Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 4496 Ra oai phủ đầu 2

Mọi người trong đại điện ngồi ngay ngắn, đại điện vốn náo nhiệt lúc này lập tức trở nên yên tĩnh.

Ánh mắt Lục Thiếu Du đảo qua từng người, có không ít cường giả đang ngồi có chút khách khí gật đầu chào hỏi với Lục Thiếu Du. Thực lực rất mạnh thế nhưng cũng gật đầu mỉm cười với hắn.

Những cường giả đỉnh cấp và siêu cấp cường giả đang ngồi kỳ thật trong lòng đều hiểu rõ. Mặc dù nói hiện tại Lục Thiếu Du chỉ là Ngũ Nguyên Hóa Hồng, thế nhưng dùng thực lực khi Lục Thiếu Du ra tay trong Thương Khung chiến trường xem ra, Thất Nguyên Hóa Hồng bình thường bên ngoài gặp phải Lục Thiếu Du, kết quả cuối cùng sợ rằng cũng khó mà nói được.

Còn hiện tại Lục Thiếu Du khống chế tòa Hồng Hoang điện thứ nhất, lại là tòa Hồng Hoang điện có hiệu quả tốt nhất. Sau một ngàn năm trăm năm, dựa vào chỗ tốt mà những người tiến vào Hồng Hoang điện trước đó xem ra, Lục Thiếu Du muốn đột phá tới Lục Nguyên Hóa Hồng cũng không phải là chuyện khó, đủ để một lần đột phá, đặt chân tới cấp độ cường giả đỉnh cấp.

Tăng thêm thân phận của Lục Thiếu Du, đến lúc đó Lục Thiếu Du là một nhân vật cực kỳ quan trọng.

Cho nên tất cả cường giả trong đại điện lúc này nhìn qua Lục Thiếu Du cũng không có vô lễ, Lục Thiếu Du tuy rằng còn trẻ tuổi, thế nhưng vô luận là địa vị hay là tu vi, thực lực, còn có thiên phú không thể đo lường được kia khiến cho không ai dám coi hắn như một người trẻ tuổi thực sự.

Coi như giờ phút này, ở giữa vô số cường giả đỉnh cấp cùng với cường giả đỉnh tiêm, Lục Thiếu Du cũng mặt đối mặt, ánh mắt âm thầm biến ảo, dưới các loại khí tức vô hình hắn không có một chút sợ hãi nào. Ánh mắt Lục Thiếu Du không kiêu ngạo, không siểm nịnh, không chút nhượng bộ.

Trong vẻ không kiêu ngạo, không siểm nịnh thậm chí còn toát ra khí thế bá đạo. Loại khí thế này khiến cho đám cường giả đang ngồi trong đại điện trong lòng không dám khinh thường và khinh thị người thanh niên này.

Ai cũng biết rõ, nếu như đối đãi với Lục Thiếu Du giống như người trẻ tuổi bình thường mà nói, sợ rằng sẽ bị thiệt thòi lớn.

Ánh mắt đảo qua từng dưới, dưới khí thế vô hình, Lục Thiếu Du cũng dần dần thích ứng được.

Mắt nhìn mọi người trong đại điện, Lục Thiếu Du lập tức đứng dậy, hai tay chắp lại thành quyền nói:

– Tại hạ hiểu biết ít, bái kiến chư vị tiền bối cùng minh hữu. Nghe nói chư vị tiền bối cùng minh hữu đều vì chuyện tranh đoạt Hồng Hoang điện trong Thương Khung chiến trường mà tới đây, Lục Thiếu Du ta ở đây trước tiên phải đa tạ chư vị quan tâm và ưu ái. Mong sau này chư vị tiền bối và minh hữu quan tâm, ưu ái hơn nữa.

Âm thanh từ từ truyền ra, âm thanh quanh quẩn trong đại điện, nương theo còn có nguyên lực chấn động, đủ để khiến cho tất cả mọ người ở trong đại điện nghe rõ.

– Không nóng vội, quả thực không phải là người bình thường.

– Không kiêu ngạo, không siểm nịnh, thực sự là kỳ tài thiên cổ khó gặp. Khó trách ngay cả tộc nhân Thần Linh tộc cũng bị đánh bại.

– Lời nói cẩn thận, không tầm thường a.

Lục Thiếu Du nói xong, trong đại điện lập tức mơ hồ truyền ra tiếng nghị luận, không ít ánh mắt chấn động nhìn vào người Lục Thiếu Du, ánh mắt Phong Khô trưởng lão cũng có chút kinh ngạc nhìn chăm chú vào Lục Thiếu Du bên cạnh.

– Lục chưởng môn đa lễ rồi.

– Lục chưởng môn khách khí.

Ngay khi Lục Thiếu Du nói xong, lập tức có không ít âm thanh truyền ra, có chút khách khí.

