồng hóa ra từng mảnh đốn ảnh óng ánh, liên kết cực kỳ chặt chẽ.

Bán quang tráo màu đen nhạt xuất hiện bao phủ trên đầu Ma tộc cùng với phiến đại môn.

Mắt thấy cảnh này khóe miệng Ngân Quang Tiên Tử khẽ cười, cũng không hề tức giận, trái lại còn vui mừng, lúc này nàng không hề lưỡng lự, một lần nữa thúc dục pháp quyết.

Ti võng cự đại đột nhiên chụp xuống, vừa vặn bao lấy hắc sắc quang mạc, Ma tộc đầu trọc cung quỷ môn đều bị bao trong đó.

Tinh quang lưu chuyển một hồi, ti võng rung lên, thoáng cái hóa thành một tầng tinh tráo dày đặc, bao vây hết thảy mọi thứ phía dưới.

Mà lúc này ngón tay ngọc của Ngân Quang Tiên Tử lại điểm lên đầu lâu mỹ nữ trước mặt.

Kim quang trong hai mắt đầu lâu ngân sắc chớp động một hồi, quang mang của phù văn kim sắc trên gương mặt nhất thời phóng đại, tùy theo pháp quyết mà bắn ra, lại hóa thành từng điểm kim quang bay lên trên tinh tráo.

Nguyên bản thủy tinh tráo trong suốt, trong nháy mắt lại sinh ra dị tượng, xuất hiện một đạo màu vàng lốm đốm.

Hai mắt của đầu lâu mỹ nữ ngân sắc nhìn về phía quang tráo, kim quang chớp động không thôi.

Lập tức, đạo kim sắc lốm đốm trên tinh tráo oanh động biến hóa một hồi, qua mấy nhịp thở, lại huyễn hóa thành một pháp trận cự đại kim thải tiên diễm, khảm nạm trên tinh tráo.

Lúc này Ngân Quang Tiên Tử mới thở dài một hơi, trên mặt chính thức lộ ra nụ cười.

Mà phía dưới, Ma tộc đầu trọc mắt thấy hết thảy một màn này, sắc mặt hơi đổi, thế nhưng tiếp đó tựa hồ nghĩ ra điều gì đó, hắn lại dữ tợn cười một tiếng, không hề quan tâm, ngược lại điều động pháp lực trong cơ thể, càng điên cuồng thúc động quỷ môn cự đại.

“Ầm” một tiếng nổ cực lớn, quỷ môn đỏ tươi rốt cuộc cũng hoàn toàn mở ra.

Ác quỷ nửa người trên hai bên cửa lúc này vui mừng phát ra một tiếng trường khiếu.

Mà thanh âm quỷ khóc thần gào bên trong cánh cửa cũng đột nhiên đình chỉ. Chỉ có một cỗ âm phong lạnh thấu xương từ trong đó thổi ra.

Thế nhưng tình huống như vậy chỉ duy trì một lát, một đạo bóng ảnh mơ hồ đột nhiên từ bên trong âm phong lóe lên, cũng vô thanh vô thức trôi nổi đi ra.

Hai mắt Ngân Quang Tiên Tử tập trung, cũng không chớp lấy một cái vội vàng nhìn qua, kết quả ngọc dung hơi ngây ngốc.

Lại là một gã thiếu niên mặc đạo bào, khuôn mặt dị thường thanh tú, bộ dáng giống như Thiên Quỷ trong truyền thuyết!

“Đây là…” Ngân Quang Tiên Tử mang theo vẻ mặt cổ quái, trong lòng không khỏi có phần kinh nghi.

Thế nhưng sau một khắc, ánh mắt thanh tú thiếu niên quét qua khắp nơi, đột nhiên hắn liền quay đầu lại nói với Ma tộc đầu trọc: “Hắc hắc, không ngờ lá gan của ngươi không hề nhỏ, lại dám dùng vật ấy triệu hoán bổn vương. Nhưng mà vật huyết tế nên chuẩn bị xong trước đi. Nếu như bổn vương mà chướng mắt, ngươi cũng biết hậu quả rồi đấy.”

