Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 4129 Âm Dương Ngũ Hành Quyết 1

Lúc này cột sáng năng lượng rơi thẳng vào hướng Cổ Vực, đột nhiên viên thịt phóng thẳng lên trời, khí tức man hoang thương cổ tỏa ra, cắn nuốt năng lượng thiên địa chung quanh.

Trong nháy mắt tiếp theo, khí tức viên thịt tăng vọt.

Không trung rung động, cột sáng năng lượng mênh mông cuồn cuộn không dứt, năng lượng mênh mông quán chú vào, viên thịt kia vững như bàn thạch, không thể rung chuyển nổi, chung quanh có vòng xoáy không gian chấn động dữ dội, gợn sóng không gian vô cùng đáng sợ.

Khí tức man hoang, cổ xưa từ trong viên thịt này tỏa ra ngoài, chung quanh viên thịt có thiên uy rất lớn bao phủ.

Tiếp tục trong thời gian dài như vậy, thời điểm mọi thứ trở nên bình thường, tất cả sinh linh trong thế giới Linh Vũ run sợ và kinh hãi khó hiểu.

Cột sáng năng lượng biến mất, vòng xoáy cũng không còn, viên thịt vẫn còn lơ lửng trên cao.

Bỗng nhiên trong ánh mắt của vô số người quan sát, cả viên thịt bắt đầu nhúc nhích, giống như đang sống lại, hào quang tử kim sắc chói mắt phóng thích ra chung quanh.

Phần phật.

Ngay trong vô số ánh mắt kinh hãi của mọi người, quang cầu màu vàng bộc phát, hào quang tử kim sắc bắn ra ngoài, giống như hóa kén thành bướm, tất cả khôi phục như ban đầu, hào quang tử kim sắc như điện xà vờn quanh viên thịt.

Oanh.

Lúc này thân ảnh cao lớn đứng lên, một kiện áo bào xanh gia thân, hai mắt một đen một trắng giống như âm dương luân chuyển

Vào lúc này người trong Lục gia, rất nhiều đệ tử Lục gia cảm thấy hai mắt đen trắng lóe lên.

Dùng thân ảnh áo xanh này làm trung tâm, khí tức vô cùng hùng hậu quân tâm thiên hạ, vương giả giá lâm, khí tức này chấn động trời cao.

– Đó là Linh Vũ Đại Đế, là Linh Vũ Đại Đế trở về.

– Linh Vũ Đại Đế, là Phi Linh Môn Linh Vũ Đại Đế.

– Đó là Lục gia Linh Vũ Đại Đế, là hắn trở về.

Vào lúc này trong thế giới Linh Vũ, rất nhiều ánh mắt khiếp sợ, thân ảnh áo bào xanh kia đối với một ít lão nhân trong thế giới Linh Vũ mà nói là tồn tại không ai không biết.

– Bái kiến lão tổ.

– Bái kiến đại thiếu gia.

– Bái kiến thúc công.

Lục gia, hơn một nghìn năm qua, Lục gia đã sớm phát triển thành đại gia tộc đỉnh cấp, trong Lục gia, rất nhiều người nhìn thân ảnh truyền kỳ của thế giới Linh Vũ đang đứng đó, lập tức quỳ xuống, cực kỳ kính sợ.

Thân là đệ tử Lục gia hiện tại đều rất rõ ràng, thân ảnh áo xanh kia, nam tử áo bào xanh này chính là linh hồn Lục gia, là bảo đảm Lục gia tung hoành thế giới Linh Vũ.

– Bái kiến thái chưởng môn.

Trong Phi Linh Môn, vô số đệ tử hành lễ, nam tử áo bào xanh kia cũng hinh hồn của Phi Linh Môn, là truyền kỳ Phi Linh Môn.

Lục Thiếu Du đặt chân trời xanh, nhìn thấy trong mắt nhiều người có hào quang đen trắng luân chuyển không ngớt, bỗng dưng ánh mắt nhìn vào người Lục gia, thì thào:

– Trong khoảng thời gian này, ta có chỗ cảm ngộ, cũng là tộc ta, ta sẽ đưa cho các ngươi một hồi tạo hóa.

Vừa dứt lời, Lục Thiếu Du áo bào xanh run lên, phất tay, đột nhiên kim, lam, thanh, xích, hoàng năm loại thuộc tính bao phủ như mặt trời chói chang.

Oanh!

Trong chốc lát cả phiến thiên địa này có cảm giác như sắp bị hủy diệt.

Xoẹt.

Vào lúc này ngàn vạn người Lục gia thân bất do kỷ bay lên, hào quang không ngừng lan tỏa ra, hoàn toàn tương liên với hào quang năm màu trong tay Lục Thiếu Du.

– Đạo sinh nhất, nhất sanh nhị, nhị sanh tam, tam sanh vạn vật, âm dương hóa ngũ hành, ngũ hành sinh vạn vật.

Lục Thiếu Du tiếp tục thì thào, đôi mắt của hắn một nóng một lạnh, huyền ảo đến cực điểm, lập tức trong lòng bàn tay, kim, lam, thanh, xích, hoàng năm loại thuộc tính đột nhiên hội tụ cùng một chỗ.

