Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 3991 Trăm vạn đại quân

Lục Thiếu Du nói xong đưa một hộp gấm cho Truy Mệnh.

Truy Mệnh run lên, mở ra hộp gấm, bên trong có một viên hạt giống thanh bạch sắc, như linh quả lại như đan dược, lại như thanh bạch sắc ngọc thạch, lan tràn khí tức làm người run sợ, cảm giác này làm người thật thoải mái hưởng thụ, ngửi khí tức cũng biết có tác dụng cực lớn với linh hồn.

– Niết Bàn cảnh Luân Hồi tử, đây chính là thứ tốt a!

Ánh mắt Hàn Minh sáng ngời, hắn hiểu rõ tác dụng của Niết Bàn cảnh Luân Hồi tử…

– Phá Thổ đoàn trưởng, ta có nghe nói một ít tin tức về Diệt Hồn, là cường giả Phệ Hồn bộ tộc, tu vi Tuyên Cổ trung giai, muốn đánh chết người này cũng không dễ dàng.

Bên trong một tòa giá khôi lỗi, Băng Thiên Lý nói.

– Thực lực Diệt Hồn thật sự mạnh mẽ, nếu gặp gỡ thật sự không thể làm gì hắn, nhưng ta cũng không tin Lục Thiếu Du có thể đối phó, nếu không Truy Hồn cũng không chết!

Trong mắt Phá Thổ hiện tinh quang, nói:

– Hiện tại Sơn mạch Thủy Tinh đã rơi vào trong tay ta, người Hùng Phong quân đoàn cũng không lật nổi sóng to, có Sơn mạch Thủy Tinh, ta cũng không còn bao nhiêu hứng thú với Hùng Phong quân đoàn.

– Lục Thiếu Du không biết từ chỗ nào xuất hiện, thực lực rất mạnh, tựa hồ chưa từng nghe nói qua người này.

Phá Thổ nghi hoặc nói:

– Liên minh quân bộ có biết lai lịch của hắn hay không, với thực lực của hắn hẳn không phải người bình thường mới đúng.

– Ta cũng không biết lai lịch của hắn, không có nghe nói qua về hắn, phải để ta trở về điều tra mới rõ ràng.

Băng Thiên Lý nói.

– Đoàn trưởng, hiện tại Sơn mạch Thủy Tinh đã rơi vào trong tay chúng ta, còn phải phân hai thành tinh thạch cho Hùng Phong, có phải hơi nhiều một chút hay không, hiện tại Hùng Phong chỉ có mấy người, cần nhiều tinh thạch như vậy chẳng khác gì tiện nghi bọn hắn.

Phong Hỏa nói.

– Sơn mạch Thủy Tinh nằm trong tay chúng ta, hai thành là bao nhiêu do chúng ta định đoạt, về phần cấp quân bộ năm thành, ta tin tưởng lúc trước Hùng Phong chỉ sợ cũng không có bao nhiêu.

Ánh mắt Phá Thổ mang ý cười, lập tức nói:

– Đương nhiên, hết thảy trong Sơn mạch Thủy Tinh tự nhiên không thiếu một phần của Băng tướng giả.

Băng Thiên Lý nghe vậy cười nói:

– Ha ha, Tinh Thạch Thế Giới trong Sơn mạch Thủy Tinh cũng không ít, mấy năm nay vì bảo tồn Sơn mạch Thủy Tinh mới để cho Hùng Phong quân đoàn trấn thủ, nếu Minh linh biết số lượng tinh thạch chân chính trong đó, phỏng chừng tuyệt đối sẽ không buông tha Sơn mạch Thủy Tinh.

Phong Hỏa thoáng do dự nói:

– Vạn nhất Hùng Phong quân đoàn đánh chết được Diệt Hồn, vậy phải làm thế nào?

– Diệt Hồn há dễ dàng đánh chết, cho dù là ta ra tay cũng hoàn toàn không nắm chắc.

Băng Thiên Lý trầm giọng nói:

– Trừ phi Lục Thiếu Du có được tu vi Tuyên Cổ cao giai đỉnh phong, mặc dù hắn bất phàm, nhưng ta cảm giác được cấp độ của hắn không cao, chỉ có chút quỷ dị…

– Đoàn trưởng, toàn bộ tu luyện giả linh hồn áo nghĩa cấp độ ngoài Thông Thiên cảnh đã tập trung, tổng cộng tám mươi sáu người, còn có linh dược cùng tài liệu luyện khí, toàn bộ đều giao lên đây.

Nham Sơn nói.

– Tốt!

Lục Thiếu Du gật đầu.

– Đoàn trưởng, có thể giải thích tìm nhiều tu luyện giả như vậy rốt cục cần làm gì không? Ta thật sự vô cùng hiếu kỳ!

Nham Sơn nghi hoặc hỏi.

Lục Thiếu Du mỉm cười, không trả lời hắn.

Thái A chợt hỏi:

– Nham Sơn đội trưởng, Hùng Phong quân đoàn tựa hồ không có chiến hạm đi?

Nham Sơn đáp:

– Trước đây còn có vài chiến hạm tam cấp cùng nhị cấp, chẳng qua uy lực đồ chơi kia tuy không kém, nhưng một khi gặp phải cường giả thì vô dụng. Phí tổn chiến hạm xa xỉ, nếu bị hủy đi thì tổn thất thảm trọng, còn không bằng tự mình ra tay tốt hơn. Huống chi một khi giao thủ với Minh linh, chiến hạm không có bao nhiêu tác dụng, tiêu hao quá lớn, không giống như quân chủ lực, có đông đảo chiến hạm cùng chiến hạm cấp cao, còn có đủ Tinh Thạch Thế Giới chống đỡ, nhờ vậy mới có tác dụng, làm cho Minh linh cố kỵ, nhưng nếu là cấp thấp thì tác dụng không lớn.