“Tu Quỷ Vương, ít nói lời thừa đi, mau triệu hoán Thiên Quỷ tới. Chỉ cần có thể giết chết hai kẻ trước mắt, vật huyết tế bản tôn tự nhiên sẽ chuẩn bị tốt.”

Ma tộc đầu trọc hét lên chói tai, đan thủ vừa lộn, một cây trường đao huyết sắc bỗng nhiên hiên ra, trên mặt lóe lên vẻ tàn nhẫn, hung hăng chém xuống một cái, lại chém rơi một cánh tay của chính mình. Thiếu niên thanh tú vừa thấy cảnh này, hai mắt liền sáng ngời, miệng khẽ quát một tiếng, thân hình đột nhiên thoáng cái bành trướng gấp bội, hóa thành một đầu Quỷ Vương mặc la bào, đầu đội kim quan.

Quỷ Vương này có khuôn mặt đỏ ngầu, toàn thân lông xanh, sau lưng còn sinh ra cốt thứ dài hơn thước, hai mắt lóe lên hoàng mang, bốn răng nanh lộ ra.

Đầu quỷ này hé miệng phun ra một cỗ hôi khí cuốn lấy cánh tay cụt, đại khẩu mở rộng, sau đó vang lên hai tiếng “rột rột” .

“Tốt, đã nuốt vật huyết tế, còn không mau đem Thiên Quỷ cho ta mượn dùng một chút.” Sắc mặt Ma tộc đầu trọc hơi trắng bệch, đồng thời hét lớn.

“Hắc hắc, hai người này cũng không phải hạng tầm thường, để bổn vương triệu hoán Thiên Quỷ đối phó với bọn họ, chỉ với chút tế phẩm ấy quả thật là chưa đủ.” Cái lưỡi đỏ hồng trong miệng Quỷ Vương còn thòm thèm liếm vết máu vương vãi trên miệng. Sau khi nuốt trọn một cánh tay, hai mắt nó vẫn lộ vẻ tham lam, nói.

“Gì, ngươi đừng có quá đáng. Chỉ đối phó với hai gã tu sĩ nhân tộc, ngươi nuốt một cánh tay của bản tôn còn chưa đủ?” Ma tộc đầu trọc thoáng cái giận tím mặt khi nghe vậy.

“Hừ, ngươi nói thật thoải mái. Hai người này có thể so chiêu với ngươi, ta cho ngươi mượn đám Thiên Quỷ kia, còn không biết là tổn hao bao nhiêu đâu. Xem ra ngươi đúng là quý nhân hay quên chuyện, đã quên nội dung so qua trong khế ước cùng với bổn tọa. Có muốn bổn vương nhắc lại một lần hay không!” Quỷ Vương lại mở miệng cười quái dị, âm trầm nói.

Khi nghe những lời như lệ quỷ ấy, sắc mặt tôn giả đầu trọc cực kỳ khó coi, đột nhiên cắn răng một cái, Huyết Nhận trong tay một lần nữa chém ra, một chiếc đùi đột nhiên đứt lìa, cuối cùng hắn hung dữ nói:

“Lúc này đã đủ rồi chứ! Nếu như ngươi còn dám nói chữ không, bổn tọa liều mạng lưỡng bại câu thương cũng phải giải trừ khế ước với ngươi.”

“Nếu đã thêm vật này, tự nhiên là đủ rồi.” Quỷ Vương không khỏi mừng rỡ gật đầu khi thấy một màn này, hắn há miệng, cũng hấp thu, cắn nuốt cái đùi này.

Lúc này lại Ma tộc đầu trọc lại lẩm bẩm niệm quyết, nguyên bản chỗ cánh tay, cẳng chân vừa mất, lúc này đột nhiên sinh ra một cỗ hắc khí, quay cuồng một hồi, lại lần nữa khôi phục như lúc ban đầu.

Bất quá cũng chỉ là như vậy mà thôi, trái lại sắc mặt hắn càng không có huyết sắc. Hiển nhiên tuy tứ chi đã mọc ra, thế nhưng tổn thất tinh huyết không phải chốc lát có thể đền bù được.

