Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 3377 Tâm tư Phạm Sàm
Những trưởng thượng này đều là chủ nhân thế lực bá chủ trong Chiến Thiên Liên Minh.
Mà dưới trưởng thượng theo thứ tự là trưởng lão, hộ pháp, đường chủ và chấp sự, tại sao là hộ pháp, đó là vì hộ pháp cao hơn chấp sự, nghe nói chấp sự trong Chiến Thiên Liên Minh rất mạnh, chỉ có một chút thế lực lớn hoặc đại môn phái trong Chiến Thiên Liên Minh mới có thể trở thành hộ pháp, hoặc thân là một thế lực trong Chiến Thiên Liên Minh, nhưng thực lực còn chưa thể đạt tới tư cách trưởng thượng hoặc trưởng lão, dù là chủ thế lực nhưng cũng chỉ là hộ pháp mà thôi.
Mà Thiên Thủy Môn có một ghế hộ pháp, bởi vậy cũng có thể nhận ra thực lực hoàn toàn không kém.
– Tiểu huynh đệ, ngươi đi nghỉ trước đi.
Phạm Sàm thoả mãn cười cười, lập tức tự mình dẫn Lục Thiếu Du tiến vào tọa giá khôi lỗi, mọi người cung kính theo sau.
– Sư thúc, phụ thân ta…
Nhìn thấy phụ thân mình có thái độ tốt với Lục Thiếu Du, Phạm Kiếm Nhân nghi hoặc hỏi Đỗ Lộc, thần sắc rất là khó hiểu.
– Phụ thân ngươi hiểu rõ, trong tay tiểu tử kia chính là vật gì?
Đỗ Lộc hỏi, hắn ở xa nên không nhìn rõ ràng.
– Ta cũng không nhìn quá rõ ràng, không thấy cẩn thận.
Phạm Kiếm Nhân nói, vừa rồi hắn ra tay nên không quan sát kỹ càng.
– Đi thôi, đến lúc đó hỏi phụ thân ngươi thì biết.
Đỗ Lộc nói, theo mọi người vào trong tọa giá khôi lỗi.
Lục Thiếu Du theo Phạm Sàm vào trong tọa giá khôi lỗi, Phạm Sàm lập tức phân phó người sau lưng:
– Phương chấp sự, phiền toái ngươi chiếu cố vị tiểu huynh đệ này, ta đi làm việc một lát.
– Phạm đường chủ yên tâm, ta nhất định sẽ an bài thỏa đáng.
Một lão giả hơn năm mươi tuổi đi tới, cung kính đáp lời Phạm Sàm, lập tức chào hỏi Lục Thiếu Du, mang theo Lục Thiếu Du đi vào trong.
– Phụ thân, ta cũng đi.
Lúc này nữ tử mặc váy dài bị bắt chung với Phạm Kiếm Nhân chậm rãi đi ra, thì ra cô gái này là con gái của lão nhân.
Trong phi hổ tọa giá, trong đại sảnh có mấy phòng nhỏ, Lục Thiếu Du theo lão giả đi vào một phòng nhỏ.
– Vị tiểu huynh đệ này, ngươi nghỉ ngơi ở đây, có chuyện gì cứ tùy thời gọi ta.
Lão giả dẫn Lục Thiếu Du vào trong phòng nhỏ, lại nói với Lục Thiếu Du, thần thái hơi miễn cưỡng, nhưng trên người vẫn có khí độ cường giả.
– Xin hỏi, đây là thế giới nào?
Lục Thiếu Du ôm quyền thi lễ, đối với lão giả hỏi.
– Ngươi lại không biết đây là nơi nào?
Nữ tử mặc váy dài nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt mang theo vẻ ngạc nhiên.
Nhìn Lục Thiếu Du và lão giả, thân ảnh nữ tử mặc váy dài biến mất, ánh mắt Phạm Sàm hơi động, lúc này nhìn Đỗ Lộc và Phạm Kiếm Nhân nói:
– Các ngươi đi theo ta.
Một lát sau, trong gian phòng nhỏ bố trí đơn giản, Phạm Sàm cũng bài ra một cấm chế.
– Sư huynh, tiểu tử kia cầm trong tay, có phải là…
Nhìn thấy Phạm Sàm bố trí cấm chế, Đỗ Lộc hỏi Phạm Sàm.
– Không sai!
Phạm Sàm chen ngang lời Đỗ Lộc, ánh mắt nặng nề, nói:
– Đúng vậy, chính là Thù Tạ Lệnh, nhất phẩm Thù Tạ Lệnh.
– Ah, là nó!
Đỗ Lộc lập tức sững sờ một chút, tự nhiên biết Thù Tạ Lệnh đại biểu cho cái gì trong Chiến Thiên Liên Minh, cho dù là nhất phẩm Thù Tạ Lệnh cũng chỉ có đường chủ mới phát, còn phải trải qua hộ pháp đoàn phê chuẩn mới được, trên thực tế phải được tất cả hộ pháp đồng ý.
– Nhân nhi, tại sao ngươi biết người nọ, hảo hảo nói cho ta nghe.
Phạm Sàm hỏi Phạm Kiếm Nhân…
Trong phòng, nữ tử váy dài ngạc nhiên, Lục Thiếu Du tùy tiện tìm một lý do lừa dối qua, lập tức từ trong lời nữ tử biết được, hiện tại mọi người đang ở trong khe hở thế giới, mà thế giới này là Vạn Cổ Thế Giới.