– Ha ha, nói rất hay, vậy thì như vậy đi, giao ra một ít danh ngạch Hồng Hoang điện, sau đó chúng ta sẽ quan tâm nhiều hơn nữa với ngươi a.

Nhưng vào lúc này có một tiếng cười to từ ngoài đại điện truyền vào. Bên ngoài đại điện có một đám người nghênh ngang đi tới.

Đám người tới ước chừng có trên trăm đạo thân ảnh, nhìn như nhẹ nhàng bước tới, thế nhưng không gian dưới chân lại giống như xúc địa thành thốn, sau vài bước đã xuyên qua con đường giữa đám người, ngay sau đó xuất hiện trước người Lục Thiếu Du.

Ánh mắt cả đám không có một chút ý tốt nào, từng đạo khí tức hùng hồn chỉ trong thoáng chốc khuếch tán ra. Lập tức đánh vỡ sự cân đối vô hình trong không gian này, khiến cho không gian rung chuyển không ngớt.

Ầm ầm.

Không gian trong đại điện rung chuyển, từng đạo khí tức hùng hồn ầm ầm đánh về phía Lục Thiếu Du. tầng tầng lớp lớp gợn sóng trong không gian chấn động, rất hiển nhiên, những người này đang muốn ra oai phủ đầu với Lục Thiếu Du.

Trên trăm đạo khí tức hùng hồn chấn động tuôn ra, đám người Phong Khô trưởng lão, Nhược Vân cung chủ, Xích Nguyệt trưởng lão, Huyền Thụy Hồng tôn cũng không ít cường giả khác bỗng nhiên nhíu mày.

– Làm càn, coi Lục gia ta không có người sao?

Cũng vào lúc này, trong sát na một tiếng quát bá đạo lạnh lẽo vang lên. Thân ảnh cao ngất giống như một thanh trường thương của Lục Kinh Vân lập tức xuất hiện trước người phụ thân. Dưới hai hàng lông mày kiếm, quang mang trắng đỏ ầm ầm tràn ra, giống như lưỡi đao sắc bén chỉ trong thoáng chốc bắn ra. Theo đó còn có khí tức sát phạt lợi hại bàng bạc giống như một cơn lốc khuếch tán, khiến cho không gian trước người hắn ầm ầm run lên.

Khí tức sát phạt bàng bạc giống như hung thú thức tỉnh tuôn ra, khiến cho từng ánh mắt trong đại điện không khỏi cảm thán. Cảm nhận được cỗ khí thế bàng bạc sắc bén này, không ít cường giả rung động.

– Trước mặt Lục gia không tới phiên chó mèo làm càn.

– Một đám ô hợp, trước mặt Lục gia còn chưa tới phiên các ngươi làm càn.

Từng tiếng quát truyền ra, từng đạo thân ảnh xuất hiện bên người Lục Kinh Vân, tám đạo thân ảnh, tám huynh muội đứng thẳng. Tám đạo quang mang bao phủ tám người vào bên trong, tám cỗ khí thế kinh khủng phô thiên cái địa khuếch tán ra.

Tám cỗ khí thế bất đồng khuếch tán ra, còn có tám cỗ khí tức kỳ lạ, tám cỗ khí tức này hội tụ khiến cho trong đại điện rung chuyển, rung đọng không ngừng. Khí tức bực này hội tụ hóa thành một đạo quang tráo vô hình bao phủ không trung. ngăn cản trên trăm đạo khí tức vô hình hùng hậu ở trước người.

Tám cỗ khí tức ngưng tụ, vô số ánh mắt trong đại điện rung động.

Tám cỗ khí tức hội tụ tạo thành quang tráo, khiến cho trong đại điện lúc này mơ hồ có Thiên Uy thẩm thấu ra, thực lực thấp một ít không ngờ lại bị ảnh hưởng, nguyên lực đình trệ, linh hồn phát run.

– Đều là Vô Lượng Niết Bàn a.

Vô số ánh mắt rung động, trừ khí thế cường hãn quanh thân tám người ra, điều khiến cho người ta chính thức rung động là cỗ khí tức Vô Lượng Niết Bàn quanh thân tám người này, tám cỗ khí tức Vô Lượng Niết Bàn không phải là chuyện đùa.

Vô Thượng Niết Bàn trong Đại Thừa Niết Bàn cũng đã là hiếm thấy trong thiên địa, mà Vô Lượng Niết Bàn ở trong đó càng là lông phượng sừng lân, đã ít càng thêm ít, bất luận một ai trong đó đều có thiên phú đỉnh tiêm trong thiên địa này.

Mà giờ phút này, người Vô Lượng Niết Bàn trong Lục gia ở trước mặt mọi người lại có tám, điều này đại biểu cái gì, mọi người ở đây sao lại không biết cơ chứ.

Đợi một thời gian nữa, thậm chí là không bao lâu nữa. Lục gia sẽ triệt để đứng vững trong thiên địa này, trở thành gia tộc cao cấp nhất trong ba ngàn Đại thiên thế giới.