Đấu La Đại Lục

Chương 85 Ám khí của Đường Tam (4)

Dịch: tongngocxp

Biên dịch: vodanh

Đường Tam sau khi bắn ra một lượt ám khí thì không tiếp tục công kích, chỉ chuyên lo chạy, né công kích của Triệu Vô Cực.

Đường Tam sở dĩ yêu cầu cùng Triệu Vô Cực đối chiến, một vì thông cảm với bốn ngừoi kia, phần vì muốn có không gian rộng lớn để né tránh, và cũng không cần cố kị điều gì.

Lúc này, với những ngừơi chung quanh đang xem cuộc chiến, tất cả đều tập trung chăm chú, nhất là tại Đường Tam trên ngừoi liên tục phát ra ám khí trong thời gian ngắn, làm bọn họ trong lòng ngập tràn ngạc nhiên. Bất luận là Chu Trúc Thanh hay Trữ Vĩnh Vinh và còn Đái Mộc Bạch đều âm thầm phát lạnh trong lòng, bọn họ đều phát hiện, nếu là chính mình thay Triệu Vô Cực, nhất định đã bị trúng ám khí.

Ám khí của Đừơng Tam trăm ngàn kỳ quái, lộ tuyến càng kỳ dị, muốn né tránh thật sự là chuỵên khó khăn.

Cho dù xuất thân là Thât Lưu Ly dòng tộc, kiến thức sâu rộng, Trữ Vĩnh Vinh cũng không biết tới một loại gia tộc chuyên lấy ám khí làm phương tiện công kích như vậy, nhưng có thể cảm giác được hiệu quả cường đại của ám khí.

Cây hương như vậy đã đốt cháy đuợc một phần ba chiều cao của nó.

Đang truy đuổi Đương Tam, Triệu Vô Cực dừng lại mắng:” Hay cho tiểu tử ngươi, muốn trì hõan thời gian sao? Không dễ dàng như vậy đâu. Đệ tam hồn hoàn kỹ, Gia tăng trọng lực”

Triệu Vô Cực xúât ra đệ tam hồn hòan, màu tím đích thị ngàn năm hồn hòan phóng ra, nhưng không phải tác dụng lên cơ thể hắn, mà là rót xuống phía dưới, đi vào trong lòng đất.

Đường Tam chợt cảm thấy hai chân trì nặng, cơ thể trở nên chậm chạp, phảng phất như chính mình gia tăng trọng lượng gấp đôi, mà Triệu Vô Cực rõ ràng không bị ảnh hưởng, hướng về hắn vọt tới mang theo ý cười nhàn nhạt, tựa hồ như muốn bảo xem ngươi trốn tránh được tới khi nào?

Thật là hồn kỹ mạnh mẽ. Dưới tác dụng của trọng lực tốc độ của Đường Tam chậm lại rõ ràng, mặc dù Quỷ Ảnh Mê Tung cũng tinh diệu, nhưng với ảnh hưởng của trọng lực, đã có chút khó khăn khi tránh né công kích của Triệu Vô Cực. Đã vài lần súyt lãnh đủ Kim Cương Chưởng cực mạnh của Triệu Vô Cực.

Triệu Vô Cực liếc liếc mắt qua cây hương đang cháy, đã qua được một nửa thời gian. Hắn trong lòng cũng có chút lo lắng.

Chính mình, đường đuờng là Bất Động Minh Vương, đối phó với một thiếu niên mười hai tủôi cũng phải lao lực, chuyện này truyền ra ngòaim không phải là đề tài đàm tiếu của mọi ngừoi sao? Đứa nhỏ này nhất định thu nhận, nhưng tràng khảo thí này cũng phải chấm dứt thôi.

Nghĩ vậy, Triệu Vô Cực phóng ra hồn hòan thứ tư.

Tử quang lóng lánh phát ra, kẻ khác ngạc nnhiên chính là Triệu Vô Cực cũng xuất ra hồn hoàn thứ tư, tựa như một con mắt bám theo ngừơi Đường Tam.

