Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 2102 Niếp Phong xuất chiến 2

  • Sư tỷ, hay là ngươi xuất thủ trước đi. Những người già trong thôn ta từng nói, không thể đánh nữ nhân.

Niếp Phong cười ngu ngơ.

– Ngươi!

Hoàng Tĩnh Ngọc nghe vậy, còn tưởng rằng Niếp Phong cố ý nhắm vào nàng. Miệng yêu kiều quát lên một tiếng, cánh tay mang theo một đạo quyền ấn, chân khí rót vào trong quyền ấn, kình khí chớp động.

Sưu.

Thân thể mềm mại của Hoàng Tĩnh Ngọc lóe lên, tốc độ cực nhanh mang theo một đạo tàn anh. Trước quyền ấn, thanh âm bạo liệt, trầm thấp vang lên, sau đó nhanh chóng đánh về Niếp Phong.

Vẻ mặt Niếp Phong không có quá nhiều biến hóa, ánh mắt nhìn về công kích của Hoàng Tĩnh Ngọc lóe lên. Ngay khi thân ảnh Hoàng Tĩnh Ngọc còn cách bản thân ba thước, Niếp Phong rốt cuộc đã có động tác, mũi chân điểm nhẹ mặt đất, quang mang lóe lên, thân hình giống như một chiếc lá rụng bay sang chỗ khác.

Sưu.

Trong sát na, Niếp Phong tránh khỏi công kích của Hoàng Tĩnh Ngọc.

Công kích của Hoàng Tĩnh Ngọc thất bại, đôi mắt xinh đẹp kia lập tức có chút biến hóa. Thủ ấn trong tay lần nữa được kết, quang mang quanh thân lóe lên, quang mang màu xanh đại thịnh. Cánh tay mềm mại duỗi ra, bàn tay trắng như ngọc giương lên, đột nhiên đánh xuống.

Sưu..

Cong ngón búng ra, thân ảnh xinh đẹp, mềm mại chớp động. Thân ảnh vừa mới đáp xuống đất, năm đạo thủy trụ trong tay Hoàng TĨnh Ngọc tạo thành năm đạo thủy nhận cắt ngang không khí, bắn về phía Niếp Phong.

Nhìn năm đạo thủy nhận bắn tới, ánh mắt Niếp Phong lóe lên, cùng một lúc, thân ảnh giống như một con thỏ nhảy lên, tránh được bốn đạo thủy nhận. Đạo thủy nhận thứ năm lại không có cách nào tránh được, vẻ mặt hắn trầm xuống, một đạo chưởng ấn lập tức va chạm với thủy nhận. Chưởng ấn khiến cho không khí lắc lư, mang theo tiếng xé gió.

Sưu….

Hai cỗ lực lượng va chạm, lập tức hóa thành kình khí tản đi. Thân hình Niếp Phong lảo đảo lui về phía sau hai bước, chân phải dùng sức dậm mạnh lên mặt đất, lúc này thân hình mới đứng vững được.

Phanh.

Thủy cầu cường hãn xoay tròn, kình khí áp bách lan tràn ra không trung, uy lực cực kỳ không tầm thường.

Nhìn thủy cầu kia đánh tới, vẻ mặt Niếp Phong trầm xuống, bước chân bước lên một bước, cánh tay đột nhiên đánh ra một đạo thủ ấn huyền ảo, chân khí rót vào, cánh tay lập tức run lên.

Thân ảnh Niếp Phong lóe lên, bàn chân dậm mặt đất, chân khí từ trong đan điền tràn ra. Một đạo chưởng ấn lập tức được đánh ra, quang mang bắn ra bốn phía đem theo kình khí rung động.

– Khai Sơn chưởng.

Niếp Phong hét lớn một tiếng, chưởng ấn được đẩy ra. Đây chính là Khai Sơn chưởng mà sư phụ truyền cho hắn. Khai Sơn chưởng này có xu thế phá núi, chân cùng eo hợp thành một góc độ, lại phối hợp với chân khí trong đan điền, uy lực không thể khinh thường. Hai năm qua, Niếp Phong đã nhiều lần tu luyện hai bộ vũ kỹ, Khai Sơn chương này chính là một bộ vũ kỹ Tinh cấp trong này
Chưởng ấn trong tay Niếp Phong đánh ra, chưởng ấn trong lúc vô hình lưu lại một đường vòng cung trong không khí, chưởng ấn dường như xuyên thấu không khí, trong sát na va chạm với thủy cầu do Hoàng Tĩnh Ngọc ngưng tụ. Cả hai va chạm, hai cỗ kình khí cường hãn va chạm, hai cỗ lực lượng giằng co.

Trong chớp mắt, chưởng ấn bắt đầu trở nên trong suốt. Tốc độ xoay tròn của thủy cầu cũng chậm lại.

Phanh Phanh.

Thanh âm trầm thấp, bạo liệt vang vọng. Hai đạo công kích ầm ầm bạo phát, kình khí gào thét, hai người đồng thời bị đẩy lùi lại mấy bước. Lần giao phong này dường như không có ai chiếm được tiện nghi.

– Thực lực không kém, hai người đều không tệ a.

