Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 2680 Trên Thánh sơn

Bên trong đình viện u tĩnh, trong tiểu thính tinh trí, một nữ nhân mặc áo gấm tím nhạt ưu nhã đứng. Tuy nàng đưa lưng ra ngoài không thấy rõ mặt nhưng thân hình thướt tha đủ khiến bất cứ ai mơ màng.

Lục Thiếu Du khoanh tay đứng, cánh cửa đình viện không đóng như đang chờ hắn. Lục Thiếu Du nhẹ nhàng đi vào tiểu thính, nhìn bóng dáng đang khoanh tay đứng, mắt hấp háy.

Lục Thiếu Du lên tiếng:

– Tử Yên cô nương, trong Tử Vong Thâm Uyên từ biệt không kịp chào nhau Thiên Địa các các vị đã đi. Thời gian này Tử Yên cô nương có khỏe không?

Thanh âm dịu dàng thản nhiên vang lên:

– Có thể khiến cho Linh Vũ Chiến Tôn Lục Thiếu Du Lục minh chủ nhớ thương, Tử Yên không dám nói là không khỏe. Xin chào Lục chưởng môn.

Thân hình yểu điệu xoay lại, không phải Tử Yên thánh nữ Thiên Địa các thì còn ai nữa? Mắt như bảo thạch đen, sóng mắt như nước. Khuôn mặt thanh tú tựa lưu ly, ngũ quan tinh xảo như ngọc toát ra nét quyến rũ.

Tử Yên nhoẻn miệng cười nhìn Lục Thiếu Du, nụ cười khuynh thành.

Tử Yên nói:

– Lục chưởng môn, ta mới nhận được tin Lan Lăng sơn trang xuất động một chuẩn đế định giữa đường cướp giết, Lục chưởng môn có bị thương không?

Lục Thiếu Du thầm thở dài, tin tức của Thiên Địa các đúng là đáng sợ thật. Lan Lăng sơn trang định xuất động chuẩn đế cướp giết hắn chắc chắn đã phong tỏa tin tức, không ngờ Thiên Địa các biết hết.

Lục Thiếu Du mỉm cười nói:

– Đúng là có gặp nhưng không bị gì, chỉ tiếc hồn anh của bà ta trốn mất.

Lục Thiếu Du không che giấu, sớm muộn gì Thiên Địa các sẽ biết tin Lan Linh Tôn Giả chạy trốn.

– A!

Mắt Tử Yên hơi thay đổi, ngạc nhiên nhìn kỹ Lục Thiếu Du nhưng không hỏi nhiều.

Tử Yên nói:

– Lần này Lan Lăng sơn trang bị tổn thất nặng nề đây.

Lục Thiếu Du nói:

– Không dám giấu gì Tử Yên cô nương, ta đến đây vì có chuyện cần nhờ Tử Yên cô nương hỗ trợ.

Tử Yên mỉm cười nói:

– Mời Lục chưởng môn ngồi, chẳng qua là đi Bắc Cung gia tộc, không khó khăn gì.

Tử Yên ra hiệu Lục Thiếu Du ngồi xuống, trong tiểu thính đã chuẩn bị sẵn trà cụ. Tử Yên nói xong bắt đầu pha trà. Mùi trà lan tỏa, từng hành động hút hồn người, thần thái đó tựa tiên tuyệt trần.

Mắt nhìn Tử Yên, có vẻ nàng đã biết mục đích hắn đến đây. Lục Thiếu Du yên lòng ngồi xuống, ngắm Tử Yên. Nàng giơ tay nhấc chân phong tư tuyệt vời, nam nhân nào nhìn thấy cũng sẽ bị hớp hồn. Người Tử Yên tỏa mùi thơm nhạt như lan khiến Lục Thiếu Du nhớ đến lúc trong Huyền Thiên mật cảnh cùng Tử Yên dán sát người tiến vào, hương vị đó cũng thơm nức dụ dỗ.

Trong khi Lục Thiếu Du đánh giá thì Tử Yên bưng tách chè xanh đến trước mặt hắn, cười mỉm chi:

– Lục chưởng môn nếm thử trà ta mới pha xem thế nào.

Áo gấm màu tím, trường sa màu lam mềm cột quanh eo, ba ngàn tóc tơ rũ một nửa vai, tựa như thác nước đổ xuống khe núi trong đêm trăng. Lục Thiếu Du nhìn thẫn thờ, nhan sắc này chỉ có ba nữ nhân Vô Song, Cảnh Văn, Bạch Linh là so sánh bằng.

Lục Thiếu Du mỉm cười nói:

– Trà ngon, Tử Yên cô nương tự tay pha dù là nước trong cũng hồi vị lâu dài.

– Từ khi nào Lục chưởng môn cũng biết khéo nói?

Tử Yên mỉm cười nói:

– Lúc này Lục chưởng môn không tọa trấn Phi Linh môn lại đi Bắc Cung gia tộc làm gì? Chẳng lẽ Lục chưởng môn muốn mời Bắc Cung gia tộc ra tay giúp đỡ sao? Theo ta được biết thì nhóm Bắc Cung gia tộc như lục đại nhân hoàng tộc, tứ đại thú hoàng tộc sẽ không nhúng tay vào phân tranh nào trên đại lục.

