Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 3737 Bốn người cuối cùng 2

– Thì ra là người của Vô Minh thế giới, người thứ tám, rất không tồi.

– Thiếu Du huynh đệ và Thái A đâu rồi?

Kim Viên đáp xuống đất, khóe miệng có máu tươi tràn ra, lập tức hỏi Hướng Tiền Trùng và Tôn Oánh Oánh.

– Lục đại ca và tiểu gia hỏa còn ở bên trong a.

Tôn Oánh Oánh nói.

Sưu Sưu.

Trong tầng thứ mươi hai của Trấn Thế tháp cơ hồ trước sau nổi lên chấn động, lần nữa có ba đạo thân ảnh trước sau bị đẩy ra.

Thnah niên thứ nhất thân thể có chút gầy gò, người mặc một bộ y phục màu sắc lộng lẫy, bó sát người, khí tức toàn thân khiến cho người ta có cảm giác âm trầm. Sắc mặt người này tái nhợt, thế nhưng ngay cả làn da và tóc của người này đều trắng như tuyết, bộ dáng nhìn qua chỉ có mười lăm mười sáu tuổi, khuôn mặt thậm chí nhìn qua còn giống như trẻ con.

Thân thể thanh niên thứ hai cao ngất, trên người mặc một bộ trường bào thêu hoa văn tinh mỹ, mày kiếm, tóc đen nhánh, đôi mắt giống như nữ nhân, có vài phần khí độ hiên ngang.

Người thanh niên thứ ba người mặc một bộ trường bào màu đỏ, bộ dáng cũng có chút tuấn lãng, trên người có một cỗ khí tức nóng bỏng như ẩn như hiện.

– Thứ bảy là Quỷ Oa của Vạn Diệu Tiểu thiên thế giới.

– Thứ sáu là Hoàng Sa của Hoàng gia.

– Thứ năm là Tử Viêm của Tử Diễm Huyền Xà nhất tộc.

– Còn có bốn người nữa ở bên trong, Tiết gia và Hoài gia còn có một người a, hai người còn lại rốt cuộc là ai?

Trong Trấn Thế tháp, trong không gian hư vô, sương trắng quanh quẩn, một cỗ khí tức mênh mông tràn ra, mang theo khí tức cổ xưa.

– Trấn Thế tháp này quả nhiên bất phàm, không biết được luyện chế ra như thế nào.

Trong không gian hư vô, trong mắt Lục Thiếu Du hiện lên vẻ rung động. Mỗi một bước trong không gian hư vô này đều giống như phải dùng lực vạn quân vậy, lực cản này không những tới từ thân thể mà cũng tới từ linh hồn và áo nghĩa.

Nhưng mà lúc này Lục Thiếu Du cũng không có sử dụng kim đao màu vàng, đương nhiên, kim đao màu vàng cũng không nằm trong sự khống chế của hắn. Lục Thiếu Du ở trong tầng thứ mười hai của Trấn Thế tháp hoàn toàn là dựa vào thực lực của bản thân tiến lên từng bước một. Chỉ là lúc này trong đan điền khí hải của hắn, nguyên đan chữ vạn đang từ từ xoay tròn, phóng ra một cỗ khí tức man hoang, cổ xưa.

– Người luyện chế ra Trấn Thế tháp này nhất định là một siêu cấp cường giả, người bình thường không có cách nào luyện chế ra được.

Thái A nói.

Lúc này khuôn mặt Thái A cũng tái nhợt, khí tức linh hồn nóng bỏng bao phủ quanh thân thể hắn, trong lúc mơ hồ cũng mang theo khí tức man haong cổ xưa. Thân thể mỗi một bước di chuyển trong hư không này đều cố hết sức bình siinh, hơn nữa càng ngày càng khó khăn, miệng hắn nói:

– Sư phụ, chúng ta đi lâu như vậy thế nhưng tại sao lại còn chưa tới tận cùng của tầng mười hai này vậy?

– Thái A, không chống lại được thì buông tha đi. Nếu như cố gắng chống lại thì có thể coi như là tôi luyên với bản thân con, thế nhưng lại cố gắng chống lại quá mức lại không phải là một chuyện tốt.

Lục Thiếu Du nhắc nhở Thái A.

– Sư phụ, phía trước chúng ta có hai người.

Thái A bỗng nhiên ngẩng đầu phát hiện ra trong hư không cách đó không xa có hai đạo thân ảnh, một nam mọt nữ đang gian nan, chậm chạp đi về phía trước.

– Là hai người đó.

Lục Thiếu Du ngẩng đầu, lập tức nhận ra người này, đây là một nam ột nữ, nam có vài phần tương tự với Hoài Linh Hổ, hẳn là đại ca Hoài Linh Ngọc của hắn, trước khi vào Trấn Thế tháp hắn đã gặp qua.