Mà khi Quỷ Vương nuốt hai vật huyết tế, lúc này hắn mới vui vẻ thét dài một tiếng, tay áo rung lên, trong tay bỗng nhiên xuất hiện một khối lệnh bài đầu quỷ đỏ như máu, tiếp theo hắn lập tức ném khối lệnh bài này lên hư không, chính mình lại biến thành một cỗ âm phong chui vào trong quỷ môn, nháy mắt đã biến mất.

Ma tộc đầu trọc vừa thấy quỷ lệnh đỏ tươi, thần sắc mới hơi buông lỏng, sau đó liếc mắt nhìn hai người Hàn Lập.

Lập tức hắn dùng một tay chỉ vào lệnh bài.

Quỷ lệnh lập tức xoay chuyển, hơi mơ hồ, sau đó thoáng cái hóa thành một cỗ gió lốc huyết hồng.

Trong gió truyền ra một hồi tiếng gào thét, từ trong đó thoáng cái nhảy ra bốn đầu lệ quỷ, thân hình lớn tới hơn mười trượng.

Bốn đầu quỷ lệ này toàn thân màu đỏ, không có lông, thế nhưng bộ dáng có vài phần giống như một đầu viên hầu phóng đại mấy chục lần, chẳng qua trên đầu chúng đều có song giác đen nhánh, cũng có lưu một cai đuôi móc câu bích lục, hơi vung vẩy, trong nháy mắt lại nhìn không rõ, chỉ có thể nghe thấy trận trận đì đùng từ trong hư không truyền tới.

Ma tộc đầu trọc vừa thấy bốn đầu huyết hồng thiên quỷ, cũng không chút nào do dự tung một trảo về phía hư không.

Ở phía xa, cỗ gió lốc huyết hồng lập tức cuốn lên, một lần nữa biến thành lệnh bài, thoáng cái rơi xuống tay hắn.

Trên mặt ma đầu hiện lên thần sắc dữ tợn, lập tức đem một đạo pháp quyết đánh vào trong lệnh bài, đồng thời trong miệng bắt đầu lẩm bẩm.

Bốn đầu quỷ rõ ràng bị lệnh bài ước thúc, bị đầu trọc đầu trọc thúc dục, ánh mắt bọn này đều toát ra hung quang nhìn về phía Ngân Quang Tiên Tử.

Trong đó, một đầu Thiên Quỷ kêu to, huyết quang đồng thời xuất hiện sau lưng bốn con Thiên Quỷ, sinh ra một đôi cánh rơi cự đại màu tím, hai cánh khẽ vỗ, như hung thần ác sát đánh về phía cự tráo óng ánh đang vây khốn tên đồng bạn.

Ma tộc đầu trọc thấy cảnh này, trên mặt không khỏi xuất hiện một tia cười lạnh.

Trải qua mấy lần vận dụng Thiên Quỷ Môn, không ai hiểu chỗ đáng sợ của bốn con Thiên Quỷ này bằng hắn.

Có lẽ thực lực của một đầu Thiên Quỷ chỉ tương đương với luyện hư hậu kỳ đại thànhm thế nhưng bốn con Thiên Quỷ liên thủ, hơn phân nửa tu sĩ Hợp Thể trung kỳ không phải là đối thủ.

Cho dù thứ vây khốn bọn họ có phần cổ quái, thế nhưng khi bốn co Thiên Quỷ đồng thời xuất thủ, khẳng định không chịu nổi một kích.

Thế nhưng mặc dù là vậy, hắn vẫn há miệng phun ra một cỗ tiêu ấn đen sì, vừa ra khỏi miệng chỉ lớn vài tấc, thế nhưng ngay lập tức liền biến thành mấy trượng, cũng nổ vang một tiếng, sau đó theo sát bốn quỷ hung hăng đánh lên đỉnh tinh tráo.

Một cái chớp động, bốn con Thiên Quỷ đã tới gần tinh tráo, hai tay khẽ động, trảo ảnh đầy trời lập tức nổi lên, đồng thời cái đuôi hình móc vẫy lên, vèo một tiếng, cũng huyễn hóa ra vô số bích mang đâm thẳng ra.

