Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 4003 Át chủ bài

– Những chiến hạm này lợi hại, tất cả tu vị Niết Bàn Cảnh đi hủy diệt chúng.

Thời điểm này Hàn Minh và Hàn Hồn rung động rất mạnh, thấy mấy chục vạn Minh Linh bị tiêu diệt, hai mắt đỏ rực, lập tức hét lớn, chính mình đang dây dưa với Hàn Minh lại không thể thoát thân.

Sưu sưu.

Nghe vậy, trong đại quân Minh Linh có hơn mười thân ảnh phóng thích khí tức Niết Bàn Cảnh lao ra, không dưới hai mươi Niết Bàn Cảnh thoát thân đi theo, lập tức lao thẳng về phía các chiến hạm.

– Đến đây đi.

Thái A cười lạnh, phất tay hành động, chiến hạm Phi Hổ cấp năm dưới chân như mãnh hổ thức tỉnh, một đạo năng lượng quang cầu phá không bắn thẳng vào hơn hai mươi tên Niết Bàn Cảnh Minh Linh đang lao tới.

Ầm ầm!

Âm thanh nổ tung vang lên, hơn hai mươi Minh Linh tu vị Niết Bàn Cảnh đang lao tới hóa thành mảnh vỡ, tan biến trong hư vô.

Xoẹt!

Thời điểm mọi thứ khôi phục bình thường, không gian hư vô xuất hiện mười sáu Linh Tinh, còn có mấy Minh Linh tu vị Niết Bàn Cảnh chật vật thê thảm lui ra phía sau.

Chiến hạm Phi Hổ cấp năm oanh kích một lần đánh chết mười sáu Minh Linh tu vị Niết Bàn Cảnh.

Xì xào.

Uy năng này làm tất cả người có mặt ở đây khiếp sợ và chấn động, lực lượng cỡ này quá khủng khiếp.

Mấy Minh Linh tu vị Niết Bàn Cảnh còn lại chật vật rút lui, cả đám vô cùng sợ hãi, bọn họ không có khả năng chống lại oanh kích như vừa rồi.

– Chiến hạm Phi Hổ cấp năm, giá trị chế tạo hơi đắt một chút.

Lục Thiếu Du tươi cười, hắn rất hài lòng uy năng của chiến hạm Phi Hổ cấp năm, nó không kém suy nghĩ của hắn bao nhiêu cả.

Nhưng chiến hạm Phi Hổ cấp năm này cần vài chục tu luyện giả linh hồn nghĩa tu vị Niết Bàn Cảnh và Thái A dùng thời gian vài năm mới tạo ra. Không nói trước tiêu hao nhân lực và tài liệu cùng thời gian, đối với Tuyên Cổ Cảnh cho dù là Tuyên Cổ Cảnh cao giai cũng là con số khổng lồ.

Vì luyện chế chiến hạm Phi Hổ cấp năm này, tài liệu luyện khí trên người Lục Thiếu Du tiêu hao khá nhiều, về phần quân đoàn Hùng Phong bắt đầu thu thập tài liệu luyện khí, không nói tài liệu không đủ đẳng cấp luyện chế chiến hạm Phi Hổ cấp năm, số lượng cũng còn xa mới đủ.

– Chúng ta có chiến hạm cứu viện, giết ah.

Đệ tử quân đoàn Phá Vân, quân đoàn Thiết Huyết nhìn thấy uy lực khủng bố của chiếm hạm, sau rung động là sôi trào, chiến ý dâng lên, lập tức xung phong liều chết, hai mắt đỏ rực, sát ý bộc phát.

– Là đoàn trưởng đến.

– Hình như là chiến hạm của Thái A, quân đoàn Hùng Phong chúng ta có hạm đội.

Trong sơn mạch xa xa, mấy ngàn đệ tử quân đoàn Hùng Phong nhìn thấy cảnh tượng này, cả đám vô cùng kích động.

– Là hạm đội của quân đoàn Hùng Phong đoàn trưởng và Thái A đến, giết cho ta.

Đôi mắt Hổ Hải vui mừng, đã sớm nhịn không được, thấy thế hét lớn một tiếng, dẫn đầu xông vào chém giết với Minh Linh.

– Giết ah.

Mấy ngàn đệ tử quân đoàn Hùng Phong bay lên không, cầm chặt linh khí, nguyên lực bộc phát hội tụ thanh thế kinh người.

– Giết.

Rống.

Rống.

Thái A phất tay ý bảo, trên trăm chiến hạm Phi Hổ lại oanh kích lần nữa, hổ gầm rung trời, năng lượng quang cầu lướt đi như sao băng, sau đó nổ tung trong đại quân Minh Linh, đánh chết Minh Linh như không có gì.

– Vô Tướng, một viên Minh Linh Linh Tinh thủy thuộc tính Tuyên Cổ Cảnh sơ giai đỉnh phong, có lẽ có tác dụng không nhỏ với ngươi đâu.

Lục Thiếu Du đạp không đứng đó, nhìn Vô Tướng sau lưng, nói một câu.

