Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 3190 Bọn chuột nhắt phương nào?

– Lão đại, trong Thanh Long hoàng tộc ngoại trừ ta cùng ngoại công, còn có Long Siêu lão tổ, Long Minh lão tổ, Long Phàm lão tổ, thực lực Long Phàm lão tổ cực mạnh, mấy tháng trước đột phá Đế giả cao giai, mà Long Siêu lão tổ Đế giả trung giai trung kỳ, Long Minh lão tổ Đế giả sơ giai đỉnh.

Tiểu Long nhìn thấy Lục Thiếu Du đánh giá mọi người, liền truyền âm cho hắn.

– Trong Chu Tước hoàng tộc, đứng cạnh Chu Thần Hi là tỷ tỷ của nàng tên Chu Loan, còn có Chu Hoàng lão tổ cùng Chu Phượng lão tổ, trong Bạch Hổ hoàng tộc là ca ca Hổ Y tên Hổ Tu, do trong tộc toàn lực giúp đỡ hắn mới đột phá Đế giả, bằng không với thiên phú của hắn là không thể nào, bên cạnh là cha hắn Hổ Mãnh, còn có Hổ Uy lão tổ, Hổ Khiếu lão tổ.

Trong ngữ khí của hắn có chút khinh thường Bạch Hổ hoàng tộc.

Sau đó ánh mắt Lục Thiếu Du rơi lên đội hình Huyền Vũ hoàng tộc, xem ra Thanh Long hoàng tộc nhiều nhất, mà nhân số Huyền Vũ hoàng tộc ít nhất, chỉ có ba người.

– Trong Huyền Vũ hoàng tộc, thứ nhất là gia gia của ta Huyền Cảnh, bên cạnh là Huyền Ô cùng Huyền Xá, nghe nói lúc trước bởi vì Huyền Ô nên Huyền Vũ hoàng tộc mạnh mẽ chia rẽ cha mẹ ta, nhốt lại cha ta!

Tiểu Long lại nói:

– Mặt khác bên cạnh gia gia ta còn có Cửu Vĩ Thiên Hồ bộ tộc Tử Hiên lão tổ cùng Bạch Côi lão tổ, ngoài ra còn có một ít người của thú tộc có huyết mạch cực cao, nhưng thực lực không bằng tứ đại thú hoàng tộc cùng Cửu Vĩ Thiên Hồ bộ tộc.

Nghe giọng nói của tiểu Long, có lẽ oán hận đối với Huyền Vũ hoàng tộc tiêu tan hơn không ít, nhưng vẫn không bằng Thanh Long hoàng tộc, từ trong nội tâm của hắn vẫn cho rằng mình là một phần tử của Thanh Long hoàng tộc.

Không biết từ lúc nào Bạch Linh đã đi tới bên cạnh Tử Hiên lão tổ cùng mỹ phụ, đó chính là Bạch Côi lão tổ, thực lực mạnh hơn Tử Hiên lão tổ không ít.

Mặt khác còn có Đế giả của vài thú tộc, Lục Thiếu Du nhất thời cũng không thể biết bản thể của họ, nhưng chỉ sợ huyết mạch không thấp, bởi vì nếu thấp thì không cách nào đột phá thành đế.

Ngoại trừ sáu đại nhân hoàng tộc, ánh mắt Lục Thiếu Du đảo qua một ngọn núi, Dương Đỉnh Thiên cùng Vân Thủy đế tiên, Linh Hạo đại đế của các đại sơn môn cũng đã tới, những người này Lục Thiếu Du cũng đã sớm biết.

Trên ngọn núi cuối cùng là sáu đại nhân hoàng tộc, nhìn thấy hai nhạc phụ còn có nghĩa phụ Nam thúc đều tới, Lục Thiếu Du liền dẫn đầu rơi xuống ngọn núi kia.

– Bái kiến nghĩa phụ, hai vị nhạc phụ!

Lục Thiếu Du cúi đầu hành lễ, trong lòng có chút kinh ngạc, bởi vì Nam thúc lại đột phá tới Linh Đế nhị trọng chỉ trong thời gian ngắn như vậy.

Theo hắn suy đoán hẳn do Nam thúc cắn nuốt Nghiêm Đỉnh đồng thời lấy được chỗ tốt của Độc Cô gia nên mới đột phá, ánh mắt hắn nhìn qua những hoàng tộc khác, mỗi tộc đều có bốn năm người, đều tới cấp độ Đế giả, ngoài người của Độc Cô gia cùng Bắc Cung gia, những người khác Lục Thiếu Du không biết.

Khi hắn vừa rơi xuống, ánh mắt mọi người đều nhìn hắn đánh giá.

Cũng không để ý ánh mắt của họ, Lục Thiếu Du nhìn Thái Công Tĩnh Nhiễm, Hiên Viên Triệt, Công Tôn Tông Nguyên gật đầu, đại hôn lần trước ba người đều tới, chỉ vắng mặt Thác Bạt gia tộc.

Ba người Thái Công Tĩnh Nhiễm đều gật đầu, kinh ngạc nhìn Độc Cô Cảnh Văn cùng Bắc Cung Vô Song, nhận ra hai nàng đã đạt tới Đế giả nhị trọng, đã vượt qua những thần tử thần nữ khác.

