Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 2563 Cuộc chiến một chiêu 2

Vô Ảnh Kiếm Tôn nhìn Dương Quá, ánh mắt khẽ đảo, nói:

– Nhược Lan, ngươi lên đi.

Ngay trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người Nguyên Nược Lan nhảy ra, váy dài nhẹ nhành phiêu động, đôi mắt xinh đẹp nhìn về phía DƯơng Quá. Trong mắt có một cỗ chiến ý xuất hiện. Ở bên ngoài nàng đã biết rõ thực lực của Dương Quá, Vũ Tôn tất trọng, đã không dưới nàng.

– Nguyên Nhược Lan.

Nhìn Nguyên Nhược Lan, sắc mặt chúng cường giả Đế Đạo minh biến hóa. Đối với thực lực của Nguyên Nhược Lan cũng không có mấy người tận mắt nhìn qua. Thế nhưng ba chữ Nguyên Nhược Lan đã sớm lan truyền ra bên ngoài, đồn rằng là người duy nhất có thể chống lại tên biến thái như Lục Thiếu Du. Đạt được truyền thừa của Kiếm Tổ trong Thiên Kiếm môn, thực lực cực kỳ đáng sợ.

– Không phải nói minh chủ chiến một trận sao? Thiên Địa minh các ngươi làm gì vậy?

Sắc mặt Thiên Dương Tôn giả trầm xuống, đương nhiên hắn cũng đã nghe nói qua thực lực của Nguyên Nhược Lan này.

Sắc mặt chúng cường giả Đế Đạo minh biến hóa, mắt nhìn Nguyên Nhược Lan, Dương Quá chống lại Nguyên Nhược Lan, bọn họ không có nắm chắc.

– Quên nói cùng các ngươi, Minh chủ Thiên Địa minh ta hiện tại đã là Nhược Lan.

Vô Ảnh Kiếm Tôn nhìn mọi người đang kinh ngạc lập tức mỉm cười nói.

– Tiểu nữ Nguyên Nhược Lan, gia sư thoái vị, nhận được chiếu cố của tất cả các sơn môn lớn hiện tại nhận chức minh chủ Thiên Địa minh, về sau kính xin chư vị tiền bối chỉ giáo.

Nguyên Nhược Lan nhìn mọi người khẽ khom người thi lễ. Trước mặt đám siêu cấp cường giả này thái độ nàng cũng không kiêu ngạo không xiểm nịnh. Khí thế bực này so với gia sư Cổ Kiếm Phong còn mạnh hơn nhiều.

– Thì ra là thế, thật hèn hạ.

Lục Thiếu Du ở trên không trung nghe vậy lập tức sững sờ. Trong lòng Lục Thiếu Du luôn cảm thấy có chút không đúng, thế nhưng cũng không thể tìm ra manh mối.

Lúc này Nguyên Nhược Lan vừa ra, Lục Thiếu Du mới bừng tỉnh. Thiên Địa minh có chủ ý như vậy thì ra là bởi vì Nguyên Nhược Lan biết rõ mình không có mặt cho nên mới làm trò như vậy khiến cho tất cả người của Đế Đạo minh chui vào rọ.

Cường giả Đế Đạo minh lúc này chỉ trong nháy mắt cũng hiểu được. Tu vi của Cổ Kiếm Phong tất cả mọi người đều biết rõ. Vốn chúng cường giả còn đang kỳ quái vì sao Thiên Địa minh này lại có chủ ý như vậy, lúc này mọi người mới biết rõ nguyên nhân, thật không ngờ lại bị Vô Ảnh Kiếm Tôn âm một lần.

– Chuyện này không được.

Thiết Kiếm Tôn giả quát, không có nắm chắc với Dương Quá, Đế linh Tấn Thần Đan này cũng không thể để rơi vào trong tay Thiên Địa minh dễ như vậy được.

– Chẳng lẽ Đế Đạo minh nói chuyện không giữ lời, chỉ biết nói láo thôi sao?

Sắc mặt Vô Ảnh Kiếm Tôn trầm xuống, ánh mắt nhìn mọi người mang theo vẻ khinh thường.

– Được, Dương Quá thay minh chủ xuất chiến. Ta cũng không có ý kiến gì, các ngươi có ý kiến gì không? Ta nói được thì được.

Kim Lang Tôn giả khẽ quát môt tiếng, Nguyên Nhược Lan này hắn cũng đã nghe nói qua, cũng biết được một ít. Bất quá đối với thực lực của Dương Quá hắn cũng coi trọng.

Kim Lang Tôn giả đã nói vậy chúng cường giả cũng không nói gì, cả đám khẩn trương không thôi. Ngược lại Lục Thiếu Du trên không trung khẽ mỉm cười. Thực lực của Nguyên Nhược Lan rất mạnh, thế nhưng Lục Thiếu Du cũng tin tưởng đại ca Dương Quá, đoán chừng lần này Vô Ảnh Kiếm Tôn kia sẽ không chiếm được một chút tiện nghi nào.