– Chỉ có mấy chiến hạm thì tác dụng không lớn, nếu có cường giả thì chiến hạm cấp thấp thật không hiệu quả.

Lục Thiếu Du nói:

– Kề bên này còn có địa phương nào có thể thu mua tài liệu luyện khí hay không?

– Đoàn trưởng, vật này trong quân bộ cũng có trao đổi, chỉ cần quân đoàn lập công, tổn thất sẽ được quân bộ bồi thường, cũng có thể lấy Linh Tinh hoặc là bảo vật Minh linh trao đổi. Kể cả đan dược, tài liệu luyện khí, thậm chí chỉ cần có đồ vật gì trao đổi thậm chí là áo nghĩa cũng đổi được, còn rẻ hơn mua bên ngoài không ít.

Nham Sơn nói tiếp:

– Nếu trên người có linh khí hoặc đồ vật không dùng được, cũng có thể đồng giá trao đổi với quân bộ, mà trao đổi cũng rất công bằng.

Lục Thiếu Du nghe vậy xem như hiểu rõ, không nghĩ tới trong hai đại liên minh cũng có địa phương như vậy, mọi người lập công cũng có thể đổi bảo vật, vậy Linh Tinh cùng bảo vật cũng cần thiết, kể cả áo nghĩa cũng như thế.

– Đúng rồi, trong Thương Khung chiến trường còn có không ít chợ đen, tam giáo cửu lưu đều có, là nơi long xà hỗn tạp, đại đa số do thế giới đạo phỉ chiếm lĩnh, bên trong cũng được trao đổi hết thảy, nghe nói ngẫu nhiên còn có thứ tốt xuất hiện, cũng không ít người thường xuyên đi chợ đen tìm đồ vật mình cần.

Nham Sơn lại nói.

– Chợ đen, có cơ hội cũng tới tham quan một chút.

Lục Thiếu Du nói.

– Đúng rồi, trong Hùng Phong quân đoàn hiện tại có ai tinh thông trận pháp cùng luyện chế khôi lỗi hay không?

Thái A chợt hỏi.

Nham Sơn lắc đầu:

– Trước đây có vài tu luyện giả áo nghĩa linh hồn còn biết được một chút, nhưng không tính là tinh thông. Tinh thông đại trận, luyện chế khôi lỗi, luyện chế chiến hạm, những người như vậy bình thường đều bị quân chủ lực kéo qua. Những người như vậy sẽ không lưu lại trong những quân đoàn tam lưu như chúng ta, ưu đãi thiếu, đãi ngộ thấp, nguy hiểm nhiều, họ đều là bảo bối, dễ gì lưu được họ….

Thái A nghe vậy, ánh mắt hơi ngưng lại nhìn Lục Thiếu Du nói:

– Sư phụ, lần trước ám tập Minh linh sớm muộn sẽ quay trở lại, hiện tại nhân số Hùng Phong quân đoàn quá ít, chỉ sợ cả Phá Vân quân đoàn cũng không ngăn cản được, cho nên phải sớm chuẩn bị.

– Ngươi có kế hoạch sao?

Lục Thiếu Du hỏi.

– Đệ tử có một ít an bài, nhưng cần mượn không ít tu luyện giả linh hồn áo nghĩa, có lẽ tới lúc đó còn cần sư phụ xuất thủ tương trợ một phần, thực lực của đệ tử còn không nắm chắc.

Thái A cười nói, tựa hồ trong lòng đã sớm có chuẩn bị.

Lục Thiếu Du gật đầu nói:

– Không thành vấn đề, Nham Sơn đội trưởng mang người tới ngươi có thể lựa chọn một ít hỗ trợ, về phần cần ta giúp gì, cũng không có vấn đề.

– Dạ, nếu Minh linh còn dám tới, vậy cho bọn hắn biết tay!

Thái A gật đầu, ánh mắt lộ ra ý cười quỷ dị, tin tưởng mười phần…

Thời gian chậm rãi trôi qua, chỉ chớp mắt đã qua ba tháng.

Trong ba tháng, đối với người Hùng Phong quân đoàn mà nói có không ít người tâm tình không vui vẻ.

Vào đêm, trăng sáng bao phủ, trong dãy núi yên tĩnh không âm thanh.

Xuy xuy!

Mười mấy thân ảnh lặng yên xuất hiện trên một ngọn núi, từng luồng khí tức âm hàn lập tức lan tràn.

– Đại nhân, trăm vạn đại quân chúng ta đã vây khốn Sơn mạch Thủy Tinh, hoàn toàn chặt chẽ, tùy thời có thể động thủ!

Một thân ảnh lặng yên xuất hiện, cung kính khom người nói.

– Hùng Phong quân đoàn còn cho rằng chúng ta không biết bọn hắn liên thủ với Phá Vân quân đoàn, âm thầm cho Phá Vân quân đoàn trấn thủ Sơn mạch Thủy Tinh, lại không biết chúng ta xuất động tới trăm vạn đại quân, truyền lệnh xuống, trước xuất động hai vạn người ra tay là được rồi, chờ khi nào bọn hắn có thời gian cầu cứu sau đó chờ quân cứu viện chạy tới, trăm vạn Minh linh chờ bọn hắn, lần này nhất định phải tiêu diệt cả hai quân đoàn.

Âm thanh vang lên âm trầm, quanh quẩn khắp núi non.