Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 2436 Bất ngờ vượt ngoài điều bất ngờ

Dứt lời tay Lục Thiếu Du nâng Mộc Long Tiên, Diệt Hồn Cô, đế linh tấn thần đan, trán đập mạnh xuống đất.

Xoẹt xoẹt xoẹt!

Trong phút chốc mọi cặp mắt nhìn Nam thúc, Lục Thiếu Du. Nhiều cường giả mắt hấp háy, thì ra Lục Thiếu Du được Độc Cô Ngạo Nam giáo dục ra. Nghe đồn Độc Cô Ngạo Nam đã đột phá thành đế, dạy dỗ ra Lục Thiếu Du cũng đến trình độ cao vậy.

Đám trưởng lão Độc Cô gia tộc mắt hấp háy. Đại thiếu gia ngày xưa không có Thần Hoàng khí chẳng ngờ phiêu bạt ba trăm năm bên ngoài thế nhưng có thể đột phá thành đế, dạy dỗ ra Lục Thiếu Du mạnh hơn bất cứ người nào trong Độc Cô gia tộc, chỗ nào cũng đè trên Độc Cô gia tộc.

Nam thúc nhìn thanh niên quỳ trước mặt mình, người run rẩy. Thanh niên này là Nam thúc xem hắn lớn lên, nhìn hắn từ một thiếu gia vô dụng trưởng thành đến ngày nay ngạo thị thiên hạ và người cùng thế hệ. Nam thúc không ngờ ngày này đến mau vậy.

Trong lòng Nam thúc sớm xem tiểu tử trước mắt là đệ tử của mình, nhưng vì có vết xe đổ nên không muốn nhận thêm đệ tử. Bao nhiêu lâu nay Nam thúc đã hiểu rất rõ tính cách của tiểu tử này, con người tà khí, cuồng ngạo thật nhưng rất tôn sư trọng đạo.

Lục Tâm Đồng tiến lên, hai đầu gối quỳ xuống cạnh Nam thúc:

– Nam thúc hãy nhận ca ca đi, ca ca luôn muốn được Nam thúc thu làm môn hạ, xin Nam thúc thành toàn!

Dương Quá tiến lên, cũng quỳ xuống đất.

– Xin Nam thúc hãy thu nhị đệ!

– Xin Nam thúc hãy thu Thiếu Du!

– Xin Nam thúc hãy thu Thiếu Du!

– Xin đại bá hãy thu Thiếu Du!

Vân Hồng Lăng, Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn tiến lên, ba thân hình yểu điệu ngay ngắn quỳ trước mặt Nam thúc.

Trận thế bái sư làm người xung quanh rất ngạc nhiên, trong đó còn có hai nữ thần.

Trong đám người, giọng Độc Cô vang vọng, quỳ một gối xuống đất:

– Xin thành chủ hãy thu đệ tử này!

Độc Cô Mị cùng phụ thân quỳ một gối xuống đất:

– Xin thành chủ hãy thành toàn!

– Xin thành chủ hãy thu đệ tử này!

– Xin thành chủ hãy thu đệ tử này!

Cùng với hai người quỳ một gối xuống đất hét lên thỉnh cầu, tựa như phản ứng dây chuyền, lục tục có mấy vạn người trên quảng trường quỳ một gối xuống đất. Tiếng la tụ tập lại đinh tai nhức óc, từng đợt sóng âm quanh quẩn trên bầu trời.

Tình hình này khiến cường giả lục đại nhân hoàng tộc giật nảy mình, mắt hấp háy. Đặc biệt người Bắc Cung gia tộc, thấy Bắc Cung Vô Song quỳ trước mặt Nam thúc, môi mấp máy nhưng cuối cùng không nói gì.

Nam thúc ngước lên nhìn đám người quỳ dưới đất, con ngươi co rút:

– Đứng lên hết đi.

Nam thúc nhìn đám người Lục Tâm Đồng, Dương Quá, Độc Cô Cảnh Văn, Bắc Cung Vô Song quỳ dưới đất, mắt dâng lên chau xót.

Nam thúc cười bất đắc dĩ nói:

– Đám nhóc các ngươi thật là, đứng lên hết đi, ta thu tiểu tử này là được.

Lục Tâm Đồng, Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn, Vân Hồng Lăng hân hoan đứng dậy:

– Đa tạ Nam thúc!

Nam thúc nhìn Lục Thiếu Du quỳ trước mặt mình, khẽ nói:

– Tiểu tử, đứng lên đi, ta nhận.

Nam thúc dứt lời liền cầm lấy Mộc Long Tiên, Diệt Hồn Cô, đế linh tấn thần đan từ tay Lục Thiếu Du, cùng với thuộc tính kim. Lễ bái sư nặng thế này có mấy người nhận được? Có lẽ không ai.

Lục Thiếu Du ngẩng đầu lên, lòng thầm mừng rỡ:

– Đệ tử bái kiến sư phụ!

Rốt cuộc Nam thúc chịu nhận hắn làm đồ đệ!

Mắt Lục Thiếu Du lộ tia mừng rỡ, dập đầu thật mạnh.

Thấy Lục Thiếu Du dập đầu bái sư, Nam thúc mở miệng nói:

– Khoan đã, ta không nói nhận ngươi làm đồ đệ.

Lục Tâm Đồng nhìn Nam thúc chằm chằm:

– Nam thúc mới rồi đã nói là nhận.

