Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 3981 Ám Linh xuất toàn lực

– Ngao!

Đao minh long ngâm, Huyết Lục bổ ra một đạo đao mang quỷ dị.

Hưu hưu!

Nguyên lực mộc hệ khởi động, đao mang đánh ra, xoay tròn cuồn cuộn bay ra ngoài.

Xuy!

Đao mang lướt qua người một Niết Bàn cảnh cao giai, xuyên qua cơ thể, tiếp theo là người thứ hai, thứ ba, mãi cho tới thứ tám…

Đao mang quỷ dị hoàn mỹ cuối cùng biến mất trong cơ thể người thứ tám không còn bóng dáng.

Ô ô…

Không gian khựng lại, từ trong tám thân hình tràn ra đao mang lục sắc, năng lượng quỷ dị vô hình cùng không gian sinh sinh bất tức hô ứng lẫn nhau nhanh chóng lan tràn khắp thâm cốc, mà sinh cơ của tám người đều biến mất, thân hình nháy mắt khô héo, thân ảnh quỷ khóc thần hào vang vọng khắp cả thâm cốc.

Phanh phanh!

Chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi, thân hình tám Minh linhNiết Bàn cảnh cao giai đột nhiên nổ tung, nương theo sau u minh khí cùng âm thanh gào thét thổi quét, hóa thành âm hàn khí tức quỷ dị tiêu tán không thấy.

Xuy xuy!

Tám khối Linh Tinh hiện ra giữa không trung, bị Lục Thiếu Du thu vào trong tay.

Ực!

Truy Mệnh nghẹn họng nhìn trân trối, trợn mắt há hốc mồm, một đao đánh chết tám Minh linhNiết Bàn cảnh cao giai, hắn chỉ còn có thể hít sâu một hơi lạnh.

Hơn mười Minh linh đang lao tới lập tức khựng lại, ánh mắt sợ hãi lẫn khủng hoảng.

– Ngao…

Đao minh vang vọng dựng lên, sát khí tràn ngập, giờ phút này trong đôi mắt tối đen của Lục Thiếu Du tràn ngập sát ý, sát khí càng thêm ngập trời.

– Duệ Kim hồn đao!

Một đạo đao mang lại lướt ra, kim quang đại phát, thiên địa năng lượng sôi trào lên.

– Hậu Thổ hồn đao!

– Nộ Hỏa hồn đao…

Lại thêm vài đạo đao mang lướt ra, thiên địa năng lượng dao động, đao mang như quang nhận đánh lên vách núi, vách núi như đậu hũ bị cắt xuyên qua, vô số nham thạch nứt vụn, từng khe không gian tối đen như tia chớp không ngừng lóe lên.

Hưu hưu…

Những nơi đao mang đi qua, không ngừng có Minh linh hóa thành tro tàn, thậm chí linh hồn cũng không thể chạy ra.

Chỉ trong vài lần nháy mắt ngắn ngủi, đã có khoảng năm mươi Minh linh, trong đó có hơn mười Niết Bàn cảnh cùng một ít Đại Đạo cảnh cao giai đều bị đánh chết bên trong thâm cốc.

Hơn mười Minh linh tan thành mây khói, thần hồn câu diệt, Linh Tinh trôi nổi trên không trung, bị Lục Thiếu Du thu vào trong tay.

Truy Mệnh ngẩng đầu, ánh mắt ngây dại, nhịp tim cũng ngừng đập, thanh y nhân có bề ngoài ôn văn nho nhã, nhưng lúc này lại giống như sát thần.

– Tiểu tử, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua ngươi, tàn sát người Phệ Hồn bộ tộc chúng ta, ngươi phải trả giá thật đắt!

Âm thanh lạnh băng truyền ra, ánh mắt Ám Linh biến thành âm độc, sát ý khởi động.

Lục Thiếu Du nhìn qua, không gian quanh thân Ám Linh đã dao động thật quỷ dị, năng lượng hắc vụ cuồn cuộn truyền ra âm thanh quỷ khóc thần hào, bên trong năng lượng hắc vụ mơ hồ có thể cảm giác được âm sát khí thẩm thấu.

