Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 4600 Các nơi tề tựu.

Ô ô!

Thân ảnh Lục Thiếu Du bị vây nhốt trong cửu u địa ngục, trong không gian này xương trắng um tùm, huyết tinh ngập trời, sát khí vô tận.

– Phệ Hồn Khốn Linh Trận sao?

Ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, hắn cười quỷ dị, thì thào: 

– Đợi lâu như vậy, rốt cục nguyên vẹn.

… …

– Không tốt, là Phệ Hồn Khốn Linh Trận.

Trong Thương Khung Minh, nhìn thấy khói đen ngập trời, trong không gian có tiếng quỷ khóc thần gào. Không ít cường giả sợ hãi, Phệ Hồn Khốn Linh Trận, đại hung chi vật, nó là trọng bảo hung danh hiển hách của Phệ Hồn nhất tộc.

– Phệ Hồn Tổ ba người liên thủ thúc dục Phệ Hồn Khốn Linh Trận, Thánh Hồng Cảnh cũng khó thoát thân.

– Phệ Hồn Khốn Linh Trận, là trọng bảo truyền thừa từ thời viễn cổ của Phệ Hồn nhất tộc, trận pháp đỉnh cấp trong thiên địa.

Nhìn lên không trung, đám người Phong Hành Thiên Chủ, Vạn Độc Chí Tôn, Hoàng Phủ Minh Long ngưng trọng, bọn họ biết rõ Phệ Hồn nhất tộc có Phệ Hồn Khốn Linh Trận rất khủng bố, lúc này còn do Phệ Hồn Tổ ba người thúc dục.

– Lục Thiếu Du, ngươi muốn làm cái gì, ngươi dám!

– Điều đó không có khả năng, không có khả năng, Lục Thiếu Du dừng tay.

Thời điểm đám người Phong Hành Thiên Chủ khiếp sợ, đột nhiên khí huyết sát bao phủ khí âm hàn và sát khí khủng bố.

Khí huyết sát quét qua, tất cả mọi người cảm giác được khí tức trong Phệ Hồn Khốn Linh Trận đang từ từ giảm dần, sau đó tiêu tán trong vô hình giống như chưa từng xuất hiện.

– Ba lão thất phu, Phệ Hồn Khốn Linh Trận nếu nguyên vẹn, có lẽ ta muốn đối phó còn khó khăn một ít, nhưng mà Phệ Hồn Khốn Linh Trận thiếu một trận pháp, đã sớm không phát huy ra uy năng lớn nhất.

– Lục Thiếu Du, chúng ta liều với ngươi.

– Liều, thực lực các ngươi còn chưa đủ.

– Không có khả năng, tại sao có thể có nhiều linh hồn phân thân như vậy, điều đó không có khả năng… …

Rầm rầm rầm!

Trong không gian Phệ Hồn Khốn Linh Trận , vô số ánh mắt quan sát, lúc này mọi người rất ngạc nhiên, bởi vì Lục Thiếu Du đang chiếm thượng phong, hư không nứt vỡ chung quanh Phệ Hồn Khốn Linh Trận đã khôi phục, năng lượng thiên địa đang rung động rất mạnh.

– Lục Thiếu Du, chúng ta chết cũng không bỏ qua cho ngươi.

– Ba lão thất phu, các ngươi không có tư cách kêu gào trước mặt ta.

Ở trong Phệ Hồn Khốn Linh Trận, Lục Thiếu Du quát lớn, cả Phệ Hồn Khốn Linh Trận sụp đổ, tiếng nổ đinh tai nhức óc không ngừng truyền ra chung quanh.

Rầm rầm rầm!

Năng lượng khủng bố bạo phát, hào quang bắn ra bốn phía, không gian lúc này lại tan vỡ, xuất hiện không ít lỗ đen.

Sau khi tất cả khôi phục bình tĩnh, khu vực Phệ Hồn Khốn Linh Trận bao phủ xuất hiện lỗ đen thâm thúy, làm cho Thánh Hồng Cảnh cũng không dám xông vào.

– Rốt cuộc là ai thắng ai bại, tại sao không có động tĩnh?

– Xảy ra chuyện gì, đã xảy ra chuyện gì?

– Trong Phệ Hồn Khốn Linh Trận không thể nhìn trộm, bên trong phát sinh cái gì, sợ rằng Thánh Hồng Cảnh cũng không biết.

– Lục Thiếu Du chiến thắng, hay là Phệ Tồn Tổ ba người chiến thắng?

– Chẳng lẽ là đồng quy vu tận sao.

… …

Vô số ánh mắt nhìn qua vị trí Phệ Hồn Khốn Linh Trận, bọn họ đang chờ kết quả cuối cùng.

Mấy Thánh Hồng Cảnh trong Thiên La minh nhìn nhau, nhưng giờ phút này không thể làm gì, bởi vì bọn họ cũng không thấy gì cả, không biết trong Phệ Hồn Khốn Linh Trận xảy ra cái gì.

Đám người Phong Hành Thiên Chủ, Vạn Độc Chí Tôn, Tử Hoàng, Lục Ngô cũng ngưng trọng, uy năng của Phệ Hồn Khốn Linh Trận bọn họ biết rõ, Thánh Hồng Cảnh đi vào cũng khó xông ra, ba người Phệ Hồn Tổ liên thủ đủ chống lại Thánh Hồng Cảnh.