Hai người giao thủ khiến cho không ít cường giả Phi Linh môn trên đài cũng phải mở miệng khen, hai người trẻ tuổi này quả thực bất phàm.

– Hoàng Tĩnh Ngọc nhanh nhẹn, phối hợp với bốn loại thuộc tính, uy lực càng thêm mạnh mẽ.

Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh nói.

– Niếp Phong dùng bất biến ứng vạn biến, căn cơ kiên cố, Hoàng Tĩnh Ngọc không có cách nào rung chuyển tới hắn. Công kích không ngừng cũng không thể khiến cho Niếp Phong bối rối.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.

– Nếu tính thực lực chỉnh thể, hai người dường như không kém xa, thắng bại khó phân. Thế nhưng từ tình huống trước mắt xem ra, vẫn là Hoàng Tĩnh Ngọc chiếm chút thượng phong, tu vi cũng cao hơn một chút.

Lộc Sơn lão nhân nói.

– Niếp Phong có thể đem vũ kỹ Tinh cấp sơ giai tu luyện tới trạng thái chống lại vũ kỹ Tinh cấp cao giai do Hoàng Tĩnh Ngọc thi triển, đây không phải là điều mà người bình thường có thể làm được.

Thiên Thủ Quỷ Tôn khẽ cau mày, có chút lo lắng cho ái đồ. Dùng ánh mắt của hắn, đương nhiên có thể thấy được sự bất phàm của Niếp Phong.

Phanh Phanh.

Giữa sân, sau khi Hoàng Tĩnh Ngọc dùng một chiêu đẩy lùi Niếp Phong, lại một lần nữa công kích, khiến cho đám người Đoan Mộc Hồng Chí, Trịnh Thánh Kiệt không khỏi chăm chú nhìn vào hai người.

Sưu.

Không có cách nào chiếm tiện nghi trước mặt Niếp Phong, đôi mắt xinh đẹp của Hoàng Tĩnh Ngọc lóe lên, thân ảnh xinh đẹp kéo theo một đạo tàn ảnh, nhanh chóng đánh tới trước người Niếp Phong. Chân khí thuộc tính hỏa vận chuyển, thủ ấn trong tay đánh ra, quanh thân lập tức nóng bỏng. Chân khí xuyên qua năng lượng thuộc tính hỏa, chưởng ấn ngưng tụ. Chưởng ấn bỗng nhiên đánh ra, cái miệng nhỏ nhắn quát khẽ:

– Sí Diễm Chưởng.

Tinh quang trong mắt Niếp Phong lóe lên, chân trái điểm nhẹ mặt đất, quang mang lóe lên, thả người nhảy ra. Quyền trái ầm ầm nghênh đón về phía trước. Chân khí thuộc tính thổ mang theo kình khí cường hãn, đột nhiên từ trong nắm tay bắn ra, trùng điệp nện vào phía trên chưởng ấn nóng bỏng.

Phanh.

Một thanh âm trầm thấp vang lên, kình khí cường hãn tản ra bốn phía. Niếp Phong lập tức cảm giác trên nắm tay mình có một cỗ lực lượng nóng bỏng khổng lồ trút xuống. Cảm giác đau đớn kịch liệt từ trên cánh tay trái truyền ra. Thân hình hắn không tự chủ được mà lảo đảo lui lại, chân khí trong cơ thể cuồn cuộn.

Khục.

Thân hình Niếp Phong lảo đảo lùi lại hơn mười bước, hai chân bám chặt mặt đất lúc này thân thể mới đứng vững, đồng thời cưỡng ép ngăn chặn chân khí trong cơ thể, thực lực của đối phương so với hắn mạnh hơn không ít.

– Niếp Phong dường như sắp thất bại.

Đệ tử bốn phía kinh ngạc nhìn chăm chú vào hai người. Phần đông ánh mắt đều rung động vì Niếp Phong. Nếu như ở ngày hôm trước mà có ai nói Niếp Phong có thể chiến một trận với Hoàng Tĩnh Ngọc, sợ rằng tất cả các đệ tử đều cười tới rụng răng. Thế nhưng bây giờ tất cả mọi người chỉ có thể sợ hãi cùng với thán phục. Hai người này giao thủ với nhau, sợ rằng cũng có thể đại biểu cho thực lực của thế hệ trẻ tuổi trong Phi Linh môn.

– Lại tới.

Hoàng Tĩnh Ngọc dùng một chiêu đạt được lợi thế, rốt cuộc cũng chiếm được một chút tiện nghi cho nên nàng không thể bỏ qua cơ hội lần này. Vừa mới nói xong, bước chân biến ảo, thân thể kéo theo một đạo tàn ảnh, chân khí thuộc tính phong tràn ra. Tốc độ lần này so với vừa rồi rõ ràng càng thêm nhanh chóng. Trong không gian vang lên tiếng xé gió, nàng hiểu rõ ưu thế của mình ở đâu cho nên Hoàng Tĩnh Ngọc lúc này đang thi triển công kích có lợi nhất với bản thân mình.

Thân ảnh xinh đẹp lập tức đi tới trước người Niếp Phong. Hoàng Tĩnh Ngọc lần nữa đánh ra một đạo quyền ấn mang theo kình phong cuồng bạo đánh tới