Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 2112 Minh chủ đế đạo

  • Nếu như Thiên Kiếm môn cùng Vạn Thú Tông kết minh cùng bọn họ, hoàn cảnh khi đó đối với chúng ta mà nói có chút khó khăn, hay nói cách khác là vô cùng xấu.

Đạm Đài Tuyết Vi ngẩng đầu nói.

– Chư vị, Thiên Kiếm môn cùng Vạn Thú Tông chúng ta có thể thương nghị sau, có lẽ Thiên Kiếm môn cùng Vạn Thú Tông cũng đang xem động tác của chúng ta.

Lục Thiếu Du nói.

– Lục lão đệ nói có lý, bất luận như thế nào chúng ta cần kết minh trước thì hơn.

Lạc Kiến Hồng nói.

Mọi người gật đầu, đã có chung ý kiến, bất luận như thế nào bọn họ phải kết minh trước. Hiện tại đám người Lan Lăng sơn trang đã kết minh với các sơn môn khác. Điều này đối với bọn họ mà nói đã là một loại uy hiếp.

Mọi người sau đó lại thương nghị một ít chi tiết bên trong, nói chung cũng không có chuyện gì lớn, thế nhưng sau khi nhất trí đồng ý, mọi người đều muốn bầu ra một minh chủ, phụ trách việc liên lạc, thông báo cho tất cả các sơn môn.

Mà nói tới vị trí minh chủ này mọi người nhìn nhau, đương nhiên phải tìm một người mà tất cả mọi người đều phải đồng ý mới được. Vì công bằng để đạt được mục đích cuối cùng, vị trí minh chủ này mỗi mười năm đổi một lần. Minh chủ phải do tất cả các sơn môn nhất trí lựa chọn, tất cả nhất môn chi chủ viết tên một người vào trong giấy, ai đạt được nhiều người tán thành nhất thì sẽ đảm nhiệm chức vị minh chủ.

Mà quyết định của minh chủ chính là quyết định của tất cả các sơn môn lớn, đến lúc nó nếu có hơn phân nửa sơn môn không đồng ý thì quyết định này cũng không có hiệu quả. Mà nếu có hơn một nửa sơn môn đồng ý thì cũng có thể bãi nhiệm minh chủ hiện tại.

Minh chủ đầu tiên mọi người chọn ra đều được ghi trên một tờ giấy. Lục Thiếu Du có chút bất đắc dĩ, bản thân hắn cũng không thể ghi tên bản thân mình vào, mà có hai vị nhạc phụ ở đây, hắn ghi tên ai vào cũng không được, rơi vào đường cùng, Lục Thiếu Du trực tiếp bỏ quyền trống.

Mà kết quả cuối cùng lại khiến cho Lục Thiếu Du cảm thấy hơi bất ngờ. Kết quả chính là toàn bộ nhất môn chi chủ của chín sơn môn đều ghi tên Lục Thiếu Du. Lý do chọn Lục Thiếu Du, tất cả mọi người đều hiểu rõ, nếu như là người khác, trong lòng mọi người ít nhiều sẽ không đồng ý.

– Thịnh tình của chư vị tiểu tử sợ rằng không có cách nào chối cãi.

Lời này của Lục Thiếu Du cũng không phải là khách khí, tất cả các sơn môn lớn kết minh, hắn trở thành minh chủ đầu tiên, áp lực không nhỏ.

– Thiếu Du, tất cả mọi người đã tín nhiệm con thì con cũng không nên từ chối.

Lữ Chính Cường nói với Lục Thiếu Du.

– Lục chưởng môn, tất cả các sơn môn lớn đều đồng ý, ngươi không nên từ chối. Ngươi có thể đảm nhiệm được chức vị này hay không, ta tin trong lòng mọi người đều hiểu rõ, cho nên ngươi không được từ chối.

Đạm Đài Tuyết Vi nói.

Những người còn lại đều tỏ vẻ ủng hộ, Lục Thiếu Du đứng dậy, nhìn mọi người rồi thi lễ nói:

– Nếu như chư vị đã tín nhiệm tiểu tử như vậy, vậy thì tiểu tử cung kính không bằng tuân mệnh, đa tạ chư vị đã tin tưởng.

– Ha ha, Lục lão đệ. Lan Lăng sơn trang, Nguyệt Long các cùng các sơn môn khác như Huyễn Hồn môn kết minh gọi là Thiên Địa minh, chúng ta cũng không thể không có tên a.

Lạc Kiến Hồng khẽ mỉm cười nói.

– Thiên Địa Minh sao? Khẩu khí thật lớn.

Lục Thiếu Du mở miệng cười cười, lập tức nói:

– Chư vị, chư vị cảm thấy cái tên Đế Đạo Minh thế nào?

– Đế Đạo Minh, không tệ. Vậy thì lấy tên là Đế Đạo Minh đi.

