Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 3961 Đối chiến Sát Thiên

– Đủ hung hăng càn quấy, vậy nhìn xem ngươi có thực lực này hay không!

Vừa dứt lời, nguyên lực phong hệ lập tức lan tràn, Sát Thiên giẫm mạnh hư không, không gian nứt toác, cuối cùng oanh một tiếng hóa thành mảnh nhỏ.

– Phong Diệt Ấn!

Ngay khi thân hình Sát Thiên lao về hướng Lục Thiếu Du, ra tay gọn gàng, sắc bén sát phạt, thủ ấn cấp tốc đánh ra, lực lượng khủng bố làm cả không gian rung động không ngớt, từng đạo chưởng ấn hóa thành tàn ảnh đầy trời bao trùm về hướng Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du nhíu mày, chân khí quỷ dị lan tràn, không gian xung quanh nháy mắt khởi động, làm cả phiến không gian đều run rẩy.

Oanh!

Nhất thời thời không rối loạn, không gian cùng thời gian áo nghĩa tràn ngập, cả phiến không gian đột nhiên hỗn loạn, từng đạo chưởng ấn sát phạt sắc bén lập tức phá nát, nháy mắt không còn bóng dáng.

– Dung hợp không gian cùng thời gian áo nghĩa?

Thân hình Sát Thiên khựng lại, giống như bị lâm vào trong vũng bùn, thời không rối loạn, khe không gian như quang nhận xuyên thủng bắn ra, phá hủy hết thảy, mang theo lực lượng hủy diệt.

– Bạo Phong không gian!

Ánh mắt Sát Thiên ngưng lại, không còn che giấu thực lực Tuyên Cổ cảnh trung giai đỉnh phong, nguyên lục run lên bao trùm tới, cuồng phong gào thét, không gian áo nghĩa lan tràn.

Xuy lạp…

Các loại áo nghĩa va chạm, chấn động không gian nứt vụn thành từng khúc, chỉ chớp mắt Sát Thiên từ bên trong chật vật thoát thân ra ngoài.

Ngay nháy mắt Sát Thiên vừa thoát ra, chợt nhíu mày nhìn phía trước, trên không trung chẳng biết từ khi nào đã có kim quang rạng rỡ, hào quang hắc bạch quỷ dị trôi nổi, kim quang lan tràn, sắc bén tiêu sát.

– Đi!

Kim quang rạng rỡ bao trùm bầu trời, mơ hồ có phong vân khuấy động, tiếng sấm sét vang rền, Lục Thiếu Du lăng không đứng lơ lửng, tiêu sát khí sắc bén lan tràn, sau một tiếng quát trầm thấp phất tay đánh thẳng về hướng Sát Thiên.

Oanh!

Một đạo kim sắc đại thủ ấn đột nhiên phá không bay ra, không gian xung quanh liên tục hủy diệt vỡ nát, kình khí tiêu sát khuếch tán, khoảnh khắc bao phủ khắp cả thiên địa lao thẳng về hướng Sát Thiên, nháy mắt đã đi tới trước mặt hắn.

– Áo nghĩa thật mạnh, đây là kỳ đặc áo nghĩa thứ năm hay sao!

Đường Dần cùng Lôi Tiểu Thiên đều giật mình, gắt gao nhìn chằm chằm phía trước.

– Áo nghĩa kỳ đặc thứ năm!

Sát Thiên run lên, ánh mắt cực kỳ ngưng trọng, nguyên lực khởi động, đột nhiên quanh người dâng lên một đạo cương khí năng lượng cực lớn.

– Kình Thiên Phong Bàn!

Một tiếng quát trầm thấp vang lên, cương khí ngăn cản trước kim sắc thủ ấn, hai bên đụng chạm, không gian chợt run lên, hoàn toàn yên tĩnh.

Hô lạp lạp…

Cả cương khí lẫn kim sắc thủ ấn đồng thời bị chấn vỡ trong hư không.

Năng lượng phong bạo khủng bố thổi quét, cả phiến không gian phá nát, không ít thân ảnh liên tiếp thối lui, vực sâu lại tiếp tục phá hủy.

Hô lạp lạp…

Năng lượng phong bạo đột nhiên ngừng lại, lặng yên mai một vô thanh vô tức.

Đặng đặng…

Thân hình Lục Thiếu Du cùng Sát Thiên lảo đảo bật lui mấy bước.

– Làm sao có thể, Lục Thiếu Du mới tới Niết Bàn cảnh cao giai đỉnh phong thôi đi, khí tức còn chưa tới Tuyên Cổ sơ giai, lại có thể đánh ngang tay với Sát Thiên!

