Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 3020 Thiên địa phó thác 1
– Ta muốn đích thân đi mới không xảy ra một chút sơ hở nào, Lục gia trở thành Hoàng tộc, chưởng môn còn chưa chết, thuộc tính còn đại thành. Lựa chọn của ta cũng đúng.
Kim Xà Tôn giả nói, gần đây tin tức của Lục gia lan truyền, lúc này hắn cũng có thể xác định lựa chọn của hắn lúc trước không sai.
…
Tại một không gian khác, một ngọn tháp lớn đứng sừng sững, giống như trường tồn từ cổ chí kim, kết nối với thiên địa, khí tức mênh mông lan tràn, khiến cho người ta có cảm giác nhỏ bé.
Lúc này trên quảng trưởng lớn chung quanh ngọn tháp có không ít người mặc áo giáp cao ngất, toàn thân lan tràn khí tức sắc bén, tu vi đều bất phàm.
Oanh.
Trên ngọn tháp yên tĩnh này đột nhiên run lên, trên ngọn tháp ầm ầm lay động, ánh mắt mọi người lập tức nhìn về phía có động tĩnh.
Cùng lúc, trên ngọn tháp lớn, trên cái đỉnh cao vút trong mây kia có một cỗ khí tức bàng bạc dùng tốc độ nhanh chóng lan tràn.
Không biết ở trong không gian hư vô nào đó, cả thế giới dường như không có vật gì, một mảnh hỗn độn.
Một đạo thân ảnh màu xám khoanh chân ngồi đó, khuôn mặt tuấn lãng kiên nghị, hai mắt nhắm chặt. Mái tóc đen nhanh, ở trong không gian chung quanh lúc này có một cỗ năng lượng thiên địa chấn động, chính là Dương Quá đã tiến vào trong Thiên Địa tháp hai năm chín tháng.
Lúc này bên người Dương Quá không biết từ khi nào đã có năng lượng thiên địa bàng bạc hội tụ.
Ầm Ầm.
Trong không gian tĩnh lặng giống như hỗn độn này đột nhiên gió nổi mây phun, năng lượng thiên địa bàng bạc tràn ngập, không gian lờ mờ.
Trong không gian, Dương Quá đột nhiên nhảy ra, hai tay mở rộng, quanh thân có một cỗ năng lượng thiên địa cường hãn cấp tốc ngưng tụ, giống như tạo thành một vòng xoáy cuồng bạo quanh thân thể, năng lượng thiên địa rót vào trong cơ thể.
Năng lượng thiên địa cường hãn rót vào, hai mắt Dương Quá nhắm chặt, khí tức lập tức kéo lên, vô số lỗ chân lông toàn thân dường như cũng đang tham lam hấp thu năng lượng thiên địa bàng bạc.
Ầm ầm.
Trên không trung, một đạo quang trụ màu vàng cực lớn bắn xuống, lập tức bao phủ Dương Quá. Không gian chung quanh Dương Quá chấn động, gợn sóng xuất hiện, gợn sóng tựa như sóng nước cuồn cuộn, một cỗ khí thế cường hãn cùng với quang mang màu vàng đất từ trong cơ thể hắn phô thiên cái địa tuôn ra. Dung hợp với năng lượng thiên địa.
Trong không gian ở ngọn tháp lớn, trên ngọn núi khổng lồ cách đó không xa có mấy đạo thân ảnh đang đứng trên ngọn núi, toàn thân lan tràn ra khí tức cường hãn, hùng hậu, tuyệt đối đều là cường giả.
Ba người dẫn đầu trong đó có Tử Đồng trưởng lão, bên cạnh còn có một lão giả áo xanh, tuổi chừng hơn bốn mươi, khí độ cực kỳ bất phàm.
Người cuối cùng trong ba người là một đại hán, đứng trước mặt tất cả mọi người, tất cả mọi người đều cung kính đứng chung quanh người này. Người này cũng chừng hơn bốn mươi tuổi, gần năm mươi, trên người mặc một bộ trường bào màu xanh trắng, ánh mắt tựa như ngôi sao sáng.
– Không ngờ người đột phá đầu tiên lại không phải là Tử Yên và Lam Thập Tam, lại là Dương Quá của Phi Linh môn.
Ánh mắt của Tử Đồng trưởng lão khẽ biến đổi, có chút kinh ngạc.
– Chuyện này cũng không có gì là kỳ quái, lúc Dương Quá này tiến vào ta đã chú ý qua, thiên phú của hắn có lẽ không phải mạnh nhất, thế nhưng tâm cảnh của hắn lại ổn nhất, trong lòng thanh minh, cũng không có bao nhiêu chuyện có thể ảnh hưởng tới tâm trí của hắn, trong lòng thanh thản, tâm hư vô, tăng thêm tính cách của hắn, loại người này càng về sau tu vi sẽ càng đáng sợ. Chỉ tiếc trong Thiên Địa các ta không có đệ tử như vậy.