Lục Thiếu Du đáp:

– Ta đi Bắc Cung gia tộc vì có chuyện quan trọng cần làm, không liên quan Thiên Địa Minh, Đế Đạo Minh.

– Vậy sao?

Lục chưởng môn liếc Lục Thiếu Du:

– Lục chưởng môn muốn đi Bắc Cung gia tộc e rằng có chút rắc rối. Tuy có quan hệ với Bắc Cung Vô Song đại tiểu thư Bắc Cung gia tộc nhưng lần trước trong Độc Cô gia tộc, Lục chưởng môn làm Bắc Cung gia tộc mất mặt nhiều. Giờ Lục chưởng môn đi Bắc Cung gia tộc phải chuẩn bị tâm lý kỹ.

Khóe môi Lục Thiếu Du cong lên, nhẹ nhàng nói:

– Đã phải đối mặt thì cần trực diện với nó, không sao.

Đây chỉ là rắc rối nhỏ, trong lòng Lục Thiếu Du lo nhất là không thể có được Mộc Hoàng chi khí.

Tử Yên nhìn chằm chằm thanh niên áo xanh hơi tà khí rồi lại có chút kiêu ngạo, kiệt ngạo:

– Vậy xin chúc Lục chưởng môn thuận buồm xuôi gió.

Tử Yên nhớ trong Huyền Thiên bí cảnh, nàng và hắn ôm chặt nhau, dù cách vải áo nhưng đó là lần đầu tiên có nam nhân gần gũi như vậy, dán sát người. Vật thể của hắn cọ vào đùi nàng, nghĩ cảnh đó làm gò má Tử Yên hây hồng.

Lục Thiếu Du nghe vậy mắt lộ tia mừng rỡ:

– Nói vậy là Tử Yên cô nương định nói địa chỉ cụ thể của Bắc Cung gia tộc cho ta biết?

Nghe ý Tử Yên nói thì sẽ cho Lục Thiếu Du biết địa chỉ tỉ mỉ của Bắc Cung gia tộc.

Tử Yên nhìn Lục Thiếu Du:

– Lục chưởng môn đích thân đến đây, ta không cách nào từ chối việc này được. Từ chỗ ta đến bên ngoài Bắc Cung gia tộc có trùng động không gian, chỉ mất nửa canh giờ. Hôm nay trời đã tối, hay là Lục chưởng môn nghỉ một đêm ở chỗ ta, sáng sớm ngày mai lại đi?

Lục Thiếu Du nói:

– Chỉ sợ quấy rầy Tử Yên cô nương.

Có trùng động không gian thì ở lại một đêm cũng không sao.

Tử Yên cười nói:

– Lục chưởng môn chịu ở lại là cho Thánh sơn rạng rỡ hẳn ra, sao nói là quấy rầy được?

– Thế thì cung kính không bằng tuân mệnh.

Lục Thiếu Du cười nói:

– Không biết Lam Thập Tam có trong Thánh sơn không? Lần trước ở Tử Vong Thâm Uyên không nói nhiều vài câu được.

Tử Yên nở nụ cười rung động hồn người:

– Lam Thập Tam vừa mới bế quan, hôm nay Lục chưởng môn ở lại đây thì ta sẽ hết sức làm tròn tình địa chủ mang Lục chưởng môn đi thăm phong cảnh Thánh sơn.

Lục Thiếu Du mỉm cười nói:

– Có mỹ nữ như Tử Yên cô nương đi cùng thì sao từ chối được?

Tử Yên nói:

– Lục chưởng môn có các hồng nhan Vô Song tiểu thư, Cảnh Văn tiểu thư, Hồng Lăng tiểu thư làm bạn, nhan sắc của Tử Yên làm sao sánh bằng? Xin Lục chưởng môn đừng cười Tử Yên.

Lục Thiếu Du cười tủm tỉm:

– Ta chỉ nói thật lòng, Tử Yên cô nương rất đẹp. Nếu ta không có hôn ước thì chắc chắn cũng sẽ say mê, dù Tử Yên cô nương không thích thì ta cũng sẽ mặt dày mày dạn quấn quýt.

– Lục chưởng môn ngày càng biết nói đùa.

Ngoài miệng Tử Yên cười trong lòng thì sướng lớn:

– Đi thôi Lục chưởng môn, ta mang Lục chưởng môn đi xem phong cảnh Thánh sơn. Người vào Thánh sơn của Thiên Địa các ta tính cả Lục chưởng môn, Cực Lạc Tam Quỷ thì chưa tới hai mươi người.

Lục Thiếu Du nói:

– Đúng là phải đi xem thử.

Mặt trời ngã về tây, ánh trăng dần bao phủ khung trời. Trên Thánh sơn mông lung mây khói tựa như tiên cảnh.

Âm Quỷ nhìn nhị thiếu gia vui cười với Tử Yên thánh nữ Thiên Địa các đằng trước, cúi đầu nghi hoặc hỏi Tuyết Sư:

– Tuyết Sư, nhị thiếu gia và thánh nữ Thiên Địa các dường như có quan hệ không đơn giản, có phải là . . .?

Tuyết Sư nói:

– Quan hệ không tệ nhưng có kèm cái gì không thì ta không rõ.