Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 4242 Đại hội Thân Vương 1

Trong mắt lão giả mặc áo bào trắng hiện lên vẻ cảm thán, lập tức nói với mấy người phía dưới:

– Lần này Đại hội Thân Vương giao cho các ngươi, tám kiện Tử Lôi Huyền đỉnh lưu lạc ở bên ngoài đều quay trở về, ta phải đi thông báo cho đám người Đại trưởng lão… Đoán chừng phải cần mấy ngày. Mặt khác thông báo cho Thần Lôi điện, Phong Lôi điện, Kim Lôi điện, Mộc Lôi điện, Băng Lôi điện, Viêm Lôi điện, Thổ lôi điện, thông báo cho điện chủ của bảy điện này, cửu đỉnh hội tụ không phải là chuyện đùa.

Sáng sớm hôm sau, khi tia sáng đầu tiên xuất hiện ở phía đông.

Phù.

Trong phòng, Lục Thiếu Du thở ta một ngụm trọc khí từ trong đan điền khí hải, khiến cho gợn sóng không gian trong phòng nhộn nhạo, hai con mắt khép hờ mở ra, tinh mang nương theo khí tức thương cổ khuếch tán, rồi lập tức thu liễm lại.

Sưu Sưu.

Một lát sau, trên quảng trường ngày hôm qua, khi thân ảnh Lục Thiếu Du đáp xuống nơi này, cả quảng trường đã có gần ba trăm đạo thân ảnh tụ tập. Lục Thiếu Du cũng lập tức nhìn thấy đám người Lôi Lang, Xán Ngọc ở trong đám người phía trước.

– Nam tử mặc áo bào xanh kia chính là chuẩn Thân Vương, thực lực cực kỳ cường hãn.

– Hóa ra là hăn sao? Không ngờ tám kiện Tử Lôi Huyền đỉnh lưu lạc bên ngoài lúc này toàn bộ đều hội tụ lại.

Ba người Lục Thiếu Du, Lôi Tiểu Thiên, Lục Linh xuất hiện, từng đạo ánh mắt lập tức nhìn vào trên người Lục Thiếu Du, tiếng thấp giọng nghị luận lập tức từ trong đám người lặng lẽ truyền ra.

Lục Thiếu Du đáp xuống quảng trường rồi đảo qua đám người, cũng có chút kinh ngạc, ở đây sợ rằng có một nửa đều là người chờ tiến vào trong nội điện. Từ khí tức trên người có thể nhìn ra, Nhân tộc, Thú tộc, Minh Linh chủng tộc cũng có. Đây có thể là nhóm người cuối cùng được tiến vào trong nội điện tham dự Đại hội Thân Vương, chỉ là lại còn nhiều người như vậy, đều là thế hệ bất phàm, đủ thấy nội tình của Tuyên Cổ điện mạnh mẽ ra sao.

– Ồ?

Bỗng nhiên ánh mắt Lục Thiếu Du lập tức trầm giống, Tử Lôi Huyền đỉnh trong đan điền đột nhiên không biết vì sao lại run lên, dường như đã bị thứ gì đó dẫn dắt, loại động tĩnh này thậm chí còn càng lúc càng lớn.

Sưu Sưu.

Trước không trung có không ít đạo thân ảnh giống như lưu quang phóng tới, tiếp đó lập tức đáp xuống bên cạnh mọi người, đây là đám người Minh Chí hộ pháp.

Ánh mắt Lục Thiếu Du lại lập tức nhìn vào một nữ tử mặc áo bào tím, ước chừng hai mươi tám hai mươi chín tuổi, làn da óng ánh, ôn nhu như ngọc, thế nhưng trong hai mắt lại ẩn chứa màu tím nhạt, khí chất cao quý, trang nghiêm khiến cho người ta nhìn vào tự nhiên kính nể, không dám xem thường.

– Nhất Nguyên Hóa Hồng, Cổ tộc.

Dưới linh hồn lực nhạy cảm dò xét, Lục Thiếu Du lập tức âm thầm kinh ngạc. Nơi phát ra khí tức khiến cho Tử Lôi Huyền đỉnh trong người hắn chấn động dường như là tới từ nữ tử mặc áo bào tím này.

Trong lúc Lục Thiếu Du dò xét nữ tử mặc áo bào tím, nữ tử mặc áo bào tím này dường như cũng bị một loại lực lượng nào đó dẫn dắt mà ngẩng đầu lên nhìn về phía Lục Thiếu Du. Đường cong động lòng người giống như thiên thành, khuôn mặt tinh xảo, tuyệt lệ, ánh mắt khiến cho người ta nghiêm túc, kính nể, không dám xem thường kia dò xét Lục Thiếu Du một lát, sau đó mới gật đầu với Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du thấy vậy cũng khẽ gật đầu, trong lòng thầm than, nội tình trong ba ngàn Đại thiên thế giới quả thực vô cùng đáng sợ. Người giỏi còn có người giỏi hơn, nữ tử mặc áo bào tím này có lẽ cũng không phải là lão quái vật gì, thế nhưng tu vi thực lực so với người cùng thế hệ mà nói, sợ rằng đã tới trình độ cực kỳ biến thái.