Tuy Vô Tướng tu luyện không gian áo nghĩa, nhưng chủ thuộc tính của hắn là thủy thuộc tính, nghe vậy ánh mắt lập tức nhìn thẳng vào Minh Linh Tuyên Cổ Cảnh sơ giai đang giao thủ với Phong Hỏa, nói nhỏ:

– Thiếu chủ, Minh Linh Linh Tinh đó là của ta.

Vừa dứt lời, không gian áo nghĩa phóng thích, Vô Tướng nói xong liền biến mất tại chỗ.

– Người này rất mạnh.

Băng Thiên Lý và Mục Hân Nhiên hai người nhìn thấy thân ảnh Vô Tướng biến mất không tiếng động, biến mất bọn họ ở gần trong gang tấc cũng không phát giác ra, lập tức chịu nghẹn họng nhìn trân trối, lúc này càng hiếu kỳ nhìn Lục Thiếu Du.

Chưa nói xưng hô thiếu chủ vừa rồi, trong lòng Băng Thiên Lý cùng Mục Hân Nhiên không đoán ra được thân phận chân chính của Lục Thiếu Du, có một tôi tớ là Tuyên Cổ Cảnh trung giai đỉnh phong, địa vị của người này tuyệt đối không nhỏ.

Bang bang.

Thời điểm thân ảnh Vô Tướng xuất hiện lần nữa, hắn đã xuất hiện bên cạnh trận đấu của Phong Hỏa và Minh Linh tu vị Tuyên Cổ Cảnh sơ giai, hắn không khách khí tham gia vào trận chiến này.

Xùy.

Ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, thân ảnh của hắn biến mất tại chỗ.

– Giết.

Nhìn thấy Lục Thiếu Du biến mất, ánh mắt nhìn qua hư không, Mục Hân Nhiên cùng Băng Thiên Lý nhìn nhau, không quan tâm bản thân trọng thương, cũng gia nhập chém giết Minh Linh.

Dùng thực lực của Băng Thiên Lý, Mục Hân Nhiên hai người, cho dù lúc này trọng thương nhưng chém giết Minh Linh không thành vấn đề.

– Thời không thác loạn, Tê Thiên Liệt Địa trảo.

Thân ảnh xuất hiện lần nữa, Lục Thiếu Du xuất hiện bên cạnh hai tên Tuyên Cổ Cảnh sơ giai, thời không thác loạn bao trùm không gian, một trảo xé rách hư không bộc phát.

XÍU…UU!. . .

Một trảo này làm tên Minh Linh tu vị Tuyên Cổ Cảnh sơ giai không cách nào phản kháng, thời không áo nghĩa trói buộc tất cả, tránh cũng không thể tránh, khí tức âm hàn chung quanh không bị Lục Thiếu Du nhìn thẳng.

Ô ô…

Một trảo này mang theo lực lượng hủy diệt và khí nóng, Minh Linh Tuyên Cổ Cảnh sơ giai hét thảm, thân hình bị bóp nát, một viên Linh Tinh bị Lục Thiếu Du thu vào trong túi.

– Tất cả mọi người lùi cho ta, mau lui lại.

Rốt cuộc Hàn Minh giao thủ không phân cao thấp với Hàn Hồn quát lên chói tai, trăm vạn Minh Linh chỉ trong thời gian ngắn còn lại một nửa, ba Tuyên Cổ Cảnh sơ giai chết hai người, nhìn thấy đại thế đã mất nên muốn bỏ trốn.

– Muốn chạy trốn sao, đừng hòng!

Hàn Minh đã sớm quan sát tình huống chung quanh, giờ phút này nhiệt huyết bành trướng, hắn sẽ không dễ dàng thả Hàn Hồn rời đi, lập tức vận dụng công kích đánh thẳng vào Hàn Hồn.

– Hàn đoàn trưởng, ta tới trợ giúp ngươi một tay.

Thân ảnh Lục Thiếu Du xuất hiện bên cạnh Hàn Minh cùng Hàn Hồn, không gian này chấn động rất mạnh, chung quanh bất kể là Nhân tộc hay là Minh Linh đều không dám tới gần.

– Lục lão đệ cẩn thận một chút, Hàn Hồn này rất lợi hại, hàn băng âm khí rất quỷ dị, thực lực còn trên Diệt Hồn.

Hàn Minh nói chuyện lại đối chưởng với Hàn Hồn, sau đó lảo đảo lui ra phía sau.

Đạp đạp.

Hàn băng âm khí bao phủ ngập trời, thân hình Hàn Minh nhân cơ hội này lui tới bên cạnh Lục Thiếu Du.

Tuy ngoài miệng không cho Hàn Hồn rời đi, nhưng mà trong lòng Hàn Minh lại biết, hôm nay cho dù đánh chết trăm vạn Minh Linh cũng khó mà lưu Hàn Hồn lại.

Minh Linh tu vị Tuyên Cổ Cảnh trung giai muốn rời đi, cho dù là cường giả Tuyên Cổ Cảnh cao giai cũng không nhất định đánh chết, huống chi Hàn Hồn còn không phải Minh Linh bình thường.

– Hàn băng âm khí sao, ta thử xem.

Hàn Minh thừa cơ thối lui đến bên người Lục Thiếu Du, muốn nói cái gì đó, nhưng lại nhìn thấy một đạo tàn ảnh lướt qua người mình, thân ảnh Lục Thiếu Du đã tiến tới phía trước.