Bốn quỷ liên thủ tung ra một kích, công kích quả nhiên không hề tầm thường.

Sau một khắc, trên tinh tráo bộc phát ra từng đoàn hào quang chói mắt, cơ hồ chỉ chèo chống được một lát, hào quang chợt ảm đạm.

Ma tộc đầu trọc tự nhiên mừng rỡ khi thấy một màn này, hắn lập tức thúc dục đại ấn màu đen.

Kiện bảo vật này chớp động một hồi, phát ra tiếng sấm ầm ầm, đồng thời đánh lên trên tinh tráo, từng vòng sóng màu đem lập tức tản ra.

Nguyên bản vách tinh tráo tựa hồ như không chống đỡ nổi, bây giờ lập tức vang lên một tiếng ròn tan, trên mặt hiện ra vô số vết nứt bạch ngân nhỏ xíu, tựa hồ như sắp vỡ tan.

Nhưng đúng vào lúc này, trên thân tinh tráo hiện ra Ngân Quang Tiên Tử, thân thể nàng thoáng chớp động, bỗng nhiên đầu lâu mỹ nữ ngân sắc xuất hiện bên người, cũng không chút do dự vỗ ra một chưởng.

Đầu lâu ngân sắc ngóng nhìn tinh tráo, thoáng cái quang mang đại thịnh.

Tựa hồ hô ứng cùng tinh tráo, kim sắc trận trên mặt tinh tráo cũng thoáng cái phát ra thanh âm vù vù, thoáng cái hiện ra vô số phù văn màu vàng chớp động, giống như chui vào vết nứt trên mặt tinh tráo.

Một màn quỷ dị xuất hiện!

Nguyên bản vách tinh tráo sắp vỡ tan, khi bị phù văn màu vàng chui vào, trong nháy mắt kim quang lóe lên liền khôi phục lại bộ dáng ban đầu.

Ở phía xa chứng kiến cảnh này, khóe miệng Ngân Quang Tiên Tử không khỏi nhếch lên cười khẽ.

Ma tộc đầu trọc ngây ngốc, thế nhưng lập tức tỉnh táo lại, kinh sợ hét lên một tiếng, một lần nữa thúc dục quỷ đầu lệnh bài cùng khối đại ấn màu đen.

Huyết quang trong ánh mắt của bốn con Thiên Quỷ trên không trung lưu chuyển một hồi, đồng dạng phát ra thanh âm giận dữ, thân hình một lần nữa bàng trướng hơn phân nửa, há mồm phun ra từng đạo cột sáng huyết sắc, đồng thời trảo ảnh trên tay, cùng bính mang trên câu vĩ liên tục bắn ra.

Về phần cự ấn màu đen liên tục phát ra tiếng sấm rền, từng đạo hắc sắc điện quang từ trong đó bắn ra, đồng thời đại ấn cũng có hàng trăm ngân văn tuôn ra.

Hiển nhiên Ma tộc đầu trọc đã thúc dục uy năng của kiện pháp bảo này tới cực hạn.

Một kích như cuồng phong bão vũ một lần nữa kích lên trên bích tráo, khiến hào quang của nó lập lòe, tiếp đó đại hắc ấn hung hăng nện xuống, một vòng ánh sáng đen mãnh liệt sinh ra từ trong vụ nổ kinh thiên động địa này.

Hắc mang hiển hiện tại chỗ vách tráo bị phá vỡ, thế nhưng kim quang kim sắc trận đại phóng, trong nháy mắt liền khôi phục như lúc ban đầu.

Chỉ thoáng cái, sắc mặt Ma tộc đầu trọc cực kỳ khó coi, thế nhưng pháp quyết trên tay không hề ngừng chút nào, tiếp tục thúc dục đại ấn cùng bốn con Thiên Quỷ điên cuồng công kích lên tinh tráo.

Đầu ma này rất rõ ràng, tinh tráo trước mặt mặc dù cực kỳ huyền diệu, thế nhưng tuyệt đối không thể bảo trì loại tốc độ phá hoại này, chỉ cần liên tục công kích, chẳng mấy chốc sẽ bị phá hủy.

