Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 1939: Sát thần yêu nghiệt

Lục Thiếu Du cưỡng ép đè xuống chấn động nhưng há mồm phun búng máu:

– Phụt!

– Thu!

Thủ ấn thay đổi, Tử Lôi Huyền Đỉnh bị Lục Thiếu Du triệu hồi thu vào đan điền khí hải. Cơ thể hổ biến to lớn rút nhỏ biến thành hình người.

Làm xong tất cả, mặt mày Lục Thiếu Du vặn vẹo, khí thế ủ ũ, mặt trắng bệch nhưng sát khí và sát ý không hề giảm. Tử Lôi Huyền Đỉnh bị thu về, lôi vân màu tím biến mất, không gian còn đang run rẩy giây lát mới lặng xuống. Tuy nhiên sát khí ngút trời xen lẫn mùi máu vẫn tràn ngập trong sơn mạch Thiên Môn cốc.

Bên dưới sát ý máu chảy thành sông, khắp nơi là mảnh vụn xác chết. Sơn mạch bị máu nhuộm đỏ.

Một đợt oanh kích qua đi, một trăm năm mươi vạn nhân mạch của ba sơn môn chỉ còn lại khoảng vạn người mình đầy vết thương, què quặt. Mới rồi chiêu tử kim huyền lôi oanh kích của Lục Thiếu Du giết mấy chục vạn người, một trăm năm mươi vạn đệ tử ba sơn môn coi như toàn quân bị diệt.

Phía trời xa, mọi người hút ngụm khí lạnh:

– Phù!

Bọn họ chưa lấy lại tinh thần từ cơn giật mình, nhìn chằm chằm thanh niên áo xanh đứng trên cao. Hắn không phải người bình thường, đây chính là yêu nghiệt, là sát thần.

Kim Sí Vương, Hắc Linh Vương, Đạm Thai Tuyết Vi, Lạc Kiến Hồng tặc lưỡi kinh thán:

– Phi Linh môn khó trêu vào.

May mắn sơn môn của bọn họ quen thân cùng Lục Thiếu Du, nếu ai chọc vào hắn sẽ rất khó sống.

Thấy Lục Thiếu Du bị thương, Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh nhảy lên, chỉ mấy lần nhảy vọt hai nàng đã đến bên cạnh Lục Thiếu Du.

– Thiếu Du, Chàng có sao không?

Tiểu Long đã trở về hình người, còn có Lục Tâm Đồng, Dương Quá, Sát Phá Quân, Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử đều đến bên cạnh Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du xua tay ra hiệu, nhếch môi cười nói:

– Ta không sao, không có gì nghiêm trọng.

Nụ cười này treo vết máu khiến người nhìn lòng lạnh lẽo.

Mọi người yên lòng, rung động nhìn bộ dạng Lục Thiếu Du, thẫn thờ thật lâu.

Lục Tâm Đồng chạy tới bên cạnh Lục Thiếu Du:

– Ca ca bị sao vậy?

Tay Lục Tâm Đồng kéo một người, là Gia Cát Tử Vân của Lan Lăng sơn trang. Mặt Gia Cát Tử Vân trắng bệch, máu chảy ròng ròng, dường như bị Lục Tâm Đồng chà đạp dữ dội. Lục Tâm Đồng biết Gia Cát Tử Vân là nhi tử của Gia Cát Tây Phong, thấy ca ca bắt giữ Gia Cát Tây Phong nên Lục Tâm Đồng cũng bắt luôn Gia Cát Tử Vân.

Lục Thiếu Du khẽ nói:

– Tạm giữ mạng nhỏ của hắn lại.

Lục Thiếu Du liếc qua Gia Cát Tử Vân, có lẽ giữ người này lại còn có chỗ dùng.

Trong ba sơn môn vốn có hai mươi bốn cường giả Tôn cấp, cộng thêm Gia Cát Tây Phong là hai mươi lăm Tôn cấp. Trừ Gia Cát Tây Phong bị bắt ra lúc này chỉ còn lại năm cường giả Tôn cấp. Lục Thiếu Du vốn giết bốn người, đánh bị thương mười hai người, tổng cộng hai mươi sáu nạn nhân. Hai mươi sáu cường giả Tôn cấp chết trong tay một mình Lục Thiếu Du, chiến tích máu me khiến người bị rung động.

Giữa không trung chỉ có năm Tôn cấp còn sống. Trừ ba Tôn cấp lục trọng Phá Vũ Tôn Giả, Thanh Sát Tôn Giả, Âm Nguyệt Tôn Giả ra còn hai Tôn cấp ngũ trọng. Một người là Vũ Tôn ngũ trọng, đang bị Thánh Vũ Thiên Tôn hòa Thánh Linh Thiên Tôn thêm vào Thánh Pháp Thiên Tôn luyện chế hai khôi lỗi bát giai vây công, đã tới mức không chống đỡ nổi nữa.

Một người khác là Tôn Giả ngũ trọng của Lan Lăng sơn trang, đang bị mấy Tôn cấp ngũ trọng Thiên Phong Tôn Giả, Tình Linh Tôn Giả bao vây, cũng đã tới lúc đèn cạn dầu.