– Yên tâm, lão đại không có việc gì, ba lão già kia còn chưa đủ nhét kẽ răng lão đại đâu.

Tiểu Long nhìn vị trí Phệ Hồn Khốn Linh Trận tan vỡ, không có chút lo lắng, liên hệ huyết khế với lão đại vẫn còn, cho nên không có gì phải lo.

– Đề phòng người Thiên La minh hành động!

Lão Ảnh nói nhỏ, thần sắc ngưng trọng.

– Hừ, ai dám xông vào, ta xé sống hắn.

Hồng Vũ quát lớn, hắn bay vút tới trước, trực tiếp đặt chân đứng dưới vị trí của Phệ Hồn Khốn Linh Trận, trông coi cửa vào, khí tức âm hàn bùng phát.

Ầm ầm!

Lúc này trong lỗ đen chấn động, Phệ Hồn Khốn Linh Trận di chuyển, mọi người rung động, tất cả mọi người không khó biết rõ, sợ rằng bên trong xảy ra chuyện gì đó, lúc này mọi người đang chờ kết quả.

Thời gian từ từ trôi qua, càng ngày càng nhiều người đuổi tới khu vực này, không ít thân ảnh quen thuộc xuất hiện.

– Lão Tứ, lão Ngũ, lão Lục, lão Thất, lão Bát.

Tiếng cười vang lên, tử hư thôn thiên Hậu Khánh Lâm, Nhược Linh thánh nữ, Hư Thiên Thánh cô đi tới, sau lưng còn có không ít cường giả Thương Khung Minh, Tuyên Cổ Điện.

– Bái kiến Phong Hành Thiên Chủ.

Phong Du Du, Tam Kỳ lão nhân, Hoàng Dật, Phong Phách Nam, Mạc Kình Thiên cũng đi tới đây không lâu.

Hôm sau, Thái Hư Tôn Tổ, Đạo Ẩn lão nhân, Thiên Trần Thánh Chủ cũng tới.

Trong Thiên La minh cũng có không ít cường giả xuất hiện, kể cả Ma Đạt Ma, Bà Đề, Hỗn Thiên.

Tất cả mọi người đều bị Phệ Hồn Khốn Linh Trận hấp dẫn, bọn họ cũng hỏi xảy ra chuyện gì, nhưng không ai nguyện ý xông vào Phệ Hồn Khốn Linh Trận.

– Bọn họ tới rồi!

Hai ngày sau, Phong Du Du, Nguyên Nhược Lan, tiểu Long đứng trên không trung, bọn họ không lạ lẫm gì mấy người đi tới, trong đám người đi đầu có hia người trẻ tuổi bất phàm của Thiên La minh, đó là nhân vật trẻ tuổi cao cấp nhất, hai người kia cả tiểu Long cũng không dám khinh thường, hai người này chính là Thần Linh Nghiễm Hồng cùng Thích Thiên.

– Không nghĩ tới hai lão gia hỏa này còn chưa chết.

Hư Thiên Thánh cô nhìn hai người bên cạnh Thần Linh Nghiễm Hồng cùng Thích Thiên, một lão giả thất tuần, ngũ quan tuấn lãng, tóc trắng như tuyết, áo dài nhẹ nhàng, khí chất thoát phàm. Một lão giả thân hình cao lớn, khí độ bất phàm, nhưng khí tức toàn thân rất lăng lệ.

Khí tức hai người này hoàn toàn khác với Minh Linh khác, khí tức cao quý thần thánh, siêu phàm thoát tục.

Nhìn thấy hai người này, Thiên La minh Ma Đạt Ma, Bà Đề tràn ngập kính sợ, cực kỳ cung kính nghênh đón.

– Không nghĩ tới Thần Linh Thiên Cơ, Thần Linh Phạt Thiên hai gia hỏa này vẫn còn sống, lúc này cũng xuất thế.

Nhược Linh thánh nữ nhìn hai người kia, trong mắt ngưng trọng.

– Hư Thiên, Nhược Linh, Hậu Khánh Lâm, Lục Ngô, Thái Hư, Đạo Ẩn, Thiên Trần, đã lâu không gặp.

Lão giả thất tuần chào hỏi đám người Hư Thiên Thánh cô, Nhược Lan, Hậu Khánh Lâm, nụ cười rất ấm áp.

– Không nghĩ tới ngươi còn chưa có chết.

Hư Thiên Thánh cô khẽ cười nói.

– Đến cấp độ chúng ta, muốn chết cũng là một việc khó.

Thần Linh Thiên Cơ nói xong, ánh mắt nhìn qua Nhược Linh thánh nữ, tử hư thôn thiên Hậu Khánh Lâm, Ma Phủ Đạo Tổ, Tử Vi Thần Nữ, Kiền Khôn Thiên Tôn Đạm Niệm, lão Ảnh, Hoàng Phủ Minh Long, lại nói với Hư Thiên Thánh cô: 

– Qua nhiều năm như vậy, che dấu cũng không phải ít ah, sợ rằng Chí Tôn Điện cũng không biết.

– Không biết ngươi chọn thế nào?

Hư Thiên Thánh cô nhìn Thần Linh Nghiễm Hồng cười hỏi.

– Ha ha.

Thần Linh Thiên Cơ cười ha hả, lập tức cười nói: 

– Người gặp có phần, xem vận khí của ai tốt hơn.