Đám người Độc Cô Cảnh Văn cũng khó hiểu nhìn Nam thúc.Lục Thiếu Du sửng sốt ngó Nam thúc:

– Nam thúc không thể nói rồi nuốt lời!

Nam thúc nhìn Lục Tâm Đồng và Lục Thiếu Du, nhẹ giọng nói:

– Ngày xưa ta đã thề là đời này không nhận đồ đệ.

Lục Thiếu Du kinh ngạc kêu lên:

– Cái gì?

Lục Thiếu Du chửi thầm sao Nam thúc có thể tùy tiện thề thốt kiểu này.

Nam thúc nhìn chằm chằm biểu tình ngạc nhiên trên mặt mọi người, ngước mí mắt lên cuối cùng ngừng lại trên người Lục Thiếu Du.

Nam thúc nói:

– Tuy ta không thu đồ đệ nhưng muốn nhận ngươi làm nghĩa tử, ý ngươi thế nào?

Lục Thiếu Du ngạc nhiên bật thốt:

– Nghĩa tử!

Lúc này bái Nam thúc làm sư phụ là sau khi Lục Thiếu Du đến Độc Cô gia tộc thì luôn chôn giấu quyết định trong lòng, muốn nhanh chóng tìm ra cơ hội.

Nguyên nhân rất đơn giản, từ khi Lục Thiếu Du biết Nam thúc trước mắt chính là thành chủ thành Thần Hoàng Độc Cô gia tộc thì trong bụng đã có ý kiến.

Lục Thiếu Du cứ băn khoăn suy nghĩ Nam thúc là thành chủ Độc Cô gia tộc, lần này trở về Độc Cô gia tộc phải chăng sẽ không trở lại Phi Linh môn nữa? Thế thì Phi Linh môn sẽ mất đi trụ cột lớn.

Nhưng Nam thúc và Phi Linh môn vốn không có nhiều quan hệ, có vị trí thành chủ thành Thần Hoàng Độc Cô gia, lỡ như Nam thúc không chịu về Phi Linh môn thì Lục Thiếu Du cũng không tiện níu giữ làm gì.

Vì vậy sau khi vào Độc Cô gia tộc, trong lòng Lục Thiếu Du luôn vắt óc suy nghĩ. Nếu hắn bái sư thì tiện mở miệng hơn, hiện tại trụ cột lớn nhất Phi Linh môn không thể rời đi được.

Nay Nam thúc muốn nhận Lục Thiếu Du làm nghĩa tử, trong mắt hắn cho rằng nghĩa tử và đồ đệ đều như nhau, thậm chí quan hệ càng gần gũi hơn một bước.

Lục Thiếu Du chỉ ngây người giây lát rồi tiếp tục dập đầu:

– Tiểu tử bái kiến nghĩa phụ!

Thùng thùng!

Lục Thiếu Du liên tục dập đầu chín cái rõ to.

Mắt Nam thúc lộ ý cười:

– Được rồi, đứng lên đi.

Nếu nhìn kỹ thì thấy hốc mắt Nam thúc ướt nước.

Nam thúc nâng Lục Thiếu Du dậy, nói:

– Dập đầu nhiều không đại biểu cái gì, có tấm lòng là tốt rồi.

Trên quảng trường, mọi người thấy cảnh này cũng rất bất ngờ. Không ai nghĩ rằng cuối cùng Độc Cô Ngạo Nam sẽ thu nhận Lục Thiếu Du làm nghĩa tử.

Lục Tâm Đồng cười tươi như hoa nhìn Nam thúc:

– Hi hi, chúc mừng Nam thúc thu được một nghĩa tử tốt!

Nam thúc nhìn Lục Tâm Đồng, cười cười không đáp.

Nam thúc nhìn thẳng Độc Cô Ngạo Vũ, nói:

– Tộc trưởng, ta thu nghĩa tử có phải cũng xem như một nửa người Độc Cô gia tộc không?

Độc Cô Ngạo Vũ nhìn Nam thúc, gật đầu nói:

– Đại ca là người Độc Cô gia tộc, thành chủ thành Thần Hoàng, nghĩa tử của đại ca tất nhiên xem như một nửa người Độc Cô gia tộc.

Nam thúc liếc đám trưởng lão Độc Cô gia tộc, hỏi:

– Các ngươi có ý kiến gì không?

Đám trưởng lão Độc Cô gia tộc nhìn nhau, lúc này tất nhiên là không ý kiến ý cò gì. Thành chủ thành Thần Hoàng nhận nghĩa tử, tính ra thì coi như một nửa người Độc Cô gia tộc.

Nam thúc quét mắt đám trưởng lão:

– Không có ý kiến thì tốt.

Nam thúc lại nhìn hướng Độc Cô Ngạo Vũ:

– Tộc trưởng, hiện tại Thiếu Du là nghĩa tử, cũng là một nửa người Độc Cô gia tộc, Linh Vũ song tu, lại lĩnh ngộ thuộc tính kim. Nói sao thì đều xứng với đại tiểu thư Độc Cô gia tộc. Hai người trẻ tuổi Thiếu Du và Cảnh Văn sớm có tình cảm, cho nên ta tại đây với thân phận là nghĩa phụ của Thiếu Du cầu hôn tộc trưởng, tộc trưởng thấy sao?