Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 2413 Kim Long thần phủ

Dương Quá cầm kiếm, nói:

– Chấn Thiên, không biết so sánh ngươi với thần khí kia sẽ thế nào!

Lời của Dương Quá vừa dứt, Chấn Thiên phảng phất như có linh tính, đột nhiên bay ra khỏi tay Dương Quá, thân kiếm trôi nổi, mũi kiếm trực chỉ vào Kim Long thần phủ.

– Ông!

Cùng một lúc Chấn Thiên khẽ động, âm thanh như sư rống phượng minh, lại như phong lôi từng trận, kiếm minh vô cùng bá đạo, một cỗ kim quang tràn ra, không gian lâm vào biến sắc, tiếng sấm sét vang rền, hư không hôn ám, chỉ còn lại kim mang tràn ra chói mắt, tựa như mặt trời giữa trưa, chân khí bàng bạc vỡ áp thẳng về hướng Kim Long thần phủ.

Dưới khí thế kia tập kích, chân khí Kim Long thần phủ đột nhiên lui ra phía sau, giống như khí thế sắc bén bá đạo của Chấn Thiên đã tạo thành ảnh hưởng đối với nó.

Ông!

Khí thế vỡ áp, chiếm cứ thượng phong, Chấn Thiên rung lên ông ông như muốn nói gì đó với Dương Quá.

Cùng lúc đó trong lòng nhiều cường giả đột nhiên nhảy mạnh, biến hóa làm họ kinh hãi đảm chiến, thanh kiếm quái dị kia lại có thể làm cho cả thiên địa năng lượng đều biến hóa.

– Khí thế thật bén nhọn bá đạo, đã đạt tới cấp độ thế nào!

– Thần khí, tuyệt đối là thần khí, tựa hồ không kém hơn thần khí của Thác Bạt gia tộc, còn mạnh hơn một ít!

– Không nghĩ tới người bên ngoài lại có được vật bất phàm như thế!

Ánh mắt các cường giả mơ hồ lộ vẻ tham lam.

Ánh mắt Thác Bạt Thanh Vũ run lên, khí tức kia làm hắn bị ảnh hưởng, nháy mắt ổn định lại tâm tình, ánh mắt trầm xuống, chân khí hộ thân lan tràn, nhất thời huy động đại phủ trong tay trực tiếp bổ thẳng về hướng Dương Quá.

Phủ mang bạo lướt, không gian run rẩy, phủ mang phá vỡ khe không gian, khí thế kinh người vỡ áp thiên địa.

– Chấn Thiên!

Dương Quá phất tay, Chấn Thiên lập tức bay vào trong tay hắn, cùng một thời gian Chấn Thiên vung lên, kiếm quang bạo lướt, mang theo khe không gian tối đen lao thẳng về hướng phủ quang.

Ca ca…

Phủ quang kiếm quang nhanh như chớp va chạm lẫn nhau, không gian run lên, năng lượng va chạm trực tiếp toát ra động sâu tối đen, sau đó biến mất không còn nhìn thấy.

– Kim Long Trảm!

Thác Bạt Thanh Vũ bay lên không trung, đại phủ chém xuống, phủ quang phá không, hư không run rẩy.

– Ngao…

Phủ quang hóa thành kim long khổng lồ, long ngâm vang vọng, long uy lan tràn.

Năng lượng thổ hệ bạo lướt, phong vân biến sắc, kim long ầm ầm đánh thẳng về hướng Dương Quá.

Dương Quá nhíu mày, hét lớn một tiếng:

– Chấn Thiên, Phá Thổ thức!

– Ông!

Tiếng kiếm minh rung trời, kiếm quang xuyên thấu thiên không.

Ca!

Kim long tắt nghẽn giữa không trung, kim quang bạo tuôn, kiếm quang trực tiếp cắt hư ảnh kim long thành hai nửa.

Phanh!

Một tiếng nổ lớn nứt toác, kiếm quang thần tốc lao tới, nháy mắt phá vỡ hư ảnh kim long, lao tới trước người Thác Bạt Thanh Vũ.

Xuy!

Sắc mặt Thác Bạt Thanh Vũ đại biến, đại phủ dựng đứng, hào quang bao phủ trước ngực, trực tiếp ngăn cản kiếm quang.

Hào quang trũng xuống, năng lượng phong bạo thổ hệ thổi quét, khuếch tán tới phạm vi nhất định đột nhiên ngừng lại, lặng yên biến mất.

Đặng đặng!

Mặc dù kiếm quang đã tiêu tán, nhưng Thác Bạt Thanh Vũ cũng bị chấn lui mấy bước, sắc mặt vô cùng khó xem.

– Kim Long thần phủ, không có gì là ghê gớm cả!

Dương Quá thản nhiên nói, đôi cánh vỗ mạnh, Chấn Thiên nổ vang, hội tụ thành tiếng kiếm minh đinh tai nhức óc quanh quẩn trên không trung, kiếm minh giống như đang hoan hô, lại như rít gào, làm lòng người run rẩy, tựa hồ đang chúc mừng điều gì đó.