Thế nhưng mấu chốt là còn một gã tu sĩ nhân tộc khác, kẻ đã giết chết Lực tôn giả, vị đồng bạn kia của hắn trong thời gian này cũng không ai có thể đảm bảo an toàn cho hắn.

Ma tộc đầu trọc một bên điên cuồng tấn công lên tinh tráo, một bên dùng ánh mắt bất an quét về phía chiến đoàn bên kia, kết quả là sắc mặt hắn lập tức đại biến.

Chỉ thấy bên kia, kiếm ti kim sắc đầy trời tạo thành một đại kiếm võng cự đại, đem hơn mười con phi xà lam sắc vây lại. Những đầu phi xà kia mặc dù thân thể cứng rắn hơn cả kim loại, miệng lại phun ra Huyền Băng Chi Khí, thế nhưng khi bị kim ti giăng khắp nơi, đám phi xà này không tránh khỏi kết cục bị băm vằm rơi xuống.

Cách đó không xa, mười ba cỗ hài cốt hóa thành ma nữ giờ phút này đã hiện ra nguyên hình.

Chúng nó lại hóa thành hài cốt trắng hếu cao hai trượng, toàn thân có Hắc Sắc Ma Diễm lượn lờ, miệng phun độc khí mờ mịt, hai mắt thỉnh thoáng phun ra từng đạo quang mang lưu ly kỳ lạ, cho dù đã tung ra hết thần thông của Tử Mẫu Chân Ma thế nhưng giờ phút này vẫn bị hơn mười con Tử Văn quái trùng kim quang sáng lạn truy đuổi tán loạn.

Đám Tử Mẫu Chân Ma đỉnh đỉnh đại danh tựa hồ như phi thường sợi hãi đám quái trùng kia, không dám để chúng nó tới gần mảy may. Độc khí ma diễm của đám ma đầu biến thành công kích đều không có hiệu quả đối với đám linh trùng kia.

Về phần Lam tôn giả giờ khắc này càng thêm chật vật.

Tên tu sĩ nhân tộc kia biến ảo thành một đầu kim viên cự đại cao tới trăm trượng, hai cánh tay vũ động một xanh một đen hai ngọn núi nhỏ, uy thế khó đỡ khiến cho Ma tộc lam vân liên tiếp lùi về phía sau.

Mặc dù Ma tộc lam vân vừa sợ vừa giận, pháp quyết trên tay biến ảo không ngừng, trước người còn có sáu bảy kiện bảo vật bất đồng xoay quanh thế nhưng vô luận là loại bảo vật gì vừa tiếp xúc với hai ngọn núi đều bị trấn áp, lui về sau cho kiện kế tiếp xông lên. Nếu không chỉ cần liên tiếp đón đỡ ba bốn lần va chạm, bảo vật nhất định sẽ bị hủy.

Vị này đường đường là tôn giả Ma tộc, thế nhưng qua chốc lát công phu, toàn bộ thể diện, phong độ đều rơi xuống hạ phong.

Ma tộc đầu trọc thần sắc liên tiếp thay đổi mấy lần, ngược lại hít sâu một hơi. Uy năng của mười ba cỗ Tử Mẫu Chân Ma này không thua gì việc hắn triệu hoán ra bốn con Thiên Quỷ, lại bị mấy đầu linh trùng của đối phương bức thành bộ dáng như vậy.

Xem ra lúc trước mặc dù hắn biết tên nam tu sĩ nhân tộc kia không tầm thường, thế nhưng vẫn có phần đánh giá thấp đối phương.

Người này khó giải quyết như thế, chỉ sợ ba bốn vị Ma Tôn Hợp Thể hậu kỳ đại thành mới có phần nắm chắc đối phó với hắn.

Trong lòng Ma tộc đầu trọc không khỏi kinh ngạc, suy ngẫm đánh giá.

Nhưng mà nhãn châu của hắn lập tức xoay động, bỗng nhiên khóe miệng hơi mấp máy, truyền âm tới tên đồng bạn.