Đại hán mặc trường bào màu xanh trắng đứng đầu nhìn ngọn tháp lớn phía trước, nói với đám người Tử Đồng trưởng lão.
– Phó các chủ, chẳng lẽ Lam Thập Tam cũng không thể so sánh sao? Dù sao Dương Quá cũng chỉ là vũ giả song hệ mà thôi.
Tử Đồng trưởng lão hiếu kỳ hỏi.
– Tử Đồng, trong lòng ngươi kỳ thực cũng biết, cần gì phải hỏi ta.
Đại hán này cười nhạt một tiếng, lập tức nói tiếp:
– Thiên phú của Lam Thập Tam không kém, chỉ tiếc tâm cảnh không bằng Dương Quá, không thanh thản bằng, thiên phú của Tử Yên càng mạnh hơn nữa, chỉ tiếc…
– Phó các chủ, Tử Yên thì sao?
Vẻ mặt Tử Đồng trưởng lão khẽ đổi, lập tức hỏi.
– Trong lòng có ngàn mối ah, dù sao cũng là người trẻ tuổi, cũng sẽ động tình, chuyện này không thể tránh được. Nhưng mà bản thân không có cách nào sắp xếp cho tốt, đối với tu luyện có sự ảnh hưởng cực lớn, loại chuyện như vậy người ngoài cũng không thể giúp được cái gì.
Đại hán trung niên nói.
Tử Đồng trưởng lão nhìn đại hán mặc trường bào màu xanh trắng nói:
– Ý của Phó các chủ là trong lòng Tử Yên đã động tâm vì một người nào đó rồi sao?
– Dùng tâm tính của Tử Yên, ta nghĩ người trên đời này có thể khiến cho nó động lòng cũng chỉ có Lục Thiếu Du kia, cho dù là người của Hoàng tộc cũng không nhất định nó sẽ để ý.
Đại hán trung niên nói.
– Lục gia trở thành Nhân Hoàng tộc thứ bảy, Lục Thiếu Du ở trong Hư Không Bí Cảnh nhất định còn sống. Thuộc tính mới lại đại thành, từ nay về sau khống chế thuộc tính mới, thiên phú của Lục Thiếu Du quả nhiên đủ khủng bố.
Tử Đồng trưởng lão nói.
– Trước đó Các chủ đã nói cho ta, để cho chúng ta không được hỏi tới chuyện của Lục Thiếu Du, thật không biết Lục Thiếu Du này rốt cuộc có địa vị gì.
Trong ánh mắt đại hán trung niên tràn ngập vẻ nghi hoặc.
– Nếu như hiện tại Lục Thiếu Du rời khỏi Hư Không Bí Cảnh, sợ rằng Thiên Địa minh sẽ có phiền phức vô cùng lớn.
Tử Đồng trưởng lão nói.
– Chuyện này cũng còn không nhất định, những lão gia hỏa kia của Thiên Địa minh cũng không phải ăn chay, tuy rằng Thiên Vũ đã chết, thế nhưng trong tất cả các sơn môn thực lực Hóa Vũ tông vốn cho dù yếu nhất, bằng không bọn họ cũng sẽ không một lòng lôi kéo Vạn Thú Tông. Tuy rằng Đế Đạo minh có nhiều Đế giả, thế nhưng đều vừa mới đột phá. Nếu như hai minh thực sự giao thủ với nhau, chẳng biết hươu chết về tay ai. Huống chi ta đoán, Thiên Địa minh há không có sắp xếp, sợ rằng bọn họ đã sớm âm thầm chuẩn bị rồi.
Đại hán trung niên nói xong, lại nói:
– Không quản bọn họ thế nào, Thiên Địa các chúng ta không giúp ai là được rồi. Sự tồn tại của Thiên Địa các chúng ta cũng không phải là tranh đoạt cái gì trên đại lục này, bằng không làm sao có thể tới phiên bọn họ.
– Vâng.
Tử Đồng trưởng lão cùng với chúng cường giả sau lưng khẽ gật đầu.
– Dương Quá cũng sắp thành công, nhiều năm trôi qua như vậy, có thể đột phá thành Đế trong Thiên Địa tháp, ta nhớ tổng cộng cũng chỉ có ba người a. Không biết lần này Dương Quá sẽ thế nào.
Đại hán trung niên nói.
– Đột phá trong Thiên Địa tháp còn nhận được chỗ tốt cực lớn, không biết lúc này Dương Quá có thể nhận được chỗ tốt gì.
Tử Đồng trưởng lão dường như đối với chỗ tốt trong Thiên Địa tháp cảm thấy cực kỳ hứng thú.
– Chỗ tốt trong Thiên Địa tháp đều là vật phi phàm, đáng tiếc cần phải đột phá trong Thiên Địa tháp mới nhận được. Cho dù là ta cũng không có cách nào biết được rốt cuộc Dương Quá nhận được vật gì.
Đại hán trung niên nói.