Nhìn Chấn Thiên hưng phấn run rẩy, Dương Quá thản nhiên nói:

– Chấn Thiên, hôm nay chúng ta không thể đánh mất danh hào của sư phụ lão nhân gia, nhất định phải đem người này chém rơi xuống đất!

Nghe được lời nói của Dương Quá, Chấn Thiên rung động, tựa như đang sống, kiếm khí sắc bén tiết ra ngoài, không gian giống như hóa thành lốc xoáy, một cỗ thiên địa năng lượng quay chung quanh thân kiếm, khí thế kinh người vỡ áp thiên địa làm cường giả sáu đại hoàng tộc bên dưới kinh hãi, không ít người chợt rùng mình.

Nhìn khí thế của Dương Quá, chẳng biết tại sao Thác Bạt Thanh Vũ mơ hồ run rẩy lên, đây là cảm giác chưa từng có.

– Thần tử Thác Bạt hoàng tộc, hôm nay mượn ngươi kinh sợ thiên hạ!

Dương Quá vung kiếm, kiếm quang tràn ra, kim mang tàn sát bừa bãi, tựa như mặt trời nhô cao, phong vân biến sắc.

– Hừ, đừng quá kiêu ngạo, ngươi còn chưa có bổn sự này!

Sắc mặt Thác Bạt Thanh Vũ biến hóa, giờ phút này hắn đã cảm giác được uy hiếp thực sự, đã xuất toàn lực, sử dụng cả Kim Long thần phủ nhưng vẫn không thể làm gì được đối thủ, còn giống như bị áp chế, trong bất tri bất giác hắn mới ý thức được thực lực đối phương thật khủng bố.

– Kim Long Diệt Không!

Thác Bạt Thanh Vũ hét lớn một tiếng, khí tức thổ hệ truyền vào trong Kim Long thần phủ, đại phủ tỏa sáng hào quang, từng đạo kim quang tràn ra, uy áp lan tràn.

Đồng thời Kim Long thần phủ huy động, nháy mắt bốn phủ quang bay ra, mỗi khi có một phủ quang bay tới tốc độ của hắn lại chậm hơn một ít, sắc mặt càng thêm tái nhợt.

– Phốc!

Khi phủ quang thứ năm bổ tới, Thác Bạt Thanh Vũ phun máu tươi, sắc mặt tái nhợt cực điểm.

Năm đạo phủ quang phá không, không gian run rẩy như muốn nứt vụn, đột nhiên hóa thành năm đầu kim long.

– Ngao…

Năm đạo long ngâm vang vọng, mang theo long uy sinh động giao nhau dựng lên không ngớt, ầm ầm va chạm về hướng Dương Quá.

Nhất thời cả không trung đều run rẩy lên, năng lượng thổ hệ bao trùm, cả không trung đều vặn vẹo, lung lay như sắp đổ, làm sắc mặt các trưởng lão đều biến sắc.

Dương Quá nhíu mày, chân đạp hư không, hai cánh rung lên, Chấn Thiên trực chỉ trời cao.

Trên mũi kiếm nhất thời tràn ra khí tức cuồn cuộn, thiên địa năng lượng xoay tròn hóa thành long quyển phong bạo, một đạo năng lượng quang trụ khổng lồ từ trong thiên địa hội tụ, xuyên thấu qua năng lượng phong bạo trực tiếp truyền vào trên mũi kiếm.

Ngay tiếp theo Chấn Thiên bộc phát ra hào quang mạng mẽ, chân khí cuồn cuộn như nước thủy triều lan tràn, uy áp làm thiên địa run rẩy, kim quang trực chỉ thiên không.

Trong ánh mắt ngây dại của mọi người, Chấn Thiên vung ra, kiếm quyết họa xuất, theo kiếm quyết biến hóa, từng đạo kiếm minh kinh thiên động địa vang vọng khắp cả hư không.

– Ngao…

Trong tích tắc năm hư ảnh kim long nháy mắt đã đi tới trước mắt.

– Phá Thiên thức!

Kiếm quyết cuối cùng rơi xuống, hàng vạn hàng ngàn kim quang hóa thành kiếm quang bao trùm cả bầu trời, cả không gian nứt toác, mỗi đạo kiếm quang đều bổ ra khe không gian tối đen.

Chỉ nháy mắt hàng vạn hàng ngàn kiếm quang đã bao vây năm hư ảnh kim long, kiếm quang bạo lướt, kim long rít gào, kình khí khủng bố thổi quét, nháy mắt không gian phá nát, năng lượng phong bạo khủng bố nhất thời khuếch tán.

– Phanh phanh!

Trong khoảnh khắc không gian phá vỡ, hoàn toàn hỗn loạn, chỉ có thể nhìn thấy kim mang hoàng mang tràn ngập thiên không, mà Dương Quá cùng Thác Bạt Thanh Vũ đều bị cuốn vào bên trong.

Uy thế kinh người như vậy làm mọi người thầm than, không nghĩ tới uy lực một kiếm của Dương Quá khủng bố như thế.

Độc Cô Cảnh Văn cùng Bắc Cung Vô Song vô cùng kinh ngạc.