Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 634 Kết Anh (thượng)

Trên tiểu sơn thạch, tại phòng luyện đan trong động phủ, miệng Hàn Lập phun ra một đám đan hỏa màu xanh cỡ ngón tay, không ngừng thiêu bọc một cái ngân bạch tiểu đỉnh khoảng nữa thước.

Cái đỉnh này lơ lững tại giữa trung tâm pháp trận trong đan thất, không ngừng quay cuồng chuyển động.

Mà linh quang toàn thân Hàn Lập chớp động, ánh mắt có chút khẩn trương.

Thời gian qua một chút, trong đan thất bắt đầu xuất hiện mùi vị thơm mát của đan dược, vừa ngửi thấy mùi thơm này, tinh thần Hàn Lập đại chấn, trên mặt lộ vẻ mừng rỡ.

Mùi đan dược thơm mát cuối cùng biến thành nồng đậm, tinh quang trong mắt Hàn Lập lóe ra một chút, đột nhiên hai tay bắt một pháp quyết, đan hỏa trong nháy mắt biến mất, mở miệng phun ra một từ “Khai” .

Nhất thời một đạo pháp quyết bắn ra, chuẩn xác đánh vào trên pháp trận.

Pháp trận phát ra một tiếng trầm thấp, mấy đạo quang mang đỏ xanh lần lượt thay dổi đồng thời phun ra, bắn nhanh đến trên ngân đỉnh.

Tiểu đỉnh run rẫy vài cái, mở ra, từ đó trồi lên một đan hoàn màu trắng sữa.

Đan hoàn này cỡ ngón cái, toàn thân trong suốt, linh quang chớp động, còn có linh vụ màu trắng sữa nhè nhè di động bốn phía như có như không, vô cùng đặc biệt.

Thấy đan hoàn này, Hàn Lập không dấu được vẻ mừng như điên trên mặt.

Cửu Khúc Linh Sâm đan dược này, thật sự đã được luyện chế thành. Mà trước đây hắn đã liên tiếp thất bại mấy lần, nếu lúc này đây còn không thể thành đan, Mã Não Giác cùng Bạn Yêu Thảo thật sự không cách nào duy trì tiêu hao nổi.

Về phần Cửu Khúc Linh Sâm trọng yếu nhất, Hàn Lập ngược lại không lo lắng chuyện nguyên liệu. Nguyên lai khi Hàn Lập dùng Cửu Khúc Linh Sâm luyện đan, cũng không có đem toàn bộ linh sâm lấy đi chế thuốc. Chỉ là lấy một mẫu từ bản thể linh sâm đem đi chế thử, lưu lại sinh mạng của linh vật này.Đương nhiên, làm như vậy linh sâm sẽ không bị lập tức mất mạng, nhưng nguyên khí sẽ đại thương. Hiện hình thành hóa thân bạch thỏ, bộ dáng bơ phờ, hữu khí vô lực.

Thấy tình cảnh này, Hàn Lập tư lự mấy ngày. Cuối cùng dưới tình huống bố trí nhiều tầng cấm chế, cấp cho Cửu Khúc Linh Sâm nọ lục dịch thúc dục sinh trưởng. Vì để cho an toàn, Hàn Lập chỉ dùng lục dịch pha loãng cho nếm thử một chút, sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Dù sao thiên địa linh vật có thể hóa thân này, thật sự cùng linh thảo phổ thông không quá giống nhau.

Kết quả một giọt lục dịch thấm vào, nguyên khí linh sâm quả thật hồi phục không ít, cũng không có xuất ra vẻ bất ổn gì.

Lúc này Hàn Lập mới yên tâm, bắt đầu chính thực dùng lục dịch nhỏ vào.

Như thế, mỗi khi Hàn Lập lấy mẫu tham dịch, sau đó liền dùng lục dịch làm cho nguyên khí hồi phục, mới xuống tay lần nữa. Cứ như vậy, có thể lấy Cửu Khúc Linh Sâm mà tham dịch cuồn cuộn không dứt.

Bất quá loại phương pháp này, tựa hồ chỉ đối với Cửu Khúc Linh Sâm mới hữu hiệu. Linh cơ Hàn Lập vừa động, thử một chút phương pháp này đối với linh dược khác. Hiệu quả cũng không tốt lắm. Không bằng trực tiếp thúc dục cho nhanh.

Hôm nay, Hàn Lập mang nhũ bạch đan hoàn đặt ở trước mặt, cẩn thận quan sát.

Ngoài mùi thơm độc nhất vô nhị mà phương thuốc ghi lại, còn dược hiệu cụ thể như thế nào, cũng chỉ có sau khi nuốt vào kết anh mới có thể biết.

Nhẹ thở dài một hơi, đem đan dược này cẩn thận để vào trong hộp ngọc sớm đã chuẩn bị, vui vẻ kêu “tốt” một tiếng, sau đó đi khỏi đan thất.