– Chư vị, chúng ta chuẩn bị tiến vào trong nội điện, Đại hội Thân Vương ngày hôm nay sẽ cử hành, đây chính là việc trọng đại khó gặp trong Tuyên Cổ điện chúng ta.

Minh Chí hộ pháp sau khi hạ xuống lập tức nói với mọi người, thủ ấn nhanh chóng được kết, không gian trên quảng tường bắt đầu nổi lên chấn động.

Sáng sớm, dưới bầu trời hơi sáng, sương mù mờ ảo, từng dãy núi như sắt, cực kỳ trang nghiêm, hấp dẫn ánh mắt mọi người.

Mặt trời mới lên, từng ngọn núi bắt đầu phóng ra một màu xanh ngắt của sinh cơ, từng dãy núi cao vút trong mây, liên miên không ngớt. Tựa như từ thủa thiên địa sơ khai đã tồn tại. Chỉnh thể phong cách cổ xưa, giống như trường tồn từ cổ chí kim, trên dãy núi còn có sương mù mờ ảo màu trắng đang lững lờ trôi qua.

Sưu Sưu.

Trên không trung, không gian nổi lên chấn động, lập tức có mấy trăm đạo thân ảnh bay ra, đám người này chính là bọn người ltd

– Đây là trong nội điện sao?

Trường bào màu xanh trên người Lục Thiếu Du theo gió tung bay, lọt vào trong tầm mắt của hắn hiện tại là từng dãy núi xanh ngắt chồng chất, tựa như biển cả phập phồng, hùng vĩ mà tráng lệ, năng lượng thiên địa tràn ngập tới mức giống như có thể tùy tiện thôn phệ, đủ thấy không gian của Tuyên Cổ điện này coi như là Hỗn độn thế giới cũng không bằng.

– Lục Soái, đây là nội điện Tuyên Cổ điện, diện tíc bên trong cũng không nhỏ. Đồn rằng là nơi mà cường giả Tuyên Cổ điện phong ấn từ xa xưa, người bên ngoài không thể xông vào.

Lục Linh ở bên người Lục Thiếu Du nhẹ giọng nói, nhìn đám mây mù bao phủ phía xa, ánh mắt cũng có chút chấn động, tới nơi này hắn lập tức có cảm giác giống như về nhà.

– Địa phương này không tệ, thế lực bình thường khó mà có được.

Lục Thiếu Du thấp giọng nói.

– Chư vị, hai chuẩn Thân Vương đều là lần đầu tiên tới nội điện Tuyên Cổ điện, bây giờ chúng ta đi vào Tử Lôi điện. Đại hội Thân Vương cử hành ở trong Tử Lôi điện.

Minh Chí hộ pháp cung kính nói với Lục Thiếu Du và nữ tử mặc y phục màu tím.

– Dẫn đường đi.

Nữ tử mặc y phục màu tím gật đầu, trong âm thanh hiện ra vẻ uy nghiêm.

Trong sơn mạch liên miên này khắp nơi đều có thể thấy được không ít cung điện, đình viện đứng sừng sững, đều là những kiến trúc mang theo vẻ cổ xưa, nguy nga mà hùng vĩ.

Một mảng lớn sơn mạch liên miên ở trong thiên địa này dường như cuối cùng đều hội tụ lại trong một quần sơn cực lớn. Quần sơn này trùng trùng điệp điệp, có những con sông giao thoa, có một nơi bằng phẳng giữa các dãy núi, hội tụ trăm sông.

Trên đỉnh núi, sáng sớm, sương mùa màu trắng mờ ảo như xa như gần, giống như là một dải mực nhàn nhạt vẽ lên trên chân trời màu xanh, tráng lệ khôn cùng.

Trong mây mù mờ ảo có thể thấy được một tòa cung điện khổng lồ đứng sừng sững ở giữa quần sơn.

Cung điện khổng lồ này giống như cao vút trong mây, cao tới mức có cảm giác sắp sụp đổ, diện tích khổng lồ của nó tựa như một đầu cự thú khổng lồ, khôn cùng kéo dài qua quần sơn, khiến cho người ta đứng trước mắt không khỏi có cảm giác nhỏ bé.

Trước cung điện là một quảng trường bao la, diện tích bao la khôn cùng.

Bốn phía quảng trường có hình thang lõm xuống, cho nên người đứng ở bốn phía chung quanh có thể đơn giản bao quát toàn trường.

Lúc này trên không trung quảng trưởng thỉnh thoảng có không ít thân ảnh chớp động, xuyên thẳng từ bên ngoài vào trong quảng trường.