Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 2192 Lại gặp phiền toái!

Lục Thiếu Du lấy ra bình ngọc, lẽ ra còn bảy phần nhưng Thiên Độc Yêu Long đã dùng hai phần, còn lại phân cho Lục Tâm Đồng, Dương Quá, Phi Thiên Ngô Công cùng Tiểu Long, hẳn sẽ tìm được thêm cơ hội đột phá.

– Được!

Mọi người cùng gật đầu, tiếp nhận bình ngọc sau đó tìm nơi luyện hóa.

Khi mọi người đã tự tách ra tu luyện, Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu lĩnh ngộ Thời Không Lao Ngục của mình, hắn đã tính toán khi mình lĩnh ngộ thời gian sẽ dung hợp vào, tới lúc đó uy lực Thời Không Lao Ngục nhất định càng thêm cường hãn.

– Hô!

Thiên Sí Tuyết Sư cấp tốc bay nhanh, lướt qua núi non liên miên trùng điệp, sau khi đột phá tới thất giai hậu kỳ, tốc độ của hắn càng nhanh thêm một tầng.

Trong một dãy núi mênh mông, trên một ngọn núi có màu xanh đen như mực.

Sương mù bao phủ cả ngọn núi, nhìn qua tựa như một bức tranh thủy mặc.

Bên trong một khe núi, một thân ảnh trắng tuyết đang đứng, sắc mặt có chút tái nhợt, nhưng vẫn thật động lòng người, ánh mắt yêu mị, hấp dẫn thiên thành.

Sưu sưu!

Xa giữa không trung vài âm thanh tiếng xé gió truyền tới, ánh mắt nữ tử lộ tia ngưng trọng, thân ảnh chợt lóe nháy mắt biến mất ngay tại chỗ.

Sau khi nữ tử biến mất không lâu, mười mấy thân ảnh xuất hiện, đi đầu là một thanh niên ánh mắt tà mị, tâm thần hắn đang tỏa ra khắp thiên không.

– Vương tử, ba ngày trước có người gặp được Bạch Linh, tính toán thời gian hẳn là vừa ở nơi đây.

Một nữ tử xinh đẹp nói.

– Bạch Linh đang ở gần đây, kề bên này còn có khí tức của nàng, cẩn thận tìm kiếm cho ta, nhất định phải tìm ra!

Thanh niên tà mị nói, thân ảnh chợt lóe biến mất ngay tại chỗ.

– Sưu!

Bên trong dãy núi liên miên, một thân ảnh xinh đẹp lả lướt thỉnh thoảng chớp động, trong nháy mắt đã đi xa ngoài ngàn thước.

– Bạch Linh, ngươi trốn không thoát đâu, cả vùng núi này đều bị ta bao vây, xem ngươi còn có thể trốn đi nơi nào!

Một tiếng sóng âm không biết từ nơi nào xuyên thấu truyền tới.

Sóng âm cuồn cuộn quanh quẩn trong núi, mang theo thú uy thật lớn làm những yêu thú bình thường đều run rẩy, phủ phục không dám tùy tiện nhúc nhích.

Xuy!

Thân ảnh tuyết trắng đang cấp tốc bay nhanh trong núi đột nhiên ngừng lại, vẻ mặt ngưng trọng, khẽ cắn môi, thân ảnh lại biến mất ngay tại chỗ.

Bên trong Thiên Trụ giới, lại có dao động truyền ra, hai người Dương Quá cùng Lục Tâm Đồng cơ hồ đồng loạt đề thăng chân khí, quanh thân Lục Tâm Đồng tràn ngập hắc bạch quang mang liên tục luân phiên, độc khí nhè nhẹ quanh quẩn không gian, một cỗ chân khí cường hãn đang bắt đầu chậm rãi thăng lên.

Cách đó không xa chân khí của Dương Quá cũng đang kéo lên, không gian xung quanh dao động, một cỗ thổ hoàng sắc quang mang sáng ngời, tản ra hào quang chói mắt.

Thiên địa năng lượng bắt đầu hội tụ, biến thành cực kỳ hung hãn, giống như lốc xoáy truyền vào trong cơ thể Dương Quá.

Vài ngày trôi qua, khí tức của hai người cơ hồ đồng loạt tăng lên.

Phanh!

Một tiếng trầm đục truyền tới, hắc bạch quang mang tán loạn, chân khí Lục Tâm Đồng đột phá bình trướng bước lên Linh Tôn nhị trọng.

Sau một lát chân khí của nàng mới ổn định trở lại, hắc mang nồng đậm mang theo chân khí quỷ dị nháy mắt co rút lại.

Khi tia năng lượng cuối cùng bị cắn nuốt, Lục Tâm Đồng đột nhiên mở mắt.

– Hô!

Trên mi tâm hiện ra xích kim quang ấn cũng bắt đầu thu liễm trở lại, ngay sau đó Lục Tâm Đồng thở mạnh một hơi.

Cùng một thời gian không gian lại run lên, chân khí quanh thân Dương Quá ngày càng mạnh, cuối cùng lên tới đỉnh phong.

Hô!