Trong vây công tuy mọi người có thực lực tuyệt đối áp đảo đối thủ nhưng không dám gấp gáp làm thịt ngay. Đều là Tôn cấp ngũ trọng, lỡ đối phương tự bạo hồn ảnh kéo người chết chùm thì rất rắc rối. Hồn anh Vũ Tôn ngũ trọng tự bạo đủ sức đánh gục Tôn cấp lục trong, dù mọi người có hợp sức cũng khó đối kháng lại hết.

Cho nên mọi người đánh nhau vẫn có hạn độ, vừa không để đối thủ trốn thoát vừa không dám dồn ép quá đáng.

Phá Vũ Tôn Giả, Âm Nguyệt Tôn Giả, Thanh Sát Tôn Giả cực kỳ thê lương và oán hận tột độ lạnh lùng quát:

– Lục Thiếu Du, Hóa Vũ tông ta không bao giờ tha cho ngươi!

– Lan Lăng sơn trang ta với ngươi không chết không ngừng với ngươi!

– Hắc Sát giáo không đội trời chung với ngươi!

Thanh âm vang vọng trên chín tầng mây, làm mang tai mọi người run rẩy.

Lục Thiếu Du cười nhạo:

– Không chết không ngừng thì làm sao? Ngươi cảm thấy các ngươi có thể uy hiếp được ta sao?

Thánh Vũ Thiên Tôn hét to một tiếng:

– Chết đi!

Thánh Vũ Thiên Tôn cùng Thánh Linh Thiên Tôn dốc sức tấn công. Hai người giơ tay nhấc chân khuấy động lực lượng thiên địa hùng hậu. Thánh Vũ Thiên Tôn, Thánh Linh Thiên Tôn mang theo cột sáng công kích khủng bố đụng mạnh vào Vũ Tôn ngũ trọng của Hóa Vũ tông.

Thánh Vũ Thiên Tôn, Thánh Linh Thiên Tôn dốc sức tấn công, uy thế kinh người khủng khiếp làm không gian dọc thế đi đều nứt rạn. Cảm giác thời gian chơi đùa đến đây là hết, hai người nhanh như tia chớp mạnh mẽ giết đối thủ.

Mắt Vũ Tôn ngũ trọng của Hóa Vũ tông tràn ngập độc ác:

– Bản tôn liều mạng với các ngươi!

Vũ Tôn ngũ trọng gặp mấy đợt trọng kích vốn đã khó đỡ một Vũ Tôn ngũ trọng đỉnh phong, một Linh Tôn ngũ trọng đỉnh phong hợp tác công kích. Một linh một vũ phối hợp, hỗ trợ lẫn nhau khiến Vũ Tôn ngũ trọng của Hóa Vũ tông chỉ có nước bị đè đầu đánh.

Vũ Tôn ngũ trọng của Hóa Vũ tông hét xong làm cú chót liều mạng, kết thủ ấn, gã dự định tự bạo hồn anh. Đến tình huống này đã không cách nào trốn thoát, dù chết cũng không để đối thủ sống thoải mái. Người tu luyện đến trình độ này không ai hiền lành, đều được rèn luyện từ các tình huống hiểm nguy.

Vũ Tôn ngũ trọng sắp tự bạo hồn anh, Thánh Vũ Thiên Tôn, Thánh Linh Thiên Tôn không dám cứng đối cứng.

– Tự bạo hồn anh, rút mau!

Ánh sáng dưới chân hai người chợt lóe, nhanh chóng thụt lùi.

Vũ Tôn ngũ trọng đang định tự bạo hồn ảnh nổi điên hét to:

– Trốn đi đâu? Bản tôn có chết cũng phải kéo một đệm lưng!

Vũ Tôn ngũ trọng chuẩn bị tự bạo hồn anh làm sao dễ dàng tha cho Thánh Vũ Thiên Tôn, Thánh Linh Thiên Tôn?

Tự bạo hồn anh khiến thực lực tăng lên nhiều, tốc độ của Vũ Tôn ngũ trọng nhanh hơn. Phải nói Vũ Tôn ngũ trọng của Hóa Vũ tông tính cách khá điên cuồng, kiên quyết không chịu bỏ qua cho Thánh Vũ Thiên Tôn, Thánh Linh Thiên Tôn.

Thánh Pháp Thiên Tôn Tiết Linh Phượng khống chế Cửu Tinh Khốn Long trận, mọi thứ trong trận đều nằm trong lòng bàn tay của nàng. Thánh Pháp Thiên Tôn Tiết Linh Phượng thấy vậy vận dụng hai khôi lỗi bát giai chặn đường Vũ Tôn ngũ trọng. Hai khôi lỗi đánh ra một năng lượng thất luyện chấn mở sóng gợn không gian lăn tăn teàn ra phương xa.

Hai khôi lỗi bát giai oanh kích nhưng lúc này thực lực của Vũ Tôn ngũ trọng tăng mạnh, khí thế lên đến Vũ Tôn lục trọng.

– Tránh ra cho ta!

Khí thế ngút trời tuôn ra như muốn kết nối cùng thiên địa, năng lượng khủng bố cuồn cuộn, hai quyền oanh kích.

Bùm bùm bùm!

Hai quyền ấn đụng vào đòn công kích từ hai khôi lỗi. Tựa như thiên thạch va chạm, lực lượng đụng độ bắn ra hỏa hoa. Kình khí khủng bố khuếch tán, không gian runrẩy.