Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 2457 Hối hận không kịp

Hử trưởng lão tức giận quát:

– Khốn kiếp!

Sư đệ bị đánh chết, rất nhiều đệ tử trong đảo bị đồ sát, Hử trưởng lão đã tức phát điên.

Một tiếng quát ẩn chứa tiêu sát phát ra từ miệng Hử trưởng lão đã giận đến điên cuồng:

– Thiên Hỏa Lang Hồn Chưởng!

Chân khí thuộc tính hỏa trong người Hử trưởng lão nhanh chóng tuôn ra kéo theo năng lượng thiên địa hùng hồn chớp mắt tụ tập năng lượng khổng lồ trong không trung.

Năng lượng tụ lại, từng đợt lửa nóng cháy tựa như biển lửa gào thét xuất hiện. Uy áp nóng rực tràn ngập tựa mặt trời đỏ mọc hướng đông nhuộm không gian to lớn thành màu đỏ rực lửa nóng.

– Grao!

Trong biển lửa, một con hỏa lang to ngàn thước lao ra, lửa lan tràn toàn thân. Trong phút chốc không gian như lò lửa, uy áp kinh người, khí nóng đè ép, cực kỳ rung động.

Lục Thiếu Du mắt lóe tia sáng:

– Vũ kỹ địa cấp cao giai!

Uy lực của vũ kỹ này cực kỳ cường đại, uy thế khá mạnh.

Hử trưởng lão lạnh lùng quát, thanh âm vang vọng toàn bộ không gian:

– Tiểu tạp chủng, chịu chết đi!

– Grao!

Hỏa lang ảo tựa như vật sống xông lên, che đậy không gian to lớn. Lửa nóng rực như mặt trời giáng xuống, nhiệt độ nóng cháy đáng sợ đột phá bùng nổ giữa không trung. Nhiệt độ cao nhuộm các khe nứt đen ngòm thành màu đỏ thẫm.

Hỏa lang nhào lên, lực lượng hủy diệt làm không gian dọc đường đi đều biến mất. Uy thế kinh người là thế nhưng Lục Thiếu Du mỉm cười, không hề né tránh. Lục Thiếu Du nhìn hỏa lang khổng lồ khủng bố trên bầu trời, đôi mắt đen lấy dâng lên sát ý.

Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói:

– Thủy sinh mộc, mộc sinh hỏa, hỏa sinh thổ.

Dứt lời, trước mặt Lục Thiếu Du là thuộc tính thổ Thời Không Lao Ngục uy lực gấp tám lần khuếch tán trong không trung.

Thời Không Lao Ngục uy lực gấp tám lần khuếch tán, không gian lung lay sắp sụp. Năng lượng thuộc tính thổ bàng bạc bỗng chốc tụ tập lại, cả không gian như đóng băng bao phủ phạm vi mấy ngàn thước. Hỏa lang ảo hủy thiên diệt địa kia cũng bị bao phủ vào trong.

– Grao!

Đột nhiên bị không gian trói buộc, hỏa lang gầm rống, thân hình khổng lồ muốn vùng thoát Thời Không Lao Ngục nhưng khó thể làm được. Không gian xung quanh vỡ ra từng tấc rồi giây lát sau phục hồi lại ngay, dây dưa không dứt.

Thấy công kích mình ngưng tụ bị nhốt, Hử trưởng lão hoàn toàn biến sắc mặt. Lực công kích quái dị làm Hử trưởng lão rung động.

Lúc này Lục Thiếu Du ở trong Thời Không Lao Ngục bao phủ, đứng trong không khí. Thời Không Lao Ngục uy lực gấp tám lần chỉ miễn cưỡng áp chế Vũ Tôn bát trọng, chưa thể đánh gục được.

Tay Lục Thiếu Du kết ấn kỳ dị, lại thì thào:

– Thổ sinh kim.

Dứt lời người Lục Thiếu Du chợt bừng lên ánh sáng vàng tựa như mặt trời bắn lên cao, ánh sáng vàng lấp lánh. Khí tức cực kỳ xa lạ lan tràn, khí thế sắc bén tiêu sát.

Trong khoảnh khắc này ngước nhìn lên trời cao, không hiểu sao toàn thân Hử trưởng lão cứng lại.

Năng lượng thuộc tính kim của Lục Thiếu Du nhanh chóng rót vào Thời Không Lao Ngục, không gian run rẩy như thiên địa xao động.

Chỉ giây lát Thời Không Lao Ngục uy lực gấp tám lần xao động, năng lượng thuộc tính thổ dày nặng biến mất, uy năng vô hình mới tràn ngập khí sắc bén sát phạt, khí tức cực kỳ bá đạo thổi quét thiên địa tựa như toàn không gian tan vỡ.

Ầm ầm ầm!

Cũng trong khoảnh khắc này, bên ngoài Thời Không Lao Ngục diện tích không gian thuộc tính kim đã lên đến vạn thước. Ánh sáng vàng bao phủ vạn thước, bên ngoài phạm vi, mép không gian vỡ nát, ánh sáng vàng chói lòa, tứ phía gió nổi mây phun, trong khoảnh khắc cuồng phong gào thét, sấm chớp đì đùng.