Đại Diễn Quyết tầng thứ tư, tại năm sáu năm trước Hàn Lập đã luyện thành, làm cho thần thức lại cường tăng.

Về phần Thanh Nguyên Kiếm Quyết, mấy tháng trước đã tu luyện đại viên mãn đến tầng thứ chín, làm cho tu vi bản thân hắn cuối cùng cũng tiến vào giai đoạn giả anh.

Bây giờ Hàn Lập, vô luận là đan dược hay công pháp, tất cả cũng đã sẵn sàng, chỉ còn chờ gió đông.

Bất quá, Hàn Lập cũng sẽ không vì bên này linh sâm đan dược mới vừa thành, bên kia liền vội vàng lập tức kết anh.

Mà ra khỏi động phủ, một mình một người, tìm trong Vân Mộng Sơn một động mạch thanh tú bí mật, lẳng lặng ngồi xếp bằng ở chỗ này không nhúc nhích.

Lúc này, hắn đem kinh nghiệm nhân sinh của mình trước đây, tinh tế thưởng thức từ đầu tới cuối một phen.

Khi còn nhỏ hưởng thụ niềm vui bên cha mẹ, khi thiếu niên cùng tiểu muội trêu chọc du ngoạn, lớn hơn một chút thì được tam thúc đề cử, tiến vào Thất Huyền Môn, quen biết đám người Lệ Phi Vũ, cũng bởi vì trong lúc vô ý gặp Mặc Đại Phu mà có thể tu luyện Trường Xuân Công. Sau lại có rất nhiều chuyện bắt đầu xảy ra, chính thức đặt chân vào tu tiên giới.

Từ những hình ảnh mơ hồ không rõ, dần dần trở nên rõ ràng, vẻ mặt Hàn Lập cũng chợt vui chợt giận, biến ảo không ngừng, không còn có sắc mặc trầm ổn như trước nữa. Cứ thế ba ngày sau, hai mắt Hàn Lập nhắm nghiền, vẻ mặt bình tĩnh khôi phục lại, bắt đầu lẳng lặng lĩnh ngộ thiên địa chi đạo.

Lại qua một tháng sau, Hàn Lập từ chỗ bí mật đi ra, bất luận thể xác hay tinh thần, pháp lực cũng đều ở trạng thái đỉnh điểm tốt nhất, đặc biệt tại tâm linh rèn luyện, lại tăng thêm một tầng.

Trong lòng Hàn Lập không chút gợn sóng trở lại động phủ, đem cấm chế đại trận ngoài động phủ mở ra, sau đó hướng Ngân Nguyệt nói ngắn gọn hai câu:

“Bảo vệ cửa cho tốt, cho dù có sự tình gì cũng không được quấy nhiễu ta” Nói xong, thanh sam Hàn Lập tung bay tiến vào trong tĩnh thất.

Theo sau cửa đá không tiếng động hạ xuống, bạch quang trên cửa lòe lòe, hiện lên một tầng ký hiệu dày đặc, Hàn Lập ở bên trong lại mở ra một tầng cấm chế, để ngừa khi kết anh bị quấy nhiễu ngoài ý muốn.

Mặc dù Hàn Lập cũng không nói mình muốn làm gì, nhưng Ngân Nguyệt như thế nào lại không biết chuyện Hàn Lập định tiến hành là gì.

Nhất thời mặt nàng lúc này hiện lên một tia phức tạp, ẩn hàm hâm mộ, khát vọng, các loại ánh mắt không cam lòng bên trong.

Cuối cùng nhìn tĩnh thất yên tĩnh không tiếng động hồi lâu, Ngân Nguyệt mới thở dài một hơi rời đi xung quanh.

Hôm này nàng cùng Hàn Lập có liên quan, chính là có một chút tâm tư, cũng hy vọng Hàn Lập có thể ngưng kết Nguyên Anh thành công. Trên không trung, nữ tử họ Mộ hướng dược viên bên này bay tới, ngọc dung đầy vẻ không yên lòng, tựa hồ trong lòng có tâm sự.

Khi nghĩ đến mấy vị trưởng lão trong gia tộc, ra thông điệp phải cùng nam tử họ Ngôn thành thân, nữ tử này cảm thấy tiền đồ u ám.

Nếu nàng là tu sĩ Kết Đan Kỳ mà nói, vị trưởng lão gia tộc này tuyệt không dám ép buộc đối với nàng, ngược lại còn phải cung kính. Dù sao một vị tu sĩ Kết Đan có ý nghĩa ra sao đối với gia tộc, người nào cũng nhất thanh nhị sở.

Tộc trưởng Mộ gia, bởi vì cháu mình mang tiếng là nữ tử điêu ngoa, dĩ nhiên cường hoành định ra một cái hôn ước hoang đường. Nữ tử này mặc dù diễm lãnh vô cùng, nhưng nhớ tới việc này liền không cầm được tức giận hai răng nghiến chặt.