– Ra tay gọn gàng, không nghĩ tới Sát Thiên lại không chiếm được tiện nghi, Lục Thiếu Du đích thật có chút bổn sự!

Đường Dần cùng Lôi Tiểu Thiên đưa mắt nhìn nhau, tuyệt đối khiếp sợ.

– Thật mạnh, ngay cả Sát Thiên cũng có thể đối kháng!

Mỹ Cơ cùng Mị Linh ở phía xa đưa mắt nhìn nhau, hít sâu một hơi.

– Chấp pháp đội Sát Thiên, không hổ là người có thanh danh hiển hách trong mật địa Thiên giới!

Lục Thiếu Du ổn định thật hình, ánh mắt thầm kinh ngạc.

– Quả nhiên là có chút bổn sự, nhưng vừa rồi ngươi cũng đã vận dụng toàn lực đi, ta còn chưa sử dụng toàn lực, ngươi nhất định phải trả giá thật nhiều!

Ánh mắt Sát Thiên tối sầm, thủ ấn ngưng kết, quanh thân nhất thời bộc phát quang mang chói mắt, phong hệ áo nghĩa khởi động, năng lượng bắt đầu hội tụ.

Năng lượng phong hệ vừa tụ tập, cuồng phong gào thét, phúc vũ phiên vân, cả bầu trời đột nhiên hôn ám, năng lượng tạo thành long quyển phong bạo, cả phiến hư không bị cắn nuốt phá hủy, khí thế khủng bố làm thần sắc mọi người rung động.

– Diệt Không Phong Bạo!

Sát Thiên hét lớn một tiếng, long quyển phong bạo hóa thành quang ảnh khổng lồ bạo lướt nhanh như chớp, những nơi đi qua, ánh sáng cũng bị cắn nuốt biến mất.

Lục Thiếu Du nhất thời cảm giác được có cỗ lực lượng hủy diệt gắt gao thổi quét lên người của mình, muốn đem thân hình mình xé thành mảnh nhỏ, lập tức khởi động Thanh Linh khải giáp.

Từ trong ấn đường Lục Thiếu Du bắn ra lưu quang, Thôi Hồn Diệt Phách Chuy hiện ra trong tay, thoáng chốc cả bầu trời run lên, vỗ thẳng một chùy xuống dưới.

Xuy lạp lạp…

Từ trong tiểu chùy bắn ra một đạo lôi đình cương khí, mang theo lực lượng hủy diệt tràn xuống.

Bên trong hư không lốc xoáy khủng bố, trong không gian lại giống như là hắc động, không ai có thể dò xét được bên trong.

Đột nhiên mọi người cảm giác được không gian bị kiềm hãm, thoáng run rẩy, lại có cỗ năng lượng hủy diệt thẩm thấu ra ngoài.

Khí tức làm linh hồn người run rẩy, ngay sau đó quang mang chói mắt tán phát, một tiếng nổ tung như hãn lôi vang vọng dựng lên cuối chân trời…

Oanh long long!

Hư không lốc xoáy nháy mắt bộc phát, năng lượng phong bạo khủng bố thổi quét, không trung giống như sơn băng địa liệt, từng tảng lớn vực sâu san thành bình địa, cự thạch sụp đổ, vách núi trút xuống, đá vụn kích tán.

Giờ phút này chỉ sợ không có ai chú ý tới không ít chân khí mơ hồ đều dại ra giữa không trung.

Năng lượng gợn sóng cuồng bạo điên cuồng nhộn nhạo, sau khi kình khí tiêu tán, không ít ánh mắt đều ngẩn ra.

Khóe môi Sát Thiên đầm đìa máu tươi, ánh mắt ngây dại, mà thân hình Lục Thiếu Du đã xuất hiện trước người Sát Thiên, trong tay cầm một thanh kim huyết sắc đại đao, kim quang rạng rỡ, một đạo đồ án hắc bạch như ẩn như hiện trên không trung.

– Âm Dương Bá Đao quyết!

Kim huyết sắc đại đao đánh xuống, đồ án âm dương phóng thích hào quang, vô số đao mang bắn ra, thổi quét lên người Sát Thiên.

Oanh long!

Đao mang thổi quét, cả phiến hư không sụp đổ biến mất, thiên địa uy áp vô cùng vô tận thẩm thấu, thiên uy hạo hãn khiến linh hồn người phủ phục.

Ánh mắt Sát Thiên đột nhiên sáng ngời, giống như vừa kịp thời phản ứng.

Nhưng lúc này cũng đã không còn kịp nữa, bởi vì đao võng đã hoàn toàn bao phủ, tiêu sát khí sắc bén thổi quét, tới thời điểm này hắn mới biết Lục Thiếu Du thật khủng bố.