Vạn Cổ Thế giới chỉ là một tiểu thế giới, thuộc về Thượng Thanh Đại Thiên Thế Giới, Vô Sắc Trung Thiên Thế Giới, Vô Minh Tiểu Thiên Thế Giới, Vạn Cổ Thế Giới chỉ là một trong một ngàn tiểu thế giới của Vô Minh Tiểu Thiên Thế Giới mà thôi.
Mà Vô Sắc Trung Thiên Thế Giới có tới ba ngàn Vô Minh Tiểu Thiên Thế Giới, Vạn Cổ Thế Giới quá nhỏ, ba ngàn đại thế giới quá bao la.
Nghe nói Vạn Cổ Thế Giới tồn tại đã lâu, lâu bao nhiêu thì không ai biết rõ.
Tử trong lời nữ tử, nữ tử mặc váy dài tên là Phương Thải Y, phụ thân là Phương Chí Thành, chính là cốc chủ Thải Hồng Cốc, đều thuộc về Chiến Thiên Liên Minh, nhưng mà thực lực Thải Hồng Cốc lại kém hơn Thiên Thủy Môn nhiều, cho nên Phương Chí Thành ở trong Chiến Thiên Liên Minh chỉ là chấp sự mà thôi, kém xa Thiên Thủy Môn.
Trong Chiến Thiên Liên Minh, cùng thế hệ với nhau đều dùng sư huynh tỷ đệ phân chia, cũng không chia theo bối phận, chỉ dựa vào cấp độ và thực lực, cho nên ai mạnh thì người đó có địa vị cao.
Cho nên Phương Thải Y gọi Phạm Kiếm Nhân là sư huynh, cũng không phải thật sự cùng một sư phụ, mà là xưng hô trong Chiến Thiên Liên Minh, tất cả sơn môn thế lực trong Chiến Thiên Liên Minh thậm chí là gia tộc cũng phải như thế.
Từ lời Phương Thải Y, Lục Thiếu Du còn biết, Vạn Cổ Thế Giới diện tích cũng không nhỏ, mà trong đó cũng có không ít thế lực, cũng không phải Thải Hồng Cốc hoặc là Chiến Thiên Liên Minh một nhà độc đại, trong ba ngàn đại thế giới mênh mông, không có thế lực nào có thể độc đại.
Địa bàn của Thiên Thủy Môn cũng không nằm trong Vạn Cổ Thế Giới, Thiên Thủy Môn chỉ đi vào Vạn Cổ Thế Giới làm ít việc, chỉ thuận tiện đến Vạn Cổ Thế Giới quan sát, trong đó có quan hệ khá lớn tới Phạm Kiếm Nhân.
Trong lúc nhất thời, Lục Thiếu Du cũng không có hỏi nhiều, lập tức lấy cớ muốn điều tức thương thế, Phương Thải Y và Phương Chí Thành hai người lui ra.
– Nói như vậy, ngươi biết rõ cũng chỉ có bao nhiêu đó?
Trong phòng bố trí cấm chế, ánh mắt Phạm Sàm chấn động, từ lời Phạm Kiếm Nhân, hắn cũng chỉ biết rõ Lục Thiếu Du bị Ma Linh Yêu Nữ bắt, hoàn toàn không biết lai lịch kẻ này.
– Mới Phá Giới Cảnh sơ giai, tiểu tử lấy Thù Tạ Lệnh từ đâu?
Đỗ Lộc nghi ngờ nói.
– Hoặc là nhặt được, hoặc là sư môn và trưởng bối, hoặc trải qua giết kẻ thù có được.
Ánh mắt Phạm Sàm hơi trầm xuống, nói:
– Có thể chúng ta không cần quản chuyện này, dựa theo quy củ, chỉ cần có Thù Tạ Lệnh chính là hảo hữu của Chiến Thiên Liên Minh, không được lãnh đạm.
– Vận may tiểu tử quá tốt, mới Phá Giới Cảnh sơ giai đã có được Thù Tạ Lệnh, nếu như hắn sử dụng công phu sư tử ngoạm, chúng ta cũng chỉ có thể đủ đáp ứng.
Đỗ Lộc thở dài, người mang Thù Tạ Lệnh, cho dù Thù Tạ Lệnh thấp nhất cũng có tác dụng lớn.
– Trong Chiến Thiên Liên Minh sắp có một cơ hội, một cơ hội này lại là cơ hội ngàn năm có một với thế hệ trẻ, thiên phú Kiếm Nhân cùng thế hệ xem như không tệ, nhưng không thể nào vượt qua thế hệ thiên tài, nếu có thể đạt được danh ngạch, tương lai sẽ có cam đoan.
Phạm Sàm trầm giọng nói.
– Danh ngạch trực tiếp quá ít, dùng địa vị chúng ta trong Chiến Thiên Liên Minh rất khó đạt được, đây là chuyện không có khả năng, trừ phi thiên phú Kiếm Nhân đạt tới mức đặc biệt nổi bật, bằng không…
Sắc mặt Đỗ Lộc không thể lạc quan, hắn hiểu rõ muốn danh ngạch quá khó.