Hử trưởng lão nhìn tất cả, uy thế làm lão ngạc nhiên mờ mịt quan sát bốn phía:

– Đây là . . .

Chốc lát sau Hử trưởng lão nghĩ đến điều gì, khuôn mặt gài nua vặn vẹo.

Biểu tình Hử trưởng lão giật mình hoảng sợ:

– Nguy rồi, là vũ kỹ thiên giai!

Hử trưởng lão giật mình hoảng sợ, đứng như trời trồng, linh hồn run rẩy. Hử trưởng lão cảm giác tim đập nhanh quá hoặc đã ngừng đập, chân khí trong người bị áp chế tuyệt đối. Hử trưởng lão chưa từng nghĩ rằng Lục Thiếu Du tu luyện vũ kỹ thiên giai thành công.

Trong Thời Không Lao Ngục thuộc tính kim, ánh sáng vàng lấp lánh khuếch tán, hỏa lang ảo khổng lồ nằm trong đó, không thể nhúc nhích, thân hình bị đông lại. Khí thế sắc bén lưỡi dao tiêu sát, con ngươi thú ảnh hỏa lang co rút, thân hình ảo dần tan biến.

Lục Thiếu Du khẽ quát một tiếng:

– Phá!

Thủ ấn vỗ phía xa, không gian Thời Không Lao Ngục chợt có một cánh to tỏa ánh sáng vàng rực rỡ phá không bay ra, một tay vỗ vào hỏa lang.

Răng rắc!

Hỏa lang bị đập tan cùng với không gian vỡ vụn, lộ ra hư không đen ngòm to lớn.

Thủ ấn màu vàng không tan biến, sau đó vỗ vào người Hử trưởng lão tựa như một thủ ấn to lớn vỗ mạnh vào không gian quanh thân Hử trưởng lão.

Không chút phòng ngự, Hử trưởng lão phun ngụm máu:

– Phụt!

Rầm!

Hử trưởng lão bay ngược ra sau đánh bay bình nguyên bên dưới, thủ ấn màu vàng đè xuống. Phạm vi mấy dặm bị thủ ấn màu vàng bao trùm.

Bùm bùm bùm!

Bình nguyên bên dưới núi sụp đất nứt, phạm vi vài dặm bị bàn tay khổng lồ màu vàng vỗ thành tro tàn. Mặt đất lõm xuống, sóng gợn năng lượng cuồng bạo, từng đợt dao động như thực chất điên cuồng khuếch tán.

Mặt đất rung rinh, đất xung quanh thành tro tàn, chính giữa lộ ra chưởng ấn năm ngón to mấy dặm.

Tất cả biến mất, không trung phong vân biến sắc lại trở về sáng tỏ, uy năng khủng bố khiến người thót tim.

Bỗng Lục Thiếu Du cảm giác được gì, biến sắc mặt quát to:

– Nguy rồi!

Lục Thiếu Du lao nhanh xuống, hét to một tiếng:

– Đại Địa Vô Ảnh Cước!

Chân Lục Thiếu Du giẫm đân, ánh sáng vàng chợt lóe dưới chân hắn. Một tàn ảnh dấu chân bay ra, trong khoảnh khắc ngắn ngủi với thế sấm sét tụ thành bão tố thổi quét tất cả. Năng lượng khủng bố chấn vỡ sóng không gian rồi giẫm mạnh xuống hố to thủ ấn.

Bùm bùm bùm!

Vang tiếng nổ trầm đục, mặt đất nứt rạn. Chân Lục Thiếu Du giẫm đất, trong hố to thủ ấn, một khe nứt mặt đất nổ tung kéo dài ngàn thước.

Bùm!

Cách ngàn thước, kình khí phóng lên cao trực tiếp oanh kích một thân hình văng lên không trung, phun ngụm máu ra.

Khúc trưởng lão đang khổ chiến với Lục Tâm Đồng đột nhiên thê lương hét to:

– Sư huynh chạy mau đi, sau này báo thù cho chúng ta là quan trọng hơn! Ta liều mạng với các ngươi!

Khúc trưởng lão kết thủ ấn kỳ dị, hét to một tiếng:

– Hồn anh tự bạo!

Khúc trưởng lão dứt lời liền kết thủ ấn, thân hình căng phồng lên, khí thế nâng cao kỳ lạ. Khúc trưởng lão lao vào Lục Tâm Đồng.

Lục Thiếu Du luôn chú ý tinh thần quan sát toàn trường, Đại Hồn Anh nhìn chăm chú không gian trong phạm vi.

Lục Thiếu Du giật mình kêu lên:

– Tâm Đồng cẩn thận!

Linh Tôn thất trọng tự bạo hồn anh thì thực lực ngang ngửa Linh Tôn bát trọng, tuy Tâm Đồng đủ mạnh để đấu với Linh Tôn thất trọng nhưng khi đã tự bạo thì Lục Thiếu Du rất lo lực phòng ngự của nàng.

Biểu tình Lục Tâm Đồng trầm trọng, thúc giục Kim Xích Độc Chu ngăn trước mặt Khúc trưởng lão, nàng nhanh chóng thụt lùi.

– Tiểu tạp chủng, ta chết chung với các ngươi!