Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 1947: Bồi thường tinh thần

Trong không gian hỗn loạn dù là cường giả Tôn cấp bình thường cũng khó thể nhìn rõ ràng bên trong. Khi kình khí tan biến, hai bóng người hiện ra trên bầu trời, nhiều người ánh mắt sửng sốt. Lúc này trong không trung trừ Yết Sát Tôn Giả ra một thân hình khổng lồ đen thui bay lơ lửng.

– Gru!

Bóng đen xuất hiện, tia sáng đen lóe lên, đột nhiên khuếch tán, thiên địa mênh mông vang tiếng khe khẽ, thanh âm như tiếng phượng hoàng hót, mọi người nghe vào tai bỗng chốc linh hồn run lẩy bẩy.

Bùm!

Ánh sáng đen đổ ập xuống, toàn bộ không gian dưới đất run rẩy. Mọi người kinh sợ thấy rõ ràng một vật khổng lồ xuất hiện trên bầu trời.

Cùng với vật khổng lồ xuất hiện, khí thế thê lương như tồn tại từ viễn cổ lặng lẽ lan tràn. Khí tức này khiến linh hồn mọi người run rẩy.

Trên bầu trời, vật khổng lồ toàn thân đen thui, ánh sáng đen rợp trời bao phủ. Hình dạng giống chim đại bàng, cánh đen bóng, đôi mắt to sắc bén, thân hình to ngàn thước. Đôi cánh khổng lồ vỗ đập, cả bầu trời vào phút này đều run rẩy. Không gian dưới đôi cánh vỡ ra từng tấc, khe nứt đen thui hiện ra phía chân trời. Mọi người bên dưới thân hình to lớn có cảm giác không chống cự nổi, khí thế khiến linh hồn người lạnh lẽo.

Khí thế này làm trong không gian trừ Tiểu Long ra tất cả yêu thú, linh thú bị ức chế, nhưng linh thú thì bị ảnh hưởng nặng hơn.

Các tiếng kinh thán vang lên:

– Cửu Thiên Côn Bằng, là Cửu Thiên Côn Bằng!

Nhiều cường giả nhìn bản thể Cửu Thiên Côn Bằng của Hắc Vũ đều ngạc nhiên vô cùng. Linh thú Cửu Thiên Côn Bằng rất hiếm thấy, nghe đồn đã tuyệt chủng, ai ngờ được dịp trông thấy.

Thiên Dương Tôn Giả nhìn chằm chằm bản thể Hắc Vũ, tràn ngập giật mình kêu lên:

– Bắc Minh có cá gọilà côn, giương cánh cửu thiên gọi là bằng, dục hỏa trọng sinh mà hóa phượng, âm dương tương sinh đồ đằng long. Đây là Cửu Thiên Côn Bằng!

Cửu Thiên Côn Bằng là một loại linh thú huyết mạch dưới linh hoàng, đồn rằng cùng Cửu Vĩ Thiên Hồ, một linh thú một yêu thú này gần bốn thú hoàng tộc nhất.

Yết Sát Tôn Giả cực kỳ giật mình, hết hồn nhìn bản thể Hắc Vũ:

– Cửu Thiên Côn Bằng, hèn gì lực lượng không gian mạnh như thế, hóa ra là

Cửu Thiên Côn Bằng!

Hèn gì thiên phú không gian của đối phương mạnh như vậy, hóa ra là linh thú Cửu Thiên Côn Bằng khủng bố.

Hắc Vũ hóa thân bản thể, trong cái mỏ sắc nhọn phát ra thanh âm như chuông đồng:

– Ta chờ xem ngươi làm sao vượt mặt ta được, linh khí phòng ngự địa giai cũng không có hiệu quả với ta!

Mắt Hắc Vũ lóe tia sáng, trong trạng thái bản thể mới phát huy công kích mạnh nhất của mình được.

Biểu tình của Yết Sát Tôn Giả cực kỳ khó xem, nếu là linh thú bát giai hậu kỳ bình thường còn đỡ, lão có thể đối kháng lại. Nhưng đây là linh thú Cửu Thiên Côn Bằng khủng bố, linh thú bình thường không thể so sánh.

Hắc Vũ hét to một tiếng:

– Lui xuống cho ta!

Đôi cánh to đập, ánh sáng đen đậm đặc lan tràn trên bầu trời, che rợp trời. Năng lượng đáng sợ hủy thiên diệt địa ập hướng Yết Sát Tôn Giả, cơ thể cao lớn chớp mắt đến trước mặt lão, tốc độ nhanh đến tột đỉnh.

Ầm ầm ầm!

Biểu tình của Yết Sát Tôn Giả trầm trọng, cứng rắn nghênh đón. Hai lực công kích lại va chạm, lực công kích xé rách không gian, vang tiếng nổ đì đùng.

Yết Sát Tôn Giả, Phong Vũ Tôn Giả, Liễm Linh Tôn Giả dốc hết sức ra. Nhưng ba người Mang Linh lão tổ, Thiên Dương Tôn Giả Vân Phi Hồng, Hắc Vũ cũng hết sức, muốn tấn công Lục Thiếu Du là điều không thể. Hắc Vũ, Mang Linh lão tổ, Thiên Dương Tôn Giả Vân Phi Hồng không dễ chọc.