Khi tia năng lượng cuối cùng tiêu tán, hết thảy yên tĩnh trở lại, Dương Quá mở mắt, một cỗ khí thế cường hãn đột nhiên lan tràn, đã thăng lên tới Vũ Tôn nhị trọng.

– Ngao!

Ba ngày sau chân khí của Tiểu Long lại kéo lên.

– Khí tức thật mạnh!

Mọi người đều bị kinh động, thân ảnh chợt lóe liền đi tới gần Tiểu Long.

– Tiểu Long đột phá, chân khí thật mạnh!

Lục Tâm Đồng có chút khiếp sợ, thực lực hiện tại của Tiểu Long đã hoàn toàn vượt trên nàng.

– Tiểu Long chính là Yêu Hoàng, thiên phú bẩm sinh thật làm người hâm mộ!

Dương Quá nói.

– Tâm Đồng, đại ca, chúc mừng hai người đã đột phá!

Lục Thiếu Du xuất hiện, trong lòng hắn hiểu rõ sau khi hai người dùng linh dịch nhất định có thể thăng lên.

Ánh mắt Lục Thiếu Du đảo qua, Phi Thiên Ngô Công đã tăng lên tới thất giai hậu kỳ, trong khoảng thời gian này xem như tiến bộ như bay.

– Ca ca, lần này Tiểu Long thăng lên thực lực sẽ tới mức nào?

Lục Tâm Đồng tò mò hỏi.

– Sau khi Tiểu Long đột phá tới bát giai trung kỳ, đủ đối phó Tôn cấp lục trọng đi, trong lực phòng ngự chỉ sợ dù gặp Tôn cấp bát trọng đỉnh phong cũng không đủ khả năng gây thương tổn được hắn!

Lục Thiếu Du nói.

– Mạnh như vậy sao?

Lục Tâm Đồng cảm khái nói.

– Ai bảo trên người Tiểu Long có huyết mạch của Thanh Long cùng Huyền Vũ bộ tộc đâu!

Thiên Độc Yêu Long nói, long tu run lên, uy áp của Tiểu Long làm sắc mặt hắn có chút đỏ lên.

Lục Thiếu Du mỉm cười, thực lực của Tiểu Long vốn có chút biến thái, sau khi đột phá tới bát giai trung kỳ ngay cả hắn cũng chưa chắc làm gì được Tiểu Long.

Hô!

Bản thể Tiểu Long cuồn cuộn dựng lên, long trảo sinh vân, mơ hồ còn mang theo tiếng sấm sét vang dội.

– Ngao!

Con mắt thứ ba trên trán Tiểu Long đột nhiên mở ra, long ngâm vang vọng, âm thanh hóa thành sóng âm lan tràn, khí thế cường hãn chấn động thiên địa năng lượng, bắt đầu trùng kích thăng lên bát giai trung kỳ.

– Uy áp thật mạnh!

Lục Thiếu Du lẩm bẩm nói, khí tức của Tiểu Long làm linh hồn hắn cũng run rẩy, huyết mạch của hai bộ tộc thật sự khủng bố.

Sau một lát hình thể Tiểu Long thu nhỏ lại, hóa thành hoàng mang nồng đậm, tràn ngập kim sắc hỏa diễm, sau đó một thân ảnh xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.

Thân ảnh kia vẫn có bộ dáng chừng mười bốn mười lăm tuổi, trường màu màu vàng lộ ra chân khí Tôn quý không thể che giấu, mái tóc vàng rực, con mắt thứ ba hóa thành kim sắc ấn ký lộ ra vẻ thần bí cùng yêu dị.

Tiểu Long nhắm mắt, lăng không đứng thẳng, mà nhóm người Lục Thiếu Du cũng không dám quấy rầy.

– Mẹ…

Thật lâu sau Tiểu Long mở mắt, đôi mắt sáng ngời phảng phất như chỉ cần liếc mắt nhìn người đều sẽ làm người thần phục, đột nhiên cất tiếng hô to.

– Tiểu Long, làm sao vậy?

Lục Thiếu Du đi tới trước người Tiểu Long hỏi.

– Lão đại, mẹ lưu lại linh hồn ấn ký trong đầu đệ, căn dặn đệ dù đột phá bát giai trung kỳ cũng không nên đi tìm bà!

Trong mắt Tiểu Long lộ vẻ ướt át.

– Mẹ đệ e ngại đệ gặp nguy hiểm mà thôi, yên tâm đi, không qua bao lâu chúng ta nhất định tìm được mẹ n đệ, còn cha đệ nữa.

Lục Thiếu Du vỗ vai Tiểu Long nói.

– Ân!

Tiểu Long gật đầu, lộ ánh mắt kiên nghị nói.

– Di, hình như có chút phiền toái!

Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, Thiên Sí Tuyết Sư đang gặp phải phiền toái bên ngoài.

Giữa không trung, Thiên Sí Tuyết Sư lăng không xoay quanh, ở trước mặt có mười mấy thân ảnh lăng không đứng thẳng, không gian xung quanh chấn động, yêu nguyên tràn ngập, những thân ảnh kia đều là yêu thú.