Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 3017 Nhân phẩm

Trong lòng tuôn ra kinh hỉ, không ngờ lại còn có chuyện tốt như vậy, Lục Thiếu Du lập tức thử tiếp xúc với linh hồn bổn nguyên của Thái Cổ U Minh Viêm, phát hiện ra linh hồn bổn nguyên cảm nhận khí tức linh hồn của hắn đã triệt để buông lỏng sự cảnh giác.

– Đây là do ngươi tự mình đưa tới miệng a.

Trong lòng Lục Thiếu Du mừng rỡ, còn một bước nữa là hắn có thể thành công, thế nhưng thực sự muốn bồi dưỡng cảm tình cũng không phải là chuyện dễ dàng, huống chi còn có nhiệt độ đáng sợ đối với linh hồn ở bên trong. Nếu như dây dưa quá lâu, linh hồn phân thân của hắn sẽ không có cách nào chống đỡ.

Bước kế tiếp cũng nhưng mà vấn đề thời gian, dựa theo phương pháp của Mẫu Đơn, bước cuối cùng này cũng vô cùng đơn giản, cũng không quá khó khăn.

– Bắt đầu dung hợp.

Thủ ấn trong tay linh hồn phân thân của Lục Thiếu Du biến hóa, mang theo từng đường vòng cung huyền ảo. Một cỗ năng lượng nhanh như thiểm điện bắt đầu dựa theo phương pháp mà Mẫu Đơn từng nói, bắt đầu dung hợp với linh hồn bổn nguyên Thái Cổ U Minh Viêm.

Linh hồn phân thân dung hợp với Thái Cổ U Minh Viêm, tương đương sau này linh hồn phân thân chính là Thái Cổ U Minh Viêm khủng bố. Chuyện này khiến cho bản thân Lục Thiếu Du không nhịn được mà kích động. Đợi đến lúc thành công, không thể nghi ngờ thực lực của hắn sẽ gián tiếp tăng lên một mảng lớn.

Về sau gặp phải cường địch, bằng vào thân thể Thái Cổ U Minh Viêm của linh hồn phân thân, tương đương với bất tử bất diệt, muốn chính thức đánh chết Thái Cổ U Minh Viêm, Lục Thiếu Du biết rõ cần phải có thực lực kinh khủng tới bực nào, cơ hồ không có ai làm được chuyện này.

Thế nhưng hắn cũng không cho rằng Thái Cổ U Minh Viêm chính là tồn tại vô địch thiên hạ, ít nhất Vô Tự Thiên Thư thần bí vẫn có thể muốn làm gì Thái Cổ U Minh Viêm thì làm cái đó.

Linh hồn phân thân đã thử dung hợp với Thái Cổ U Minh Viêm, bản thể Lục Thiếu Du cũng không có cách nào hỗ trợ, cũng không có biện pháp gì, nghĩ tới Vô Tự Thiên Thư, ánh mắt hắn chăm chú nhìn lên phía trên, lúc này bốn quyển Vô Tự Thiên Thư đang lơ lửng trên không trung, nhưng mà quang mang và bí văn huyển ảo đã biến mất không thấy.

Sưu Sưu.

Lục Thiếu Du vung tay lên, một đạo quang mang từ trong tay phóng lên, tiếp đó thu bốn quyển Vô Tự Thiên Thư vào trong tay.

– Lại được một quyển Vô Tự Thiên Thư, bốn bản.

Bốn quyển Vô Tự Thiên Thư nằm trong tay, Lục Thiếu Du có chút kích động nho nhỏ, dường như ngay cả Hoàng tộc cũng đang tìm kiếm Vô Tự Thiên Thư, chín quyển Vô Tự Thiên Thư hiện tại có bốn quyển nằm trong tay hắn.

Trên đại lục này có một lời đồn, sau khi hội tụ chín quyển Vô Tự Thiên Thư là có thể tìm được bí mật phá toái hư không. Lục Thiếu Du đã sớm cảm thấy vô cùng hứng thú với Vô Tự Thiên Thư, nhưng mà hiện tại hắn mới chỉ có bốn bản Vô Tự Thiên Thư, năm quyển Vô Tự Thiên Thư còn lại vẫn không rõ ở nơi nào.

Cầm bốn quyển Vô Tự Thiên Thư trong tay, mặc dù đối với bí mật phá toái hư không, trong lòng Lục Thiếu Du vô cùng hiếu kỳ, thế nhưng lúc này đối với Lục Thiếu Du mà nói, thứ trước mắt hắn cảm thấy hứng thú nhất chính là bên trong Vô Tự Thiên Thư, tác dụng kỳ lạ khiến cho người ta có thể lĩnh ngộ thuộc tính.

Trong ba quyển Vô Tự Thiên Thư dường như tồn tại ba không gian kỳ diệu, đều có tác dụng cực lớn với lĩnh ngộ, sau khi tiến vào, về sau lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính sẽ dễ dàng hơn không ít.