– Âm Sát quyết!

Ám Linh vừa dứt lời, thủ ấn cuối cùng ngưng kết, năng lượng nổi lên sóng gió kịch liệt, năng lượng âm sát tối đen khuếch tán, lặng yên hướng Lục Thiếu Du bắn tới.

Hưu hưu…

Lục Thiếu Du nhíu mày, tâm thần vừa động, lam sắc quang hoa thẩm thấu lan tràn, nhiệt độ cực nóng tới mức linh hồn đều run rẩy ngay lập tức xuất hiện bên trong thâm cốc.

Chỉ nháy mắt ngắn ngủi quanh thân Lục Thiếu Du bao phủ một tầng quang hoa sáng ngời, nhìn qua như lam sắc tinh thể, lại như có lam sắc hỏa diễm nhảy lên, khí tức đáng sợ khiến người động dung lan tràn khắp bốn phía.

Ô ô…

Năng lượng tối đen như độc xà rơi xuống trên người Lục Thiếu Du, phát ra tiếng vang chói tai, lập tức hóa thành sương khói hư vô, căn bản không thể dao động được hắn mảy may.

– Tại sao lại như vậy…

Sắc mặt Ám Linh tái nhợt khó xem, hắn có thể cảm giác được khí tức khiến linh hồn hắn sợ hãi sản sinh, hắn lần đầu tiên cảm giác được mình muốn chạy trốn nhưng ngạo khí trong lòng khiến cho hắn không muốn bỏ chạy, hắn thật sự không tin mình không thể đối phó thanh y nhân trước mắt.

Thủ ấn của Ám Linh lại biến hóa, từng luồng năng lượng hắc vụ âm sát lan tràn, cuối cùng quấn quanh trên bàn tay hắn.

– Ô ô

– Xèo xèo…

– Oa oa…

Năng lượng tối đen hóa thành hai đầu quỷ hung tợn, giống như có vô số linh hồn đang giương nanh múa vuốt, quỷ khóc thần hào, trình độ khủng bố khiến người nghe có chút hết hồn, âm sát cuồng phong như từ cửu u truyền tới không ngừng thổi quét khuếch tán.

– Âm Sát Phệ Hồn, đi!

Ám Linh hét lớn một tiếng, hai đầu quỷ hóa thành hắc quang gào thét lao thẳng về hướng lam sắc quang hoa.

– Hừ!

Trong lam sắc quang hoa, một tiếng hừ lạnh truyền ra, nóng cháy thổi quét, vô số âm sát năng lượng như bị ăn mòn, phá hủy thành hư vô, tiêu diệt biến mất.

– Ô ô…

Hai đầu quỷ hiện ra trên lam quang, giương nanh múa vuốt cắn nuốt lam quang.

Ngay lúc này quang hoa chợt thu liễm, mơ hồ nhìn thấy quang hoa đã biến mất, chỉ còn lưu lại nhiệt độ cực nóng tới khủng khiếp kia.

Hai tay Lục Thiếu Du chấn động, hai cỗ dung nham màu lam từ lòng bàn tay tràn ra, hóa chưởng thành trảo, ngưng tụ thành trảo ấn cực nóng màu lam, vỗ lên hai đầu quỷ.

– Chi chi…

Như cảm giác được điều gì, hai đầu quỷ phát ra vô số tiếng kêu rên thảm thiết vang vọng cả sơn cốc.

– Phá!

Hai đạo trảo ấn lam sắc vỗ xuống, bóp nát hai đầu quỷ dữ tợn.

Hoa lạp lạp…

Lam sắc quang hoa nở rộ, năng lượng khủng bố thổi quét, phá hủy tảng lớn vách núi.

Phốc!

Ám Linh phun máu tươi, ánh mắt ngây dại.Linh hồn hắn đã bị trọng thương.

– Xuy!

Lục Thiếu Du giẫm mạnh hư không, thân hình lao thẳng về hướng Ám Linh.

– Ngươi dám động thiếu chủ nhà ta, ta sẽ khiến cho Truy Hồn muốn sống không xong muốn chết không được!

Một âm thanh âm lệ từ xa xa truyền tới.