Trên bầu trời, Yết Sát Tôn Giả dốc hết sức muốn lao hướng Lục Thiếu Du.

Hắc Vũ hét to một tiếng:

– Còn muốn đi qua? Thực lực của ngươi chưa đủ!

Thân hình khổng lồ lại chặn đường Yết Sát Tôn Giả.

Yết Sát Tôn Giả nét mặt sa sầm nói:

– Tránh ra cho ta!

Yết Sát Tôn Giả kết thủ ấn, giây lát tay cầm vũ linh khí hình loan đao. Yết Sát Tôn Giả bước ra một bước, sóng không gian khuếch tán. Hai tay Yết Sát Tôn Giả cầm đao, loan đao xẹt qua, khí thế kinh khủng dâng trào. Một nhát đao xẻ không gian lộ ra khe nứt đen thui.

Khe nứt không gian lộ ra, mọi người cảm giác không khí cực kỳ nặng nề. Khe nứt không gian sâu thăm thẳm như có thể nuốt cả linh hồn, khiến người rợn tóc gáy. Nhát đao khủng bố chém hướng Hắc Vũ.

Vù vù vù!

Bản thể khổng lồ của Hắc Vũ đập đôi cánh, bầu trời rung rinh theo, thân hình cắt vỡ không gian. Trong nháy mắt hai cánh Hắc Vũ cắt vỡ không gian, đột nhiên có vầng sáng đen xuất hiện quanh nhát đao, phong tỏa đao lại.

Vù vù vù!

Nhát đao khủng bố có uy lực khủng khiếp xẻ đôi không gian, sức mạnh đáng sợ đụng vào vầng sáng đen. Trên vầng sáng đen có vết nứt dài, các vết nứt nhỏ hơn như mạng nhện lan tràn ra nhưng lập tức khép lại, phục hồi như ban đầu. Nhát đao khủng bố xé rách không gian nhưng lúc này không thể xé ra không gian mà Hắc Vũ giam cầm.

Cộp cộp!

Phản lực mạnh mẽ đẩy Yết Sát Tôn Giả thụt lùi mấy bước, lão lảo đảo lùi ra sau, con ngươi co rút. Thực lực của Cửu Thiên Côn Bằng trong trạng thái bản thể mạnh hơn Yết Sát Tôn Giả đã tưởng.

Phía xa, Mang Linh lão tổ hét to:

– Phong Vũ, ngươi lui xuống đi!

Ánh mắt Mang Linh Tôn Giả âm trầm lạnh băng, lại lao vào Phong Vũ Tôn Giả.

Mãi không đột phá vòng vây của Mang Linh Tôn Giả được, Phong Vũ Tôn Giả hừ lạnh một tiếng:

– Mang Linh, mấy năm nay thực lực của ngươi tiến bộ rất nhanh. Nếu là trước kia thì ta còn e ngại công kích linh hồn của ngươi mấy phần, nhưng hiện tại khó thể làm gì ta được!

Phong Vũ Tôn Giả kết thủ ấn, mới rồi lão còn khen công kích linh hồn của Mang Linh lão tổ nhưng giây sau tỏ ra chẳng hề e sợ. Phong Vũ Tôn Giả tung quyền ấn, lực lượng hùng hồn kéo theo năng lượng thiên địa mênh mông tụ tập lại.

Mắt Mang Linh Tôn Giả lóe sáng, khẽ hừ:

– Thì ra là linh khí phòng ngự linh hồn, nhưng e rằng chưa đủ sức ngăn cản công kích linh hồn của ta!

Thế công của Mang Linh Tôn Giả chẳng hề chậm lại.

Phong Vũ Tôn Giả lạnh lùng quát:

– Phải thử mới biết!

Năng lượng tụ tập trong tay Phong Vũ Tôn Giả, một quyền ấn đánh ra. Vang tiếng nổ trầm đục, không gian đằng trước quyền ấn, một khe hở không gian đen thui nhanh như tia chớp lan tràn rồi bay hướng Mang Linh lão tổ.

Uy thế đó làm Mang Linh lão tổ cảm nhận lực lượng khủng bố từ tia chớp này bỗng chốc ánh mắt sắc bén sa sầm, linh lực hoàn toàn bùng nổ. Trong tay Mang Linh Tôn Giả tụ tập cột sáng linh hỏa to lớn va chạm mạnh với quyền ấn bắn tới.

Bùm bùm bùm!

Cú va chạm hung hãn, kình khí khủng bố làm Mang Linh Tôn Giả bị đẩy lùi, lửa ngập trời bị đẩy tan, trong phút chốc khó thể ngăn cản Phong Vũ Tôn Giả.

Phong Vũ Tôn Giả cười to bảo:

– Mang Linh, ta nói rồi, ngươi không ngăn ta được.

Phong Vũ Tôn Giả đẩy lui Mang Linh Tôn Giả rồi lại lao hướng Lục Thiếu Du.

Mang Linh Tôn Giả hừ lạnh một tiếng:

– Hừ! Trở về cho bản tôn!

Mang Linh Tôn Giả đột nhiên vung trường bào, một sợi dây thừng màu trắng nhanh như tia chớp bay ra. Dây thường màu trắng như có muôn vàn tia chớp, uy hiếp linh hồn hùng hậu bay hướng Phong Vũ Tôn Giả.