Nữ tử kia mặc bộ váy màu xanh da trời, thân ảnh thướt tha, khí chất thanh nhã, là người của Tiết gia trong bốn thế lực lớn, hình như gọi là Tiết Mặc Kỳ.

Hai người Hoài Linh Ngọc và Tiết Mặc Kỳ cũng phát hiện ra hai người vừa mới xuất hiện sau lưng không xa. Mắt nhìn hai người Lục Thiếu Du vài Thái A, ánh mắt hai người lập tức kinh ngạc, so với Tiết Mặc Kỳ, ánh mắt của Hoài Linh Ngọc chấn động ngày càng kịch liệt.

Sau khi hai người kinh ngạc, cũng không có chào hỏi, bởi vì lúc này hai người cũng không có khí lực chào hỏi, mỗi một bước tiến về phía trước đều dùng lực vạn quân. Hư không dưới chân rung động, lắc lư không ngừng. Lúc này hai người không ngừng thở hồng hộc.

Lục Thiếu Du nhìn Tiết Mặc Kỳ và Hoài Linh Ngọc, trong lòng cũng có chút rung động. Hai người này đều là người bất phàm, người trong Trung thiên thế giới quả nhiên so với Tiểu thiên thế giới mạnh hơn nhiều.

Sưu.

Lục Thiếu Du cùng với hai người Thái A dần dần đuổi kịp hai người Tiết Mặc Kỳ và Hoài Linh Ngọc.

– Thanh Linh Khải Giáp.

Dưới áp lực ngày càng lớn, áp lực trên người Lục Thiếu Du càng lúc càng lớn, cho nên nhanh chóng bố trí Thanh Linh Khải Giáp.

– Linh Ngọc bảo giáp.

Hoài Linh Ngọc cũng không có cách nào chống lại nữa, sau khi Lục Thiếu Du bố trí Thanh Linh Khải Giáp, lập tức bố trí một kiện khải giáp như sáng long lanh như ngọc quanh thân.

Cơ hồ là cùng lúc, quanh thân thể xinh đẹp mềm mại của Tiết Mặc Kỳ cũng có một đạo quang tráo huyền ảo bao phủ quanh thân.

Lúc này khí tức linh hồn nóng bỏng quanh thân Thái A càng thêm nồng nặc, trong lúc mơ hồ mang theo một tia tà khí cổ xưa.

Sưu Sưu.

Trước mắt bốn người chừng trăm thước, hư không tức thì chấn động, xuất hiện một cánh cửa bằng gợn sóng không gina.

– Là cửa vào tầng thứ mười ba.

Bốn người thấy thế sắc mặt lập tức vui mừng, nhanh chóng rảo bước tiến về phía cửa vào. Chỉ cần tiến vào cánh cửa bằng gợn sóng là có thể tiến vào tầng thứ mười ba.

Chỉ là càng tới gần cửa vào, lực cản ngập trời ngày càng khủng bố, áp lực này vô hình thẩm thấu vào, cho nên mỗi một bước tiến về phía trước đều có cảm giác lục phủ ngũ tạng trong cơ thể rạn nứt. Linh hồn trong đầu như sắp bị nghiền nát, máu tươi giống như sắp cứng lại. Loại lực cản cùng với uy áp này căn bản không có cách nào bỏ qua.

– Lực cản thật mạnh.

Lục Thiếu Du ở dưới lực cản mạnh mẽ này, nguyên đan chữ vạn trong đan điền không ngừng xoay tròn, nguyên lực trào ra, gian nan cất bước về phía trước. Loại uy áp cùng với ngăn cản này cũng không có bất kỳ địch ý nào, bởi vậy kim đao màu vàng trong đầu hoàn toàn không có một chút phản ứng nào.

Lực cản cực lớn giống như tảng đá ngàn cân đặt ở trên người, mắt thấy Lục Thiếu Du và Thái A đã đi gần tới minh, đôi mắt trên khuôn mặt xinh đẹp của Tiết Mặc Kỳ khẽ đổi, thầm cắn răng, thân thể mềm mại đột nhiên run lên.

Oanh.

Trong nháy mắt này, chỉ thấy sợi tóc sau lưng của Tiết Mặc Kỳ bỗng nhiên bay múa, giống như tạo thành một cái cột, mỗi một sợi tóc lúc này đều có lực lượng xuyên thủng không gian, một cỗ khí tức ngập trời tuôn ra, quanh thân lập tức được bao phủ dưới quang mang chói mắt.

Bên trong cỗ quang mang chói mắt này lan tràn ra một loại khí tức lạ lẫm mà mênh mông, bên trong cỗ khí tức này ẩn chứa sinh cơ cuồn cuộn không dứt, có chút tương tự với thuộc tính Mộc, chỉ là cũng không phải là thuộc tính Mộc.