Chỉ là nàng luôn luôn là người mạnh mẽ, cho nên căn bản mới làm ra bộ dáng bình tĩnh. Nhưng trên thực tế, trong lòng bàng hoàng bất đắc dĩ, lại có mấy ai biết.

Nguyên ý định ban đầu của nữ tử họ Mộ rất tốt.

Một khi trưởng lão gia tộc đã biểu hiện ra là không thể phản lại, như vậy cần phải tận lực trì hoãn ngày thành thân với đối phương, tốt nhất trước khi thành thân, nàng may mắn kết thành Kim đan. Cứ như vậy, nàng tự nhiên có thể khinh miệt cái định ước này.

Nhưng nữ tử này mặc dù thiên tư hơn người, nhưng muốn trong vòng hai ba mươi năm ngắn ngủn kết thành kim đan, căn bản là không có khả năng, cho dù nàng có cố gắng, bất quá cũng chỉ bước một chân vào Trúc Cơ Hậu Kỳ mà thôi. Muốn tới giả đan cảnh giới, bắt đầu kết đan, tối thiểu lại cần hai ba mươi năm khổ tu.

Mặc dù nàng có thể chờ đợi, nhưng trưởng lão Mộ gia này lại không thể chờ. Rốt cục trở mặt bắt nàng xác định ngày thành thân. Nếu không, sẽ cắt đứt toàn bộ linh thạch cung ứng nàng tu luyện sau này, cũng làm liên lụy đến vài người chí thân của nàng trong tộc.

Nghĩ vậy, nữ tử họ Mộ cảm giác cả người vô lực, không có một tia phản kháng.

Mà bên trong Lạc Vân Tông, cho dù nàng được chúng sư huynh đệ yêu thích bênh vực, nhưng một khi liên lụy đến lợi ích của tộc mình, những người này cũng sẽ không nhúng tay. Điều này làm cho nàng càng thêm buồn bực.

Càng không xong chính là, tên mặt dày Ngôn sư huynh kia, tựa hồ cũng biết tin, gần đây mỗi ngày đều hướng Thiên tuyền Phong chạy tới, mặt dày dây dưa không dứt.

Nếu không phải pháp lực nữ tử này hơn xa hắn, sợ rằng vị Ngôn sư huynh này ngay cả thủ pháp sức mạnh cũng đã dùng.

Điều này làm cho nữ tử tâm cao khí ngạo tức giận, thiếu chút nữa muốn thả pháp khí ra, đem tên này đốt thành tro bụi.

Hôm nay trùng hợp dược viên nộp dược liệu, nữ tử này dứt khoát giành lấy công việc, sớm độn ra Thiên Tuyền Phong, tránh né nam tử họ Ngôn dây dưa.

Bây giờ nàng liên tiếp chạy trốn khỏi hai nơi, rốt cục hướng chỗ dược viên Hàn Lập phụ trách.

Một khi nghĩ đến Hàn Lập, trong lòng nữ tử này có một cảm giác là lạ.

Lúc trước nàng cảm giác được người này mặc dù chỉ là một gã đệ tử Luyện Khí Kỳ, nhưng chung quy lại làm cho nàng cảm thấy rất thần bí, mơ hồ, không cách nào thấy rõ.

Mà chuyện Thí Kiếm Đại Hội, làm cho nàng đoán hắn có thể giấu giếm tu vi, nói không chừng có thân phận khác.

Cho nên từng có một đoạn thời gian, tỉ mỉ lưu ý chuyện của đối phương.

Nhưng không nghĩ tới liên tiếp mấy năm trôi qua, đối phương thủy chung vẫn quy cũ, không chút nào có dị động. Trừ ở xung quanh dược viên, hắn cũng rất ít ra ngoài, bằng hữu giao kết cũng không có mấy.

Kể từ đó, nữ tử này đối với Hàn Lập càng thêm có hứng thú.

Nàng biểu hiện ra đối với Hàn Lập là buông lỏng chú ý, nhưng trên thực tế là càng lưu ý cử động đối phương.

Đáng tiếc chính là, Hàn Lập là người không quá sôi nổi, rất ít tham dự sự tình của tông môn, thậm chí ngay cả bao nhiêu lần thấy, gặp mặt Hàn Lập mấy năm nay, nàng cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Cứ như vậy hơn hai mươi năm, nữ tử này hoàn toàn buông tha. Cho rằng phán đoán lúc trước của mình chỉ là từ một phía.

Đối phương cùng lắm là một người hướng nội, một đệ tử tính cách cô tịch bình thường mà thôi, hơn nữa tư chất cũng không tốt, ngay cả trúc cơ cũng rất khó có thể thành công.

Nữ tử này nghĩ thoáng qua chuyện của Hàn Lập một chút, rốt cục ngự khí nhanh hơn, hướng phía xa bay độn đi.