Ô Chấn Vũ cười nói, mọi người cũng không có ý kiến gì. Đế Đạo Minh đã được thành lập như vậy. Tất cả các sơn môn lớn kết minh, cử hành nghi thức kết minh trong Phi Linh môn. Đế Đạo Minh được thành lập, tin tức trong đêm nhanh chóng được Ám đường của Phi Linh môn truyền ra bên ngoài.

Đệ tử Phi Linh môn biết được chưởng môn trở thành minh chủ Đế Đạo Minh đều cao hứng không thôi, bởi vì điều này vô hình trung cũng làm tăng địa vị của Phi Linh môn.

Mà trong một đêm, đối với rất nhiều đệ tử trẻ tuổi trong Phi Linh môn mà nói, tất cả đều vô cùng khẩn trương. Suốt đêm có không ít đệ tử Phi Linh môn tiến về quảng trường trên thành Hoa Môn. Hôm nay tất cả đệ tử thân truyền của các sơn môn lớn thi đấu, lần thi đấu này được cử hành trên quảng trường thành Hoa Môn. Nếu như đi chậm, đến lúc đó sẽ không còn chỗ ngồi.

Sáng sớm hôm sau, khi sắc trời vừa sáng, mặt đất còn được phủ bởi một làn sương như tấm lụa mỏng. Cả Phi Linh sơn mạch lúc này tràn ngập trong sương mù mông lung, giống như tiên cảnh.

Sắc trời vừa mới hơi sáng thì trên quảng trường Phi Linh môn đã có dòng người tấp nập. Liếc mắt nhìn xuống phía dưới cũng có ba mươi lăm vạn người. Già trẻ, nam nữ đều có, cũng có không ít người còn đang chạy tới.

Phù.

Niếp Phong thở ra một ngụm trọc khí, thủ ấn được thu lại, hai mắt mở ra. Ánh mắt lập lòe, cảm nhận chân khí trong cơ thể, hắn thấp giọng nói:

– Hôm nay nhất định phải cố gắng tiến vào top bốn mươi.

– Niếp Phong, ngươi cần phải cố gắng hơn nữa.

Bảo Nhi nói với Niếp Phong.

– Được được, ta sẽ cố gắng.

Niếp Phong nói.

Sưu Sưu.

Một lát sau, trong Phi Linh môn có không ít yêu thú phi hành vỗ cánh bay lên, tiến về phía thành Hoa Môn. Trên lưng yêu thú phi hành đều là đệ tử thân truyền trong các sơn môn lớn. Từng thân ảnh thiếu nam, thiếu nữ, khí chất bất phàm. Những người có thể tới đây đều là người nổi bật trong sơn môn của mình.

– Hồng Chí, hôm nay phải cẩn thận một chút. Trước mặt đệ chính là đệ tử của những sơn môn lớn đó.

Trên lưng yêu thú phi hành, Đoan Mộc Y Y nói với Đoan Mộc Hồng Chí.

– Yên tâm đi tỷ tỷ, hiện tại đệ chính là đại sư huynh của Phi Linh môn, đệ sẽ không làm cho Lục đại ca mất mặt.

Đoan Mộc Hồng Chí kiên nghị nói.

Trong thành Hoa Môn, thời gian chậm rãi trôi qua. Bầu trời xanh thẳm, thời tiết không tệ, ánh mặt trời ôn hòa chiếu rọi mặt đất, thi thoảng có gió nhẹ thổi qua.

Chung quanh quảng trường tấp nập, thế nhưng cũng không tạo thành tiếng động lớn. Thời gian trôi qua, tất cả mọi người đều vô cùng chờ mong lần thi đấu giữa các đệ tử trẻ tuổi trong các sơn môn lớn.

Lần thi đấu giữa các sơn môn này Phi Linh môn đã sớm phát ra tin tức, mà đây cũng là ý tứ của Lục Thiếu Du. Mỗi một lần đại hội Tam tông Tứ môn đều danh chấn một phương, cực kỳ náo nhiệt. Phi Linh môn mượn cơ hội này cũng có thể làm cho thành Hoa Môn náo nhiệt hơn một chút. Về sau mỗi một lần chọn lựa đệ tử trẻ tuổi đều là đại sự trong thành Hoa Môn.

Tất cả đệ tử của các sơn môn lớn dưới ánh mắt chăm chú của mọi người cũng cưỡi yêu thú phi hành từ trên không trung mà lộ diện, cảnh này khiến cho không ít các thiếu nữ ở phía dưới lập tức chăm chú nhìn vào.

Sau khi tới quảng trường trong thành Hoa Môn, tất cả đệ tử các sơn môn lớn nối đuôi nhau đi ra. Chung quanh cửa vào lúc này chật ních, chúng đệ tử phải chen chúc mới có thể tiến vào quảng trường.