– Chư vị yên tâm đi, Dương Quá tuyệt đối sẽ không để mất Đế linh Tấn Thần đan.

Dương Quá nhìn chúng cường giả Đế Đạo minh sau lưng rồi nói, ánh mắt lập tức nhìn về phía Nguyên Nhược Lan.

– Ngươi tự tin như vậy sao?

Nguyên Nhược Lan nhìn Dương Quá cười cười.

– Một hồi nữa sẽ biết rõ kết quả, ta cũng muốn lĩnh giáo ma kiếm của ngươi. Chúng ta giao thủ cũng không cần khách sao, một chiêu định thắng bại được không?

Dương Quá nhìn Nguyên Nhược Lan, trong mắt bắt đầu xuất hiện chiến ý, khí tức quanh thân tràn ra. Trường bào tung bay, trong lúc vô hình có một cỗ năng lượng chấn động giống như có thể dung nhập vào trogn không gian. Đôi mắt đen nhánh mà thâm thúy giống như sao trên trời. Dương Quá đã sớm chờ mong trận chiến này, Nguyên Nhược Lan có ma kiếm mà hắn cũng có Chấn Thiên của sư phụ. Sư phụ Bất Bại Kiếm Đế dùng Chấn Thiên quét ngang thiên hạ chưa từng một lần bại, trong lòng Dương Quá cũng đã sớm muốn chiếu cố Ma kiếm của Nguyên Nhược Lan. Để xem Ma kiếm của Thiên Kiếm môn mạnh hay là Chấn Thiên của sư phụ Bất Bại Kiếm Đế mạnh hơn.

Sưu.

Trong chớp mắt ngắn ngủi, quang mang quanh thân Dương Quá lóe lên, tu vi Vũ Tôn thất trọng đỉnh phong lan tràn, cả không trung run lên.

– Vũ Tôn thất trọng đỉnh phong.

Dương Quá bỗng nhiên phóng thích khí tức khiến cho mọi người chung quanh biến sắc, còn có mấy người nghẹn họng nhìn trân trối, cũng không có mấy người nghĩ tới thực lực của Dương Quá đã tới cấp độ khủng bố như vậy.

– Dương Quá là Vũ Tôn thất trọng.

Đại bộ phận người của Thiên Địa minh kinh hãi, trong lòng vốn mừng thầm lúc này bỗng nhiên biến hóa, có chút lo sợ.

– Một chiêu phân thắng bại, quá đơn giản, vậy thì một chiêu định thắng bại đi. Lúc trước trên Bình Nham đảo ta đã từng bại trong tay ngươi, lần này ta sẽ đòi lại.

Nguyên Nhược Lan nói, ánh mắt tập trung vào người Dương Quá, khí tức tràn ra, năng lượng bốn loại thuộc tính thủy, hỏa, mộc, phong hộ tụ trên không trung. Cả không trung run lên, một cỗ khí tức bàng bạc lập tức phsong ra, giống như muốn làm cho không gian đông cứng lại.

– Cũng là Vũ Tôn thất trọng đỉnh.

Khí tức trên người Nguyên Nhược Lan phóng ra khiến cho mọi người sợ hãi than. Khí tức của Nguyên Nhược Lan cũng đã tới Vũ Tôn thất trọng đỉnh phong.

Khí thế trên người hai người lan tràn, hai cỗ khí thế va chạm, giống như cây kim và cọng râu, hư không chung quanh hai người đã bắt đầu rạn nứt. Gợn sóng trong không gian nhanh chóng lan tràn về phía trước, lập tức va chạm vào với nhau, gợn sóng trong toàn bộ không gian nhộn nhạo.

Khí thế như vậy khiến cho chúng siêu cấp cường giả có mặt ở đây cũng không dám khinh thường, trong khoảnh khắc phải thay đổi cách nhìn về hai người trẻ tuổi này.

– Dương Quá, một chiêu định thắng bại, ngươi muốn chiến thế nào?

Nhìn Dương Quá, Nguyên Nhược Lan khẽ nói, bước chân bước trên hư không, khí thế quanh thân lan tràn, chân khí từ trong cơ thể tuôn ra, giống như quang mang bao phủ thân hình vào bên trong.

Khí thế như vậy tạo ra một cảm giác áp bách cực lớn lan tràn, khiến cho chúng siêu cấp cường giả chung quanh biến sắc. Chúng cường giả Thiên Kiếm môn mỉm cười, bên trong Thiên Kiếm môn có cường giả trẻ tuổi như vậy cũng đủ để khiến cho mặt mũi của Thiên Kiếm môn tăng lên.

– Xuất ra Ma kiếm của ngươi đi, cho ta xem thực lực của ngươi. Cũng chỉ có Ma kiếm mới có thể chiến một trận với ta.

Sợi tóc trên trán Dương Quá tung bay, trường bào màu xám run rẩy, chiến ý ngập trời. Thứ hắn muốn thấy nhất chính là là Ma kiếm của Nguyên Nhược Lan, thực lực của Nguyên Nhược Lan cũng là Ma kiếm.