Vào lúc này hào quang năm thuộc tính tương dung với nhau, hào quang lộng lẫy tỏa ra đồ án âm dương đen trắng.

Ầm ầm!

Giờ phút này người Lục gia bị hào quang của Lục Thiếu Du bao phủ, trên người tỏa ra khí tức vô cùng lạ lẫm, nương theo đó là thiên uy bộc phát kinh người.

Hô!

Sâu trong bầu trời xuất hiện một vòng xoáy đen trắng luân chuyển, tương liên với thiên địa, hoàn toàn hô ứng với hào quang đen trắng trên bầu trời.

– Ngũ hành tụ âm dương, từ nay về sau, công pháp trấn tộc của Lục gia chính là ‘ Âm Dương Ngũ Hành Quyết ’, thiên hạ áo nghĩa trừ bốn kỳ lạ áo nghĩa ra, tất cả đều bị áp chế.

Lục Thiếu Du quát lớn, trong lòng bàn tay của hắn, đồ án âm dương bắn thẳng vào mi tâm của mọi người.

Xoẹt.

Chỉ trong chốc lát, hai mắt đệ tử Lục gia bắn ra hào quang đen trắng, hoàn toàn tương liên với đồ án âm dương.

– Chân khí trong người của ta bị áp chế, xảy ra chuyện gì.

– Áo nghĩa của ta bị áp chế!

– Ta cũng vậy, áo nghĩa bị áp chế, nguyên lực bị khắc chế.

… …

Giờ phút này người trong thế giới Linh Vũ đã hoàn toàn run rẩy, dưới đồ án âm dương này, tất cả mọi người đều bị khắc chế.

Ầm ầm.

Trong thế giới Linh Vũ phong vân biến sắc, thiên hôn địa ám, sông ngòi đảo lưu, đại địa nổ vang, trời xanh xuất hiện sấm sét lập lòe.

– Lục gia lại nâng cao một bước rồi!

– Âm Dương Ngũ Hành Quyết, nó có thể áp chế tất cả thuộc tính ngũ hành.

– Lục gia cũng quá kinh khủng.

Rất nhiều ánh mắt trong thế giới Linh Vũ đều kinh hãi, Âm Dương Ngũ Hành Quyết có thể áp chế áo nghĩa của mọi người.

Giữa không trung, Lục Thiếu Du thu liễm hào quang, dị tượng biến mất, hai mắt bắn ra hào quang đen trắng lên bầu trời, một đạo khí thế bàng bạc tỏa ra làm chấn động lòng người.

– Âm Dương Ngũ Hành Quyết tuy còn kém Hỗn Độn Âm Dương Quyết, nhưng mà cũng đủ đánh đồng với công pháp nhất lưu trong đại thế giới, xem ra một ngàn hai trăm năm qua không có lãng phí.

Trong đại điện sương mù, thân ảnh lão Ảnh tập tễnh, hắn lẩm bẩm một câu.

… … … … … … . . .

Một ngày sau đó, trong đại điện sương mù, trong đại sảnh lão Ảnh nhìn Lục Thiếu Du, dò xét một lát, lườm lườm sau đó nói với Lục Thiếu Du:

– Lúc này cảm giác bị người ta đánh chết là như thế nào?

– Hắc hắc.

Lục Thiếu Du xấu hổ cười cười, ngay thời gian trở lại Phi Linh Môn và Lục gia, hắn gặp mẫu thân, cũng biết đoạn thời gian này có nhiều việc xảy ra trong thế giới Linh Vũ, cũng suy đoán ra, sợ ràng tiểu Long ở thế giới Thần Thú ngộ ra chân lý Niết Bàn thành công.

Nhìn lão Ảnh, Lục Thiếu Du lập tức cười tự đắc, mang theo chút xấu hổ, nói:

– Ta cũng không ăn thiệt thòi, chủ yếu là đám Minh Linh kia xuất động đội hình không nhỏ, cuối cùng còn không phải cũng bị ta tiêu diệt sao?

– Có gì hay mà giải thích, cho dù ngươi tiêu diệt mấy trăm Hóa Hồng Cảnh cũng không thể bỏ qua sự thật ngươi bị giết, nếu không phải hỗn độn bổn nguyên của thế giới Linh Vũ trên người của ngươi, ngươi đã chết từ lâu rồi.

Lão Ảnh nói không khách khí.

Ánh mắt Lục Thiếu Du thu liễm vui vẻ, lập tức ánh mắt nặng nề, nói:

– Hiện tại ta không chết, cho nên bọn chúng không may, khoản nợ này ta sẽ từ từ tính toán với bọn chúng.

– Chuyện tính sổ này nên giữ lại đi, một ngàn hai trăm năm qua, từ tin tức ta nhận được, bên ngoài có thể phát sinh không ít chuyện, có cái gì Diệt Linh Minh vây quét Phi Linh Môn trong thế giới Vô Sắc đã hơn hai trăm năm rồi.

Lão Ảnh từ từ nói.