Trước kia lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính cũng rất dễ dàng tiến vào trong trạng thái lĩnh ngộ khiến cho người ta càng cảm nhận rõ ràng hơn sự tồn tại của năng lượng thuộc tính, đây cũng là bởi vì có Vô Tự Thiên Thư.

Do dự một lát Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi, thủ ấn được kết, thuần thục đưa một cỗ chân khí vào bên trong quyển Vô Tự Thiên Thư thứ tư. Chân khí tiến vào trong Vô Tự Thiên Thư, bên ngoài quyển Vô Tự Thiên Thư thứ tư này bắt đầu vặn vẹo, xuất hiện vô số bí văn.

Một cỗ khí tức mênh mông lập tức lan tràn, cỗ khí tức này dường như có chút giống với mấy quyển Vô Tự Thiên Thư khác, thế nhưng lại có chút bất đồng.

Bí văn trên quyển Vô Tự Thiên Thư thứ tư này xuất hiện, tiếp đó một chữ “Liệt”, bằng vào tu vi hiện tại của Lục Thiếu Du dường như có thể làm cho thời gian xuất hiện của chữ “Liệt” dài hơn một hồi.

Nhìn bí văn trên Vô Tự Thiên Thư, tâm thần Lục Thiếu Du thử tiến vào bên trong, khí tức mênh mông lóe lên rồi biến mất, chữ “Liệt” trên Vô Tự Thiên Thư lóe lên, tâm thần của Lục Thiếu Du cũng chui vào trong đó rồi biến mất không thấy.

Trong lúc bất tri bất giác, con mắt Lục Thiếu Du bỗng nhiên trợn lên, giống như có chút mệt mỏi.

Mà trong chớp mắt này, Lục Thiếu Du rốt cuộc tiến vào trong trạng thái mà hắn không biết, mà ngay cả khí tức trên người cũng bắt đầu yên tĩnh trở lại. Khí tức quanh thân không có, ngay cả một tia chấn động cũng không.

Ý thức của Lục Thiếu Du trong lúc bất tri bất giác đã tiến vào trong trạng thái kỳ diệu, trong trạng thái này, Lục Thiếu Du cảm giác mình giống như một đứa trẻ vừa mới sinh ra, giống như là thiên địa sơ khai, không có một thứ gì, không có vạn vật.

Mà trong cỗ khí tức này, Lục Thiếu Du lại cảm nhận được một cỗ khí tức quen thuộc, khí tức này có chút không giống, thế nhưng lại giống như bình thường, khiến cho Lục Thiếu Du có cảm giác quen thuộc kinh người.

Phía trên quả cầu bằng hỏa diễm màu xanh da trời, linh hồn phân thân của Lục Thiếu Du đã bắt đầu dung hợp với linh hồn bổn nguyên của Thái Cổ U Minh Viêm, tất cả mọi chuyện không phải trong thời gian ngắn có thể hoàn thành.

Bản thể Lục Thiếu Du lúc này tay cầm Vô Tự Thiên Thư giống như lão tăng nhập định, cũng được một trạng thái kỳ diệu bao phủ, sợ rằng trong khoảng thời gian ngắn cũng không có cách nào đi ra.

Trong Hư Không Bí Cảnh, cách đó không xa trên không trung, Bạch Linh, Tiểu Long, Nam thúc, Mẫu Đơn, Khiên Bách Biến lơ lửng trên không trung, ánh mắt đều chăm chú nhìn vào trong hố sâu nóng bỏng dưới lòng đất.

– Tất cả chờ ở nơi này, tin rằng nhất định sẽ thành công.

Mẫu Đơn nói.

Lúc này đã tới mùa đông, trong Phi Linh sơn mạch trắng xóa, bông tuyết rơi lả tả, giống như bay múa, giống như bay lượn.

Cả thiên địa lúc này hoàn toàn là màu trắng nõn giống như ngọc.

Trong đình viện ở hậu sơn Phi Linh môn, giờ phút này Hàn Băng Đại Đế, Thánh Thủ Linh Đế, Thánh Linh Lão tổ, Bạch Long Đại Đế, Kim Lang Đại Đế, còn có Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Kim Huyền đang dùng ánh mắt kinh ngạc và nghi hoặc nhìn về phía Lục Kinh Vân.

Bởi vì vừa rồi Lục Kinh Vân cùng Niếp Phong và đám người Đoan Mộc Hồng chí đem tất cả mọi chuyện xảy ra trên Đông Hải nói với mọi người, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh lập tức mang theo Lục Kinh Vân đi tới đình viện ở hậu sơn, vừa vặn Thánh Linh lão tổ cùng với Kim Lang Đại Đế, Bạch Long Đại Đế vẫn ở trong Phi Linh môn.

Nghe Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói, đám người Thánh Thủ Linh Đế, Hàn Băng Đại Đế cười cười, trong mắt hiện lên sự kinh ngạc và nghi hoặc.