Đây là cái gì? Đường Tam trong lòng chấn động, màu tím bao bọc cơ thể hắn, nhưng không gây cho hắn chút cảm giác có hại gì.

Triệu Vô Cực hả hả cười ” Ép ta xuất ra bốn hồn hòan, ngươi có đủ tư cách trúng tuyển.”

Vừa nói, hắn vừa dụng lực xuống hai chân, cả ngừơi từ mặt đất nhảy lên.

Đường Tam nhanh chóng chuyển vị trí, nhưng hắn giật mình phát hiện, tại không trung, Triệu Vô Cực cũng theo phương hắn di chuyển mà đổi hướng, như cùng chính hắn luôn đối diện.

Hắn cũng biết đây là hồn hòan kỹ năng thứ tư của Triệu Vô Cực, Định Vị Truy Tung, một khi tập trung, tại trong vòng trăm thước hắn đều có thể trong nháy mắt thu hẹp khỏang cách.

Kỹ năng này đối với sự tu luỵên hồn sư mà nói là vô tác dụng, nhưng đối với Triệu Vô Cực thì tác dụng cực lớn, trong nháy mắt thu hẹp khỏang cách với đối thủ, phát động công kích. Vì muốn chấm dứt trận đấu, hắn mới phát ra kỹ năng này.

Đường Tam trong mắt hàn quang đại phóng (mk, chả nhớ hàn quang đai phóng bao nhiêu lần rồi,sao mà kém từ ngữ quá tác giả? Lúc nào đanh nhau cũng hàn quang đại phóng???) xem ra kế hoạch của mình có chút không ổn.

Mắt thấy không thể nào thóat khỏi Triệu Vô Cực, hắn không hề né tránh. Mắt nhìn Triệu Vô Cực đang hạ xuống chỗ mình, lập tức phát động đệ nhị hồn hòan kỹ năng, Ký Sanh.

Nhân lúc dùng Lam Ngân Thảo truy cản Triệu Vô Cực trước kia, hắn đã âm thầm phóng ra Ký Sinh trên ngừơi, lúc này đột nhiên siết chặt Triệu Vô Cực trên không.

Đường Tam chọn lựa đúng thời cơ phát động Ký Sinh, như vậy, có thể ngăn cản công kích của Triệu Vô Cực.

Đường Tam hai tay nhấc lên, chỉ nghe tang.. tang..vài tiếng phát ra, sáu đạo hàn quang từ ống tay áo mạnh mẽ xé gió, hướng về phía mặt Triệu Vô Cực.

Triệu Vô Cực mặc dù lực phòng ngự mạnh mẽ, nhưng đột nhiên xuất hiện nỏ tiễn bay ra, dọa hắn nảy ngừoi lên, Phanh một tiếng nổ, kim quang tán loạn, chẳng những tránh thóat Lam Ngân Thảo đang trói buộc, mà còn đánh bay sáu tụ tiễn.

Đường Tam am hiểu nhất thứ gì?? Trước kia, không chỉ là phóng ám khí mà là các loại ám khí.

Đột nhiên nỏ tiễn phát ra, Triệu Vô Cực cả ngừời phát lạnh, hắn, Bất Động Minh Vương mặc dù đánh bay được tụ tĩên, nhưng cũng biến sắc, lực tụ tiễn thật là cừơng đại.

Khống Hạc Cầm Long đồng thời xuất ra, cản trở tấn công của Triệu Vô Cực,Đường Tam cũng đồng thời nhảy lùi, nhưng vẫn chưa thóat được tầm chưởng phách không của Triệu Vô Cực đang đánh tới.

Song chưởng thu lại, ngực chuyển động, một lọat tiếng ong.. ong vang lên, một chùm hàn quang lòe lòe của cương châm mang theo một cỗ phong vụ từ ngực Đường Tam xuất ra, đón nhận chiêu thức của Triệu Vô Cực.

Đường Tam đời trước được coi như là một đại sư ám khí, máy bắn ám khí mà hắn chế tạo chính là loại không cần chốt mở, chỉ cần cơ thể co rút lại có thể kích động ám khí phóng ra. Kẻ khác khó lòng phòng bị.