Sưu sưu!

Nhóm người Thánh Thủ Linh Đế cũng rơi xuống phía sau Lục Thiếu Du.

– Hừ, chỗ của hoàng tộc, những kẻ bên ngoài rời đi tốt hơn!

Một âm thanh lạnh lùng vang lên, rõ ràng muốn nói nhóm người Dương Quá.

Lục Thiếu Du nhíu mày, ngẩng đầu nhìn qua, mà tính tình Lục Tâm Đồng xưa nay không tốt lắm, liền quát:

– Bọn chuột nhắt nào thả rắm thí, có bản lĩnh đứng ra!

– Tiện nha đầu, ngươi nói cái gì?

Một lão giả của Thác Bạt gia tộc bước ra, hoàng mang chợt lóe, cả ngọn núi run lên, mang theo chân khí bá đạo hùng hồn nhìn Lục Tâm Đồng giận dữ.

– Bọn chuột nhắt còn dám ra đây, như thế nào, ta đứng ở chỗ này, giẫm phải cái đuôi của ngươi hay sao, mắc mớ gì tới ngươi, khiến cho ngươi nói này nói nọ!

Lục Tâm Đồng thản nhiên liếc mắt, cũng không để trong lòng, dưới sự hun đúc của ca ca, từ trước tới nay nàng chỉ biết đúng mức với người nào biết lễ phép, nếu có người tự cho mình siêu phàm, vậy nàng sẽ không để trong lòng.

Xuy!

Trong các đại hoàng tộc có người khẽ cười, cũng có người kinh ngạc, đối với không ít cường giả hoàng tộc mà nói, ai cũng có ngạo khí, nhìn thấy có người không đem họ đặt trong mắt đương nhiên sẽ có bất mãn.

Lão giả nổi giận, trong mắt lóe sáng ý, hắn đường đường là tộc trưởng Thác Bạt gia tộc, từ khi nào bị người bên ngoài còn là một tiểu nha đầu mắng vào mặt, điều này làm cho hắn tuyệt đối không thể chịu đựng.

– Ha ha!

Thác Bạt Triêu Dương không giận ngược lại còn cười, nhưng trong tiếng cười mang theo lãnh ý cùng sát khí, hắn đã thật sự giận quá thành cười.

– Tiện nha đầu không biết trời cao đất dày, ngươi sẽ thật thảm!

Ánh mắt Thác Bạt Triêu Dương âm trầm cực hạn nhìn chằm chằm Lục Tâm Đồng.

– Bọn chuột nhắt, ngươi có bản lĩnh hãy thử xem!

Ánh mắt Lục Tâm Đồng trầm xuống, nhìn chằm chằm Thác Bạt Triêu Dương, cũng không để trong lòng, dù là cả Thác Bạt hoàng tộc đối với nàng mà nói giờ phút này cũng không có gì đáng sợ.

– Tốt, tốt, tốt!

Chân khí dao động, Thác Bạt Triêu Dương nói:

– Ta sẽ làm cho ngươi hối hận, cho ngươi biết có chút người ngươi không trêu chọc nổi!

– Bọn chuột nhắt, chỉ bằng tu vi Vũ Đế nhất trọng của ngươi, ngươi muốn làm bổn cô nương cười rụng răng hàm hay sao, ha ha!

Lục Tâm Đồng mang theo ý cười, lạnh lùng nói.

Tâm thần vừa động, nàng cũng không tiếp tục che giấu chân khí, chân khí Linh Đế nhị trọng lan tràn, ánh mắt khinh thường nhìn lão giả.

Cảm nhận được khí tức của nàng, sắc mặt Thác Bạt Triêu Dương khẽ run rẩy, bị đả kích không nhỏ.

Nhưng đối với Thác Bạt Triêu Dương mà nói, hắn là tộc trưởng, còn có thổ hoàng khí, muốn vượt cấp đối phó Đế giả nhị trọng bên ngoài cũng không khó khăn, cho nên hắn chỉ kinh ngạc với cấp độ tu vi của Lục Tâm Đồng, cũng không đặt vào trong mắt.

Không ít người đều kinh ngạc với tu vi của Lục Tâm Đồng, đối với những lão giả đã tu luyện ngàn năm vạn năm thật sự là đả kích không nhỏ.

– Linh Đế nhị trọng thì thế nào, ở trước mặt Thác Bạt hoàng tộc, ngươi còn chưa có tư cách hung hăng càn quấy!

Thác Bạt Triêu Dương không thể không đứng ra, nếu không sẽ làm mất mặt bản thân lẫn cả Thác Bạt hoàng tộc.

Vừa rồi hắn cố ý tìm Phi Linh môn gây phiền phức, kỳ thật là vì có ý định vãn hồi mặt mũi cho Thác Bạt hoàng tộc, lần trước bọn hắn mất hết mặt mũi tại Hư Không bí cảnh cùng chỗ ở của Độc Cô hoàng tộc, làm cho bọn hắn biến thành trò cười của những đại hoàng tộc khác.

– Tam muội, giao cho ta đi, vừa lúc để ta thử xem một ít đồ vật mới lĩnh ngộ gần đây.

Khi Lục Tâm Đồng vừa định bước ra, một thân ảnh áo tro nháy mắt